
zzzz”. Nhi thở dài. Rồi quay sang trừng mắt nhìn Hoàng.
_” Định cho cô ân hận trước khi chết mà không được rồi, đáng tiếc đáng tiếc.”.
Chết không gì đau đớn hơn khi biết mình phạm phải một lỗi lầm không tha
thứ, Nhi định dùng cách này với Gia Tuệ để lúc cô ta ân hận đánh không
dám phản kháng.
Nhưng giờ xong ùi biết hết ùi, trong quá trình hạnh hạ chắc tốn không ít giẻ lau nhét vào miệng cô ta. Đàn bà hét nghe nhức óc lắm.
Ngoài hành lang có 2 thanh niên đang tiến lại phía bọn nó đứng.
_” Đại ca”. 2 tên đó cung kính chào.
_” quà đây tụi bây vác đi về nhà kho đi. Xử xong để đó không được cho nó chết nghe rõ chưa”. Hoàng ra lệnh mắt hướng về phía cô ta.
_” Dạ”.
2 tên thanh niên tiến lại vác Gia Tuệ đi.
_” Buông tao ra lũ khốn khiếp”. Tuệ ra sức vùng vẫy.
_” Bốp”.
Một trong 2 thằng đó tát một cái rõ đau vào mặt cô ta.
Nước mắt lăn dài trên má gương mặt ấm ức, trừng mắt nhìn bọn họ.
Nhi vẫy tay_” Đem đi nhanh dùm cái nhìn cái mặt chị sợ lại tát cho vài
bạt tay thì mấy đứa ăn mất ngon đấy”. Nhi nói giọng đáng tiếc.
Không ai không hiểu ý tứ trong câu nói của Nhi người gì đâu mà ác mồm ác miệng quá trời.
_” Dạ”.
Một cục giấy tấm vải to đùng được nhét vào miệng Gia Tuệ.
Nhi gật đầu vẻ hài lòng._” Mấy đứa chuyên nghiệp rồi đấy,biết tụi này
cho gái mà chuẩn bị trước một thiết bị cách âm một cách hiệu quả”.
_” Chị quá khen”.
2 tên đó nói xong vác Tuệ trên vai ung dung đi ra khỏi bệnh viện.
Lúc này mặt ai nấy đều trở lại với trạng thái lo lắng không còn nét hứng thú như lúc nảynữa.
_” Tất cả dừng tay lại đi”. Một giọng nói quen thuộc vang lên, đầy kiên quyết. giọng này không của ai khác là Minh Khang.
Đối với một người có sức lực khỏe như Minh Khang tác dụng của thuốc mê không quá lâu.
2 tên kia nghe vậy cũng đứng lại.
Còn Nhi Khiêm, Hoàng Nhân thì nheo mắt nhìn người đang nói bằng ánh mắt hình viên đạn.
Trong đó ngay cả Kiệt cũng không khỏi ngạc nhiên. Còn Gia Tuệ thì mừng thầm trong lòng, không tốn công sức nảy giờ của mình.
_” Cậu vừa nói gì?”. Khiêm cất vọng nói.
Hắn nhìn thẳng vào
Khiêm_” Tôi bảo dừng tay lại đi”.
Tuy hắn hận Tuệ nhưng hắn đã nghe toàn bộ, hận chồng thêm hận tới khi nào mới dứt đây?
Tuy hắn muốn Gia Tuệ trả giá nhưng lại không nở nhìn cảnh thương vong trước mắt.
Nhi lúc này cũng chẳng khác gì đang bốc cháy.
_” Quả thật tôi không nghĩ Thiên Thiên tại sao vì Thầy mà hi sinh nhiều
như vậy?”. người đàn ông này ngang nhiên bênh vực người đàn bà làm hại
vợ mình như hắn không đáng để nó yêu thương.
_” Tại sao các người không nghĩ Thiên Thiên cũng giống như tôi đều không muốn như vậy?”.
Hắn tin là nó cũng có suy nghĩ giống như hắn, vì hắn biết nó rất nhân từ.
_” Giống như anh à? Thật nực cười. anh đừng quên chính cô ta là người hại Thiên Thiên nằm bên trong đấy”. Nhân quát lên.
Hắn cười đau khổ_” Nếu các người để tôi bên cạnh cô ấy. nếu các người
không làm tôi mê man nếu các người không cho cô ấy tiếp cận Thiên Thiên
thì có chuyện như thế này không hả. anh nói đi?”.
Hắn cũng tức không kém. Do hắn vô dụng do hắn không thể bảo vệ nó.
Khiêm Nhi Nhân Hoàng và cả Kiệt cũng điều á khẩu khi nghe hắn nói vậy.
Đúng quả thật không sai, nếu không cho cô ta vào thì sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Mọi chuyện đều cho mình hại nó. Tất cả đều do mình hại cô ấy. đây là suy nghĩ của tất cả những người có mặt.
Khiêm chấn động ngồi bịch xuống đất_” Là tôi tất cả sao?”.
Nếu không vì tìm bằng chứng mà lấy Thiên Thiên làm mồi nhử thì sẽ không có chuyện như bây giờ xảy ra.
Khiêm thật sự suy sụp hoàn toàn khi biết mình là kẻ gián tiếp gây nên nguy hiểm cho nó.
Còn Nhi nước mắt không ngừng rơi vì nghĩ mình thật sự có lỗi với nó.
Nhân Hoàng hoàn toàn bất động nhân sự.
_” Thả cô ta xuống”. Khiêm ra lệnh.
Nhân Nhi Hoàng đều nhìn Khiêm.
_” Bi kịch một lần là đủ rồi tôi không muốn lại có lần sao người nữa đến trả thù cho cô ta”. Bi kịch bao nhiêu đã khiến nó đau lắm rồi.
_” Không nghe lời tôi nói sao”. Khiêm quát.
2 tên đó đưa mắt cầu cứu nhìn Hoàng.
_” Buông đi”.
Nhân nói tiếp_” Mọi chuyện kết thúc được rồi con cô ta thì đừng làm gì giam giữ cho tời khi nào Thiên Thiên tỉnh lại”.
Ánh mắt Khiêm khi nhắc tới Thiên Thiên lập tức sắc bén.
_” Không ai được đụng tới cô ta. Không nghe thì đừng trách”. Anh quay sang nhìn Tuệ.
_” Thiên Thiên Ngày nào chưa tỉnh ngày đó cô chưa được ra ngoài”. Anh nghĩ đây là cách giải quyết tốt nhất cho cả 2 bên.
Bây giờ hắn mới yên tâm khi nghe Khiêm nói vậy. giữ một mạng người còn hơn giết một mang người.
Nhìn căn phòng trắng.Hắn đau đớn hơn bao giờ hết. khi hết thuốc mê, hắn
tỉnh lại đi tìm nó, khi hắn quay