Pair of Vintage Old School Fru
Trường Học Phù Thủy

Trường Học Phù Thủy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325022

Bình chọn: 7.00/10/502 lượt.

g khổng lồ hôm trước. Quả cầu nữ hoàng càng ngày càng sáng. Hoàng tử, pháp sư muốn người mau chóng tìm ra công chúa thật. - Yashida tôn kính thưa.

Tooya bóp bóp trán, thần sắc nhợt nhạt dần, anh xua tay ý bảo ra ngoài. Yashida tuân mệnh cáo lui. Sắp tới rồi, nữ hoàng đang trở về, trận chiến này sớm muộn cũng kết thúc, việc đầu tiên là phải lợi dụng công chúa giả, cứu nhà vua ra khỏi điện linh lung. Còn công chúa thật, đến thời điểm thích hợp, nàng ấy sẽ tự động ...xuất hiện.

***

Về tới nhà cũng chẳng sung sướng gì, Nami còn định bụng sẽ dắt Bé Yêu dạo quanh thành phố một vòng. Ai ngờ chưa kịp đạp chân đến cửa, đã bị cha mời lên thư phòng "đàm đạo". Cô ghét cay ghét đắng cái nơi tăm tối ấy, nó khiến cô nhớ lại những ngày tháng oan ức năm xưa.

Khẽ mở cửa phòng, Nami lễ phép chào cha, dáng cô nhỏ bé tí tẹo, thu gọn trong chiếc quần legging quen thuộc cùng áo suông dài tối màu.

Cha cô đứng đấy, trên người vẫn còn nguyên bộ vest công sở, miệng phì phèo điếu thuốc, dung mạo trang nghiêm, đúng chất của một người cha già. Ông mời cô ngồi xuống ghế, nét mặt hơi thô kệch, kiểu như muốn nói chuyện gì đó rất quan trọng.

- Năm nay con tròn mười chín phải không? - Giọng Otto khàn khàn, vẩn đục.

- Vâng, thưa cha. - Nami nhẹ nhàng thưa.

Nhớ lại ngày xưa, mỗi khi cô bị mẹ con Kiyomi bắt nạt, cô thường chạy vào phòng, khóa trái cửa, ôm gấu bông, nấc nghẹn và gọi tên cha. Hồi ấy cô luôn nghĩ, cha yêu mẹ nhất, yêu cô nhất. Ngây thơ lắm phải không? Rồi cô lớn lên, thời gian ông dành cho cô ngày một rút ngắn, chế độ đàn áp, đánh đập của mẹ kế và Kiyomi tăng dần, người làm mặc sức phỉ báng, chế nhạo cô, tâm hồn non nớt, mỏng manh đó chết dần theo ngày tháng khổ cực, cô chai sần, dày mặt, chịu hết cực hình này đến cực hình khác, không phản kháng, không chống cự, cô chỉ chịu đựng và chịu đựng. Và trưởng lão Gorgon xuất hiện, bà cho cô một cuộc sống mới, hay chính xác hơn là cuộc sống thật sự của cô. Witchcraft, cô có thể coi đó là nơi khai sinh ra Hagasawa Nanami lần thứ hai, nó mang đến cho cô những người bạn, những niềm vui mà cô chưa bao giờ biết đến, nhưng cũng chính nơi đó đã cướp đi nụ hôn và tình yêu đầu đời của cô.

Thấy con gái thơ thẩn, Otto thở dài đẩy qua cô một xấp tài liệu, trầm ngâm nói.

- Trong này là lí lịch cậu cả nhà Zashiwa - Futaji Zashiwa.

- Sao cha lại đưa cho con? - Nami nhìn tập tài liệu, nhíu mi hỏi.

Ông Otto không có ý dấu diếm, liền thẳng thắn nói toàn bộ lí do ông muốn cô về đây.

- Cậu ta sẽ là chồng tương lai của con. Cho dù con có từ chối hay khước bỏ, ta cũng đã quyết định.

- Cha.. - Nami bần thần lên tiếng, hai tay víu chặt vạt áo.

Đặt điếu thuốc xuống bàn, Otto cao giọng.

- Zashiwa là một gia tộc giàu có. Nami, con là đứa con mà ta yêu thương nhất, ta làm việc này chỉ muốn tốt cho con, ta muốn con sau này sẽ có một cuộc sống sung sướng, vui vẻ, như tâm nguyện của mẹ trước khi mất.

- Nhưng còn việc học...

- Con có thể tiếp tục học sau khi lấy chồng, thậm chí, còn đi du học. Nghe lời cha, vào làm dâu nhà Zashiwa.

Mọi việc bắt đầu trở nên tồi tệ hơn. Cha muốn Nami thôi học ở Witchcraft và toàn tâm chuẩn bị cho đám cưới. Nghe nói nhà bên ấy rất ưng ý Nami, đặc biệt là cậu cả Futaji. Gia tộc Zashiwa là gia tộc lớn mạnh, có bề dày lịch sử về lĩnh vực buôn bán đá quí lâu đời. Những người ước làm dâu nhà đó xếp hàng không đếm xuể, Futaji trong một lần đi dạo quanh công viên Yoyogi đã tình cờ thấy Nami thơ thẩn ngồi vuốt ve một con vật màu tím, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, thuần khiết, ngay lập tức, anh đã trúng tiếng sét ái tình của cô. Nhưng ngặt một nỗi, suốt ba tháng nay anh không điều tra được bất cứ thông tin nào về cô gái tuyệt đẹp đó, mãi tới gần đây, mẹ anh đem về một tập tài liệu liên quan tới các tiểu thư quyền quí các tập đoàn lớn trong nước, nhằm mục đích kén vợ cho anh, không ngờ ở đấy có cả hình Nami, anh vui mừng khôn siết, lập tức cho người qua nhà cô hỏi chuyện, nhưng Nami lúc ấy hiện không có nhà. Nhờ vào quyền lực thương trường, anh tìm đến cha cô - ông Otto Hagasawa cầu thân. Otto một phần lo con gái tương lai mịt mù, một phần hứng thú với khoản điều kiện béo bở khi hai gia tộc trở thành thông gia, nên đã đồng ý và gọi Nami trở về. Bây giờ cho dù cô có muốn hay không, chuyện đám cưới của cô và Futaji đã sớm định đoạt, giờ chỉ chờ cô về và thu xếp một số việc thủ tục thôi học, tất cả sẽ ổn thỏa.

Về phòng, Nami thẫn thờ đổ người xuống chiếc nệm êm ái, rèm cửa tứ bề kín mít, không để một tia sáng nhỏ lọt qua. Nằm vật ra giường, Nami ôm Bé Yêu vào lòng, hai con mắt dán lên trần nhà không chớp.

Lấy chồng ư? Thôi đi học? Nami chưa từng nghĩ tới chuyện đó. Cô chỉ mới mười chín, lại không biết mặt vị hôn phu, lỡ may hắn là tên dị dạng, biến thái, dâm tặc hoặc thiếu sót bộ phận nào của cơ thể thì sao? Cô không an tâm, mà cũng không chấp nhận được việc này. Vô lí, tại sao người lấy chồng là cô chứ không phải Kiyo