
ấp nhận được .Không ai ngờ rằng ngày sinh nhật lại trở thành ngày tang lễ . Đây là một ngày ảm đạm đối với cô bé và người bố của cô .
Ngày một , ngày hai ..... .Rồi tiếp qua tận năm ngày . Tang lễ hoàn thành xong cô bé vẫn cứ nhốt mình ở trong phòng . Không ăn , không uống , cũng không chịu gặp bất kì ai . Mãi cho đến hai tuần sau đó , bà quản gia - người thân cận của mẹ cô đến , cô mới chịu ăn , uống bình thường . Nhưng nhìn cô vẫn không có chút sức lực . Ai nấy cũng rất lo lắng và chăm sóc cô . Gần cả một năm sau , cô bé mới hoà nhập được với cuộc sống nhưng tính tình thì rất lạnh lùng ......
.
- Linda ..... Linda _ Tiếng gọi làm Nó tỉnh giấc
- Mẹ ..... có phải là mẹ không ? _ Nó mở mắt thấy hình ảnh của mẹ mờ nhạt
- Linda .... Linda _ Tiếng gọi rất thân thương
- Mẹ ơi , Linda nhớ mẹ lắm ... .mẹ về vổi Linda đi
- Ngoan nào , con gái lớn rồi , đừng nhõng nhẽo
- Ngày mai là ngày giỗ của mẹ . Mẹ về ăn nha mẹ
- Mai là sinh nhật con . Con hãy tổ chức cùg những người bạn . Đã mười mấy năm con chưa tổ chức rồi con gái ạ .
- Không . Con không có sinh nhật , con là người ngoại lệ , con không có sinh nhật _ Nó vẫn tỏ ra rất ghét sinh nhật
- Linda à , ai trong đời mà không có sinh nhật hả con . Đó là ngày đánh dấu sự trưởng thành của con . Con phải ăn mừng chứ _ Người mẹ giải thích .
- Không , con khôg muốn . Con chỉ muốn có mẹ bên cạnh thì con mới tổ chức .
- Mẹ luôn bên cạnh con mà con gáu. Dù ngày mai ra sao con phải cười thật tươi con nhé ..... Mẹ luôn bên con ..... Mẹ yêu con .....
- Mẹ ...... mẹ ..... mẹ ơiiiii ...... mẹ
.
- Mẹ .... mẹ đâu rồi ?_ Nó bật dậy , trán đầy mồ hôi
- Thì ra là giấc mơ . Thời gian ơi , ngừng trôi đi .... _ Nó nhìn ra màn đêm bên ngoài . Mệt mỏi Nó nằm xuống , nhắm mắt lại ...
Sáng hôm sau , ánh nắng ban mai rọi vào phòng làm Nó tỉnh giấc . Nó uể oải bước xuống giường thay đồ . Ba mươi phút sau , Nó bước ra với bộ váy đen dài qua đầu gối . Ngồi vào bàn trang điểm , Nó búi tóc cao lên bằng sợi ruy băng , phết nhẹ tí phấn rồi chuẩn bị một túi đồ nhỏ , bước ra ngoài .
Đi dọc trên hành lang dài , lòng Nó rất yên tĩnh buổi sớm mai. Đi được mấy bước thì phía xa có người tiến đến , ngược hướng Nó đi. Đó là một cô gái gương mặt y như Nó , cô nổi bật với bộ váy màu đỏ chói lọi . Thật là khó chịu , ngày giỗ của mẹ mà lại như thế ....
- Jenny _ Nó gọi Như trước
- Sao thế ?
- Cô thay bộ đồ chìm màu lại giùm tôi _ rất khó chịu
- Có chuyện gì chăng ?
- Cô không biết hôm nay ngày gì sao ?_ Nó vẫn kiên nhẫn
Nó không tin . Nó không tin Như không biết hôm nay là ngày giỗ của mẹ . Và kết quả không như Nó muốn ....
- Ngày gì ?
- Cô thật sự không nhớ ?
- Hôm nay là ngày gì ?_ Như vẫn chưa hiểu
- Vậy tại sao hôm nay cô lại mặc đồ màu đỏ ?_Nó hỏi ngược Như
- Hôm nay là sinh nhật của chị em ta mà ?
- Tôi không có sinh nhật . Cô thật sự không nhớ hôm nay là ngày gì rồi .
- Chị làm sao vậy ?
- Không có gì . Thôi bỏ đi . Mà cô thấy bố đâu không ?
- Bố ra ngoài cùng bác David rồi
- Ừ , " chắc là đến thăm bộ mẹ " _ Nó suy nghĩ , Nó bước tiếp xuống nhà
Nó xuống nhà thì thấy mọi người đang tất bật chuyện tổ chức sinh nhật cho Như . Nhìn phòng khách trang trí bong bóng , chữ " Happy birthday " là Nó đủ hiểu . Nó cũng im lặng không thèm nói gì mặc kệ mọi người . Phương từ ngoài bước vào thấy nhà trang trí tiệc mừng liền tức giận .
- Mọi người làm gì vậy ? Sao lại trang trí tiệc sinh nhật ?
- Dạ , thưa Lâm tiểu thư , hôm nay là sinh nhật của tam tiểu thư ạ _Nv1
- Các ngươi biết hôm nay là ngày gì không ? Lại dám làm tiệc mừng ?
- Chúng tôi chỉ tuân theo lời của Hàn lão thôi ạ , xin tiểu thư bớt nóng _ nv2
- Sao ? Hàn lão ??? _ Không phải tiếng của Phương mà là của Nó
- Dạ ..... là lão gia căn dặn_Nv2
- Thế ông ta đâu ?
- Lão gia cùng ngài David ra ngoài mua quà cho tam tiểu thư rồi ạ _Nv1
- Còn Hunter ?
- Dạ ngài ấy đã đi đâu cả tuần rồi ạ _Nv1
- Được rồi . Thục Phương chỉ thắc mắc thôi , các ngươi cứ tiếp tục làm việc đi _ Nó nói rồi quay sang Phương - Ra ngoài với tớ .
Vừa bước ra tới cổng thì Phương đã tặng cho Nó một tràn .
- Thôi .... Thôi .... kệ họ đi .... Nếu họ nhớ , họ sẽ không làm thế . Cứ mặc họ
- Linda à ... Cậu .... _ Phương bó tay
- Blue đâu rồi ?_ Chuyển đề tài nhanh như gió
- Blue trên xa đợi cậu đó . hôm nay , cậu hãy đi đến tối rồi về . Đừng nhìn những gí diễn ra hôm nay .
- Cậu ra nói Blue vào nhà phụ Làm việc đi . Tớ tự lái xe
- Có được không đấy ?_ Phương nghi ngờ
- Được mà .
- Linda , đồ đạc anh để sẵn trên xe , chìa khoá đây _ Hữu từ đâu xuất hiện
- Thiên Hữu , anh như ma đấy_