
bệ hạ mẹ cần có một trái tim khỏe mạnh mới được đó.
Lương Ngữ Hinh đáng thương nhìn trộm Lục Hạo, trong lòng thấp thỏm, không phải chứ, làm thế nào đây? Sự việc vì sao lại phức tạp như thế này?
Bụng, dường như liền đau hơn.
Lục Hạo dập điện thoại liền gọi đi cho Lục Ninh, vừa sáng sớm em gái đêm qua vui vẻ hết mình đến giờ đang ngủ ngon giấc, không nhìn xem điện thoại hiểu thị là ai đã nghe máy rồi, “Tên nào không muốn sống nữa làm ồn đến giấc ngủ của chị vậy? ! ! ! Chán sống rồi ! ! !”
“Em có phải là chán sống rồi không.” Giọng nói lạnh lùng của Lục Hạo xuyên qua tín hiệu truyền đến, Lục Ninh toàn thân run rẩy hai cái.
“Anh ~!” Một tiếng lấy lòng.
“Nói với em một tiếng, không được lắm mồm, không được nói lộ miệng bất cứ điều gì, hậu quả tự em biết đó.” Thủ thuật liên thủ giữa mẹ và em gái nhà mình trong lòng Lục Hạo hiểu rất rõ.
Lục Ninh quyết định, phải đem bí mật của thành phố L này mang vào trong quan tài, đánh chết cũng không nói.
***************************************
Trên thế giới sự việc khiến người ta đen mặt là gì? Lục Hạo cảm thấy, anh vừa mới ăn một bữa thì bạn tốt của Lương Ngữ Hinh em lại đến cho anh xem rồi, bây giờ anh rất không vui vẻ.
Lương Ngữ Hinh nằm vật trên giường không chịu ra khỏi cửa, dự định ban đầu muốn đi đến chợ đồ cũ xem một vòng cũng hủy bỏ, vì sao? Bởi vì Lục Hạo nói lúc ra ngoài thuận tiện đi lấy đăng ký luôn.
Lương Ngữ Hinh nhăn mặt lại dáng vẻ em rất khó chịu, anh đừng có làm ồn ảnh hướng đến chuyện em vùi mình trong chăn không chịu ra ngoài, Lục Hạo liền cùng xán lên trên, anh không hiểu những điều này, 6 năm trước cũng chưa từng gặp qua loại sự việc này, Lương Ngữ Hinh là người phụ nữ đầu tiên của anh, cái gì cũng cần phải học tập cả.
Ví dụ, lên mạng tìm cách rồi, nói phải đun nước đường đỏ cho phụ nữ.
Lương Ngữ Hinh vào lúc này chỉ cần không ra khỏi cửa thì thế nào cũng được, nhìn thấy Lục Hạo bận rộn, sau khi uống nước đường đỏ ngọt ngọt cảm thấy vẫn nên cho thêm miếng gừng thì hiệu quả tốt hơn chút, nhưng mà quay đầu nhìn thấy Lục Hạo đứng thẳng đơ ở bên cạnh dáng vẻ trông giống hệt như con trai muốn được khen ngợi, thôi đành bỏ đi vậy.
Lục Hạo nói: “Uống không ngon?”
Không thể nào chứ! Vừa rồi anh nếm qua rồi, ngọt, phụ nữ bọn em và Tông Chính Hạo Thần đều thích thứ thế này!
Lương Ngữ Hinh lắc lắc đầu, khẽ mỉm cười.
Như thế này mới yên tâm, nói: “Anh ra ngoài đi đổi một chiếc sofa, hôm nay em cứ nằm ở trên giường đừng có dậy.”
Lương Ngữ Hinh thở phào một cái, nghĩ bản thân mình tránh được rồi, nhưng mà Lục Hạo quay người nói: “Đợi em khỏe rồi chúng ta lại đi.”
Đi đâu? Đi lấy đăng kí?! !
Lương Ngữ Hinh cảm thấy, bọn họ cần phải nói chuyện tử tế rồi.
Lương Ngữ Hinh cảm thấy, bọn họ cần phải nói chuyện tử tế rồi.
Nhưng mà, căn bản là không có thời gian nói chuyện, lúc Lục Hạo đi ngắm sofa ở trong trung tâm thương mại nhận được điện thoại, lúc đó Lục Ninh kéo ra âm lượng còn lớn gấp mấy lần bình thường vô cùng kích động, “Anh! Sáng sớm mẹ gọi điện đến cho em, em không nghe máy, em rất ngoan chẳng nói điều gì cả! !”
Lục Hạo chờ đợi tiểu muội nhà mình nói tiếp.
“… Thật là hiếm đó điện thoại của mẹ tắt máy rồi! ! ! ! !”
Loại sự việc này đối với đồng chí Lâm Tịch mà nói, vậy chính là rất không bình thường rồi.
Lục Hạo nhíu chặt mày lại, chỉ chỉ vào chiếc ghế sofa bằng da thật bên chân bảo nhân viên bán hàng thanh toán, đồng thời dặn dò em gái: “Đừng có nói loạn lên khắp nơi.”
“Vâng, vâng em rất ngoan chẳng nói gì hết cả, anh, anh phải tin tưởng em! ! !” Cô chính là vì sợ bản thân mình nói lộ miệng mới từ chối nghe điện thoại của mẫu hậu bệ hạ, ai biết được sự việc vẫn cứ bại lộ rồi.
Lục Hạo ừm một tiếng, hỏi thêm một câu: “Bây giờ em đang ở đâu?”
“Chỗ của chị dâu! ! ! !”
“…” Lục Hạo cảm thấy, Lục Ninh em ở trước mặt người phụ nữ của anh hét kêu toáng lên chuyện mẹ anh muốn giết đến còn nói là chẳng hề nói gì hết sao? ! ! !
Lương Ngữ Hinh thực sự là bị dọa rồi, sáng sớm Lục Hạo bước trước rời đi thì bước sau Lục Ninh đã đến, sau khi hùng hùng hổ hổ đi vào một tay chống eo liền lấy điện thoại ra nói chuyện, cô vốn là không muốn nghe, nhưng bất lực, cô nương này cổ họng quá lớn, sau đó… Lương Ngữ Hinh cảm thấy, cô không chỉ đau bụng, mà đầu cũng rất đau.
Lục Ninh dập điệp thoại quay người lại ngọt ngào gọi chị dâu, cười xấu xa.
Lương Ngữ Hinh cảm thấy, sofa phòng khách không thể ngồi được, liền kéo Lục Ninh vào trong phòng ngủ, hai người cùng nhau ngồi ở trên giường.
Lục Ninh tự mình vừa ríu ríu rít rít nói chuyện, vừa bấm ngón tay lên bàn phím nhanh như bay, thỉnh thoảng có điện thoại gọi đến bị cô ta ấn nút ngắn, cuối cùng phát khùng lên nhận máy cái liền hét: “Anh Tiểu Minh chúng ta bây giờ đang cãi nhau em không muốn nói chuyện với anh! ! ! Em chẳng thèm về nhà em m