Vợ Ngốc!!! Lấy Anh Nha

Vợ Ngốc!!! Lấy Anh Nha

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322401

Bình chọn: 8.00/10/240 lượt.

ng được thấy hắn, nên thấy thiếu thiếu.Vừa vào
bar nó đã nhìn thấy hắn trong phòng, đang ôm con đừi ươi nào đó, lại còn hôn
hít, tay thì sờ soạt, (trời ạ có cần lộ liệu vậy không) nó nhìn thấy mà khó chịu cơn
ghen nổi nên cuồn cuộn, nhanh chân chạy lại túm cổ nhỏ đó ra.



-Biến



Nó như tác nước lạnh vào mặt con đó,làm sắc mặt đáng sợ nhìn
cô ta làm nhỏ sợ run cả người.



-Cô làm trò gì vậy?



-Có biến không?



Nó để ngoài tai lời hắn nói, dùng lời nói đe dọa nhìn cô
ta, làm nhỏ sợ đơ họng không nói gì lặng lẽ bước vào ra ngoài.



-Nếu vậy cô thế cô ta.



Hắn  nói rồi kéo nó
xuống,nó chưa kịp định hình thì ngã nhào vào người anh, muốn đứng dậy nhưng bị
anh thô bạo hôn tới tấp, tay không ngừng làm những động tác sờ mó.



‘’Chát,chát”



-Anh thật quá đáng?



-Cô cũng như họ thôi đừng làm cao.



Nó đẩy hắn ra, tặng cho hắn nguyên cái tát thật đau, rồi bỏ
đi.



Nước mặt nó rơi, nó không hiểu tại sao hắn lại trở nên đê
tiện như vậy, nó thấy đau khi hắn đi so sánh nó với những đứa con gái lẳng lơ đó.
Nó đau,đau ở tận sâu con tim, nó tự hỏi phải chăn nó đã sai khi nghĩ mình yêu
anh. Nó chạy thật xa , tự nói không được khóc nhưng nước mắt cứ rơi,thứ chất
mằn mặn mãi không ngừng.



Nó dừng lại cách quán bar không xa.Tự điều chỉnh cảm xúc của
mình.



-Bảo Ngọc không được khóc, hắn không là gì của mày cả mất mớ
gì phải rơi nước mắt gì cái tên sao chổi đó chứ.



Nó tự độc thoại tự cười một mình,chờ cho bản thân cảm thấy
ổn, nó định quay về thì từ phía sau có ai đó bịch miệng nó lại , chỉ còn nghe
tiếng ’ưm..ưm’’ rồi nó thiết đi.



--------------------------------------



Lúc nó chạy ra ngoài cũng là lúc nhỏ và anh tay trong tay đi
vào quán bar,xem cái cặp rắc rối, không ai nhường ai này nhưng không nhờ lại
nhìn thấy nó khóc chạy ra.



-Mày làm em gái tao hã?



Anh tức giận quát hắn,còn hắn thì coi ngồi uống rượu như
không có chuyện gì xẩy ra.



-Thiên Kỳ.



Anh nắm cổ áo hắn, đôi mắt lửa giận nhìn con ngừơi trước mặt.
đối với anh ai làm tổn thương nó thì sẽ không yên với anh kể cả hắn.



-Anh bình tĩnh đã.



Nhỏ cản hắn và anh ra, tuy có hơi không hài lòng về việc
hắn làm nó khóc nhưng không thể để đánh nhau thế này.



-Tao biết mày còn nhớ đến  Ngọc Mai nhưng chuyện đã qua rồi
mày không thể quên hay sao? Đừng vì con người đó mà làm tổn thương nó.



Anh nói trong bực tức, mắt không rời hắn.



-Em không hiểu nhiều về chuyện này? Nhưng em biết anh yêu nó
và nó cũng yêu anh, vậy tại sao anh không cho nó cũng như cho anh một cơ hôi
làm lại từ đầu.



Nhỏ xoáy sâu vào tâm tư của hắn,nhỏ biết điều bây giờ có thể
làm cho nó là làm thức tỉnh hắn.



Hắn suy nghĩ một lúc rồi chạy nhanh ra ngoài tìm nó.



-Bảo Ngọc…..Bảo..Ngọc…



Hắn chạy như điên. Hắn đã hiểu ra và quyết định cho bản thân
mình một cơ hội, cho nó một tình yêu đẹp nhất trên đời này. Và hắn không thể sống thiếu nó.




 



Trong một căn nhà hoang ngoại thành, Nhả Nhược đang nhịp
nhàng nâng ly rượu trên tay nhìn nó với nụ cười tà mị.



-Tiểu thư ả chưa tỉnh



Một con nhỏ phía sau Nhả Nhược lên tiếng khi đã quan sát kĩ nó,
nó vẫn nhắm lìm đôi mắt không có biểu hiện gì gọi là sẽ thức.



-Xối nước cho cô ta tỉnh.



Sau câu nói của Nhả Nhược là một xô nước mát lạnh hiện diện
trên gương mặt xinh tươi của nó.



Nó đang ngủ ngon trên
chín tầng mây cao ngất ngưỡng, đang trò chuyện cùng trai đẹp( mê trai gớm) bỗng cảm thấy gì đó lành lạnh liền từ từ mở mắt ra.



-Tỉnh rồi à.?



Nó nhìn ngó xung quanh, giờ mắt nó chỉ nhìn thấy một màu đen
có lẽ vì thuốc mê chưa hết tác dụng thì phải.



-Có cần phải thế này không?



Nó nhìn Nhả Nhược khinh bỉ, giờ nó chỉ cảm thấy đau khi
bị sợi dây điên rồ bó chặt thế này.”
Trời ạ!! Tội nghiệp bàn tay bé bỗng của mình”



-Không nói nhiều. Mày không được bám đuôi anh Minh Quân nửa.



Nhả Nhược vào luôn chủ đề chính, không lôi co với nó.



-Tư cách gì ra lệnh cho tao?



-Với loại đàn bà lẳng lơ , chuyên bám đích đàn ông như mày ,
tao có thừa tư cách



-Mày đang nói mày đấy à?



Nó thẩn thờ nói móc Nhả Nhược làm nhỏ quê với mấy đứa đàn em
sau lưng.


Và hậu quả nó bị Nhả
Nhược tác cho hai cái đau điến, máu từ khóe miệng tuôn ra.



-Chỉ có thế thôi?



Nó nhếch mép cười khinh thường Nhả Nhược, nó cảm nhận được
vị tanh tanh của máu đang dồn vào miệng, thứ mùi khó chịu.



-Mày.. chết đến nơi còn láo, để tao xem mày còn lên mặt đến
khi nào.



Nhả Nhược vừa điên vừa tức, nó đã như vậy mà còn không biết
sợ lại giám vênh váo. Kèo theo câu nói là cái đạp thẳng thừng hạ cánh vào bụng
nó.



Tít..Tít..tít..



Điện thoại Nhả Nhược vang lên, màng hình hiện diện một con
số quen th


Ring ring