
Lương Ngữ Hinh xuống lầu mua rau mua thịt, tự mình về nhà xả nước rửa rau rửa thịt, để cậu nhóc khi đó tên vẫn tên là Lục Hạo ngoan ngoãn nằm trên giường tự chơi đùa ngón tay của mình không làm ồn đến mẹ có sữa ăn, hai tay của Lương Ngữ Hinh, ngâm trong nước, tự mình hầm canh xương cho mình, hầm canh cá, ăn tất cả những thứ có dinh dưỡng.
Khi đó một ngày của trôi qua rất nhanh, cô xoay quanh bảo bối của mình, cho bú, ăn cơm, giặt đồ Bảo Bảo tè dầm, tắm rửa, ru ngủ, chớp mắt cái trời đã tối rồi.
Mà bây giờ thời gian hình như đặc biệt chậm, bởi vì không có việc cần cô phải lo lắng, đương nhiên, muốn ăn chút gì đó tốt nhất vẫn là đừng có để đồng chí Lâm Tịch động tay thì tốt hơn, đồng chí Lục Quang Vinh cũng tuyệt đối không cho phép tiểu lão thái thái làm bừa đâu!
Việc Lương Ngữ Hinh hàng ngày làm nhiều nhất, chính là nhìn nhau với Lục Hạo túc trực ở bên giường, nhìn cái gì? Chủ yếu là Lục Hạo nhìn cô, Lương Ngữ Hinh đã nói rất nhiều lần rồi: “Ông xã em chưa gội đầu chưa đánh răng chưa rửa mặt, ờ, rất lâu chưa tắm rửa rồi, anh không ngửi thấy bốc mùi sao?”
Lục Hạo vẫn cứ cười, “Ngửi thấy rồi! !”
Lương Ngữ Hinh đỏ hồng mặt, đẩy Lục Hạo ra ngoài phòng, “Vậy anh đừng có ở lại cùng em nữa!”
Lục Hạo bỗng chốc ôm cô gái lên, ôm kiểu công chúa, “Mẹ Hạo à, anh ngửi thấy hương thơm trên người của em, hương sữa.”
Nói vậy, hôn một cái lên gò má, vốn dĩ là muốn hôn lên miệng, nhưng Lương Ngữ Hinh quay đầu đi, lẩn tránh một cái.
Lục Hạo cảm thấy, Lương Tiểu Ngữ em dám không cho anh hôn! !
Đem người ấn lên trên giường hung dữ hôn, chê ghét anh sao? ! !
Lương Ngữ Hinh mặt đỏ ửng cả lên, muốn đẩy người đàn ông ra nhưng lại bị kẹp giữ tay chân, cho đến sau khi đồng chí Lâm Tịch gõ cửa hai tiếng rồi đẩy cửa đi vào, “Lục Tiểu Hạo con mà đè hỏng Tiểu Hinh Hinh lão nương sẽ đánh con! !”
Được rồi, lần này Lương Ngữ Hinh ngoan ngoãn đem cả cơ thể rúc vào trong lòng Lục Hạo không ra nữa rồi.
*******************************************************
Thời gian ở cữ của Lương Ngữ Hinh, bà mẹ bò sữa Đồng Tiểu Điệp đích thân hầm canh móng giò mang đến, trên mặt hiện lên nụ cười vui mừng: “Người ta lúc đó ăn canh này có rất nhiều sữa cho Đồng Đồng bú, Hinh Hinh cậu uống nhiều một chút đi!”
Còn nữa bắt buộc phải nói đó là: “Tiểu Tiểu Hạo rất xinh đẹp! ! !”
Đây là một bà mẹ bò sữa với đứa bé nào cũng đều yêu không nỡ rời tay.
Lương Ngữ Hinh rất thích Đồng Tiểu Điệp, cô bưng bát canh uống, canh rất đậm đà, có mùi vị của sữa bò.
“Tiểu Điệp, cảm ơn.”
Khách khí như thế này, Đồng Tiểu Điệp không thích, cô ấy nói: “Nè, Hinh Hinh à, nếu như cậu cảm thấy mình rất đáng yêu thực ra cậu có thể thơm mình một cái mà, cậu nhìn xem Tiểu Dịch luôn thích mình như vậy đó mà!”
Lương Ngữ Hinh cười, chỉ có thể nói: “Được, đợi sau khi mình có thể đánh răng sẽ thơm cậu đầu tiên.”
Cô gái nhỏ rất hài lòng thu dọn bát đĩa rời đi rồi, và còn vẫy vẫy tay nói: “Ông xã mình đợi mình ở dưới lầu rồi, mình không ồn nữa cậu nghỉ ngơi đi!”
Đến chỉ vì mang đến một bát canh, những người như này chính là bạn bè.
Còn cả người bạn đến thăm, Quản Tử không thể vào phòng chỉ đợi ngoài phòng khách, Liên Dịch một chân đạp tung cửa đi vào, nói: “Lương Ngữ Hinh tại sao cô có thể sinh được hai đứa con trai? Mau nói nếu không sau này tôi không dạy cô nữa! !”
Lục Hạo kia câm nín, cô nàng đàn ông rốt cuộc cô muốn dạy cô gái của tôi những thứ gì cô tưởng rằng tôi thật sự không biết có phải không! ! !
Lương Ngữ Hinh lại rất căng thẳng, những thứ đó không có người dạy nữa thì phải làm thế nào? Tiểu Dịch là giáo viên rất tốt!
Thế là, ấp ấp úng úng, lí nhí nói, “Lục Hạo còn muốn có thêm con gái.”
Loại này chính là khoe khoang trắng trợn hoàn toàn không thèm chú ý đến cảm xúc của người khác được chưa nào! ! ! ! Liên Dịch nắm đấm, “được rồi, sau này sẽ không chơi với cô nữa.”
Sau đó bị Lương Tiểu Ngữ tóm giữ vạt áo, “Tiểu Dịch à, ừm, cái đó, tôi thật sự không biết mà!”
Nắm đấm của Liên Dịch căn bản chẳng thả lỏng ra, được rồi, chị bị tổn thương đến lòng tự tôn rồi được chưa nào, Quản Thiểu Thiên anh cút đi cho tôi đừng có để tôi nhìn thấy khuôn mặt của anh nữa! ! !
Quản Tử bất lực, đi nhìn Lục Hạo, Lục Hạo phớt lờ anh ta, ôm Tiểu Tiểu Hạo chơi đùa.
Tuy trên mặt rất tiếc nuối, nhưng trong lòng của Quản Tử kiên định vô hạn, anh đã sinh Nghiên Bảo nhà anh rồi nếu như anh sinh con trai chắc sẽ bị Tiểu Dịch em cho làm nghề nghiệp sát thủ! ! Anh ghét nhất những nghề nghiệp đấm đánh đá chân này! !
Đến thăm ngoại trừ hai người đã có con rồi này ra, Lục Hạo đều đã chào hỏi qua để những người khác đừng có đến làm phiền cô dâu nghỉ ngơi đợi đến đầy tháng hãy đến đưa hồng bao đi!
Đối với điều này, Chiêm Nghiêm Minh rất đồng ý, “Đúng mà, Ninh Tử đã đến, hai ta lại một lần nữa! !”
Lính đặc chủng cũng gật đầu, “Bà xã, sức