Teya Salat
Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tôi Muốn Gặp Lại Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323262

Bình chọn: 8.5.00/10/326 lượt.

ỉ???- Hân nhìn bộ dạng của nó lúc nãy thì lại thắc mắc.

20’ sau

Nó và Hân cùng đi dạo một lát cho khuây khỏa, nó cứ nghĩ mãi về giấc mơ ấy, không hiểu tại sao lại mơ thấy như thế, nó còn nhớ rõ như in những
lời mà nó và hắn nói với nhau trong giấc mơ ấy. Khó hiểu…nhưng thôi chỉ
là một giấc mơ mà thôi…hoặc là do tối qua nó suy nghĩ về hắn nhiều quá
nên ngủ mới mơ thấy hắn cũng không phải gì đáng ngạc nhiên.

- Minh!…Minh!… kể tao nghe về giấc mơ lúc nãy đi!- Hân thấy nó cứ đăm chiêu mãi nên lay lay người nó.

- hả?? mơ gì?

- Thì chuyện giấc mơ lúc nãy đó!

- Tao không nhớ rõ nữa!

- Uhm…

- Mà Hân này!

- Hả?

- Hôm qua! Tao tức lắm…mày biết không? Cái con quỷ cái đó nó gọi tao
lại nói chuyện một hồi xong cái tao bỏ đi, tự nhiên nó giả vờ đau bụng
ngã ra sàn…tao thấy nó tội nên mới đưa tay ra đỡ nó dậy…vậy mà…lúc đó
Long đi ngang qua nó dám bảo với Long là tao xô ngã nó nữa chứ! Tức
thiệt! YAAAAAAAAAAAAA!- nó kể một lèo cho Hân nghe rồi la lên thật to để xả đi cơn tức trong lòng.

- Vy hả?

- chứ còn ai vào đây!

- Rồi Long nói sao?

- Hùa theo nó mắng tao một trận, tao tức quá mới **** lại rồi bỏ đi cho tới lúc về thì mày đang ngủ đó.

- Không thể tin nổi!- Hân cũng có vẻ tức lây theo nó.

- Tao nói xạo mày làm gì!- nó tức tối.

- Tao có nói mày nói xạo đâu! Ý tao là không thể tin nổi Long lại bị nó làm cho mờ mà không phải nói là mù mắt luôn!

- Lúc đó tao giải thích mà không chịu tin tao…vậy mới tức đó chứ! Mà cái con quỷ đó nó nham hiểm quá!

- Nhìn mặt hiền lành mà lại gian xảo như vậy! để tao đi nói chuyện với Long!

- Không…không được…đừng bao giờ nói chuyện với cái loại người ấy nữa!
Kể cả thằng Duy mất nết ấy cũng chung phe với chị em nó, nên mày cũng
đừng nói chuyện với bọn nó. Dẹp hết đi!

- ừh…tao biết rồi! tao sẽ không nói chuyện với bọn nó!

- Thấy nóng không?????

- Nóng chứ sao không?

- vậy thì…- nó nghĩ gì đó rồi cuối xuống tạt nước vào người Hân- mát hơn rồi chứ???

- Mày…tao cũng không biết nói gì với mày luôn đó!- Hân nhìn nó cười cũng phải bó tay với nó.

- Thì mày nói nóng mà!!!!

- ừh tao đang nóng! Cho nên…- Hân cuối xuống tạt nước lại nó.

Cả hai tạt nước qua lại đến nỗi ướt hết người rồi lết về phòng tắm rửa thay đồ rồi xuống ăn sáng.

Hân và nó có chung sở thích là ngắm biển, cả hai cùng chọn một cái bàn
có thể nhìn ra biển, nó có vẻ thân với bác đầu bếp ở nhà hàng này, chẳng qua là hôm trước buồn không biết đi đâu nên nó vào năn nỉ bác ấy chỉ
cho làm vài món, năn nỉ mãi bác ấy cũng phải chịu thua mà chỉ cho nó
cách làm vài món.

- Bác Phi ơi, bữa nào bác chỉ con nấu món này với nha!- nó nhìn dĩa mì xào trên bàn thơm phức mà phát thèm nên nhờ bác
Phi chỉ cho làm.

- Lo ăn đi!- bác nhìn nó cười hiền.

- Đi mà bác!- nó làm nũng với bác Phi.

- Thôi được rồi lúc nào rãnh thì vô bác chỉ cho mà làm!

- Dạ! Con sẽ vô sớm thôi, tại sáng mai con phải về rồi!- mặt nó có vẻ buồn buồn.

- Ừh! Thôi ăn đi bác vào đây để khách hối kìa!

- DẠ!

- Mày quen với bác ấy àh?- Hân thắc mắc nhìn nó.

- Ừh! Hôm trước đi lòng vòng một mình chán nên tao có ghé vô nhờ bác ấy dạy cho vài món đó mà!

- Hỳ…Mày đi đâu cũng có người quen!

- Minh đáng yêu lắm mà!- nó cười tít mắt như con nít.

Nó và Hân cứ cười cười nói nói mà không để ý Duy, Long, My, Vy vừa cùng nhau từ trên tầng 2 xuống. Duy thấy nó liền đi tới ngay.

- Pul! Dậy sớm vậy???- Duy nhìn nó cười toe toét

- Pul! Dậy sớm vậy???- Duy nhìn nó cười toe toét

- …………- nó không nói gì với Duy thậm chí cũng không thèm nhìn qua Duy mà cứ nói chuyện với Hân.

- Này! Tao gọi mà không nghe àh!- Duy thấy nó im lặng nên mới hỏi tiếp.

- …………

- Sao lại có người tự cao thế chứ!- Vy thấy thái độ của nó nên mới shock nó.

- Hân thấy phong cảnh của nhà hàng thế nào? Đẹp chứ!- nó không thèm để ý gì đến Vy mà cứ trò chuyện say xưa với Hân.

- Cũng đẹp…mày đừng nói là…mày trang trí đấy nhá!

- hỳ…đâu có…

- Nhưng hình như hơi nhiều muỗi…

- Ở đâu mà chẳng có muỗi!!!

- Thôi mình qua bàn kia đi!- My thấy cứ đứng đó mãi cũng không phải là cách.

- Ừh…- Duy thấy thái độ nó như thế nên cũng đi sang bàn khác.

Long từ nãy giờ nhìn nó chăm chăm không nói tiếng nào. Thấy nó như thế
Long cũng rất buồn, Long biết là nó đang giận mình và có thể giận lây
luôn cả Duy nên mới như thế.

- Ủa! Hân…Minh! Đang nói chuyện gì vui vậy???- Khoa từ đâu đi ra thấy Hân nên ghé vào.

- À…đang nói chuyện trên trời dưới đất thôi!

- Khoa ngồi bên này này!- nó kéo cái ghế sát bên Hân cho Khoa ngồi.

- Thanks…

- Ngồi gần nhau cho nó tình cảm!

- Tình…tình cả