
với vị trí Khả Vy đang nắm
giữ, những chàng trai thì muốn xem Vũ Gia Minh tức nước vỡ bờ, mất hình ảnh thế
nào, họ cố tình gây khó dễ cho những người muốn bảo vệ Khả Vy.
Khả Vy thở dốc, chùm khăn kín bên người, lấy một cái khăn nhỏ hơn lau tóc. Nghe
thấy tiến xì xào nào là: loại đàn bà này mà được vào nhà họ Cao; anh Thiên bị
con quỷ cái lừa rồi; Vũ Gia Minh ơi, chúng em ủng hộ anh, chừng trị nó đi;...
- Nhìn cái gì màn nhìn ! - Khả Vy khoanh tay quắc mắt lườm một lượt những người
có ý nói cô, tại sao lúc nào họ cũng nghĩ cô không xứng đáng với Lạc Thiên mà
không thử đặt mình vào hoàn cảnh của cô. Nói cô may mắn ư ?, đánh đổi cả một
đời cơ nhỡ không cha mẹ để bị ép lấy chồng thì đáng nhỉ!
- Cô đừng nói nữa, nghe anh nhẫn nhịn đi, đừng làm mất mặt cho Lạc Thiên! -
Triệu Đông Kỳ khuyên giải.
- Cả anh cũng nghĩ tôi làm sai à? Ai ai cũng suốt ngày ca ngợi Lạc Thiên thế
này thế nọ, hắn thì tốt lắm rồi, cả tên Vũ Gia Minh kia nữa, ngoài mẽ bề ngoài
ra thì còn cái gì khác, mật ngọt chết ruồi! Pi pi pi!
Lí do khiến cô đánh đồng Vũ Gia Minh cùng Lạc Thiên bởi thái độ bất cần đời của
hắn chẳng khác gì anh, thậm chí còn vượt trội.
- Cô nói hay lắm, Vũ Gia Minh là người như thế đó! Các người nghe đây, nếu giờ
chồng cô ta có mặt thì cũng chẳng làm gì khác được đâu, hành động bây giờ của
ta dẫu có bị coi là xúc phạm tới Cao gia thì Vũ Gia Minh này cũng mặc xác! -
Chỉ tay nhằm thẳng vào Khả Vy, anh khẳng khái như tuyên bố một văn bản trịnh
trọng.
Hắn đang nói gì đáng sợ thế, hắn định làm gì mình? Khả Vy còn chưa định thần,
Vũ Gia Minh đã xô đẩy Tuấn Kiệt và Triệu Đông Kỳ, bế xốc cô lên.
- Bỏ ra, bỏ ra ! Cứu tôi với ! - Khả Vy vùng vẫy trong không trung, tìm mọi
cách thoát ra khỏi sự kìm kẹp của cánh tay nam giới. Vũ Gia Minh dù bị cô ra
sức cào cấu la hét vẫn không buông.
- Nhà ngươi bỏ ta ra ! Bỏ ngay ra đồ biến thái !
Tuấn Kiệt và Triệu Đông Kỳ cố gắng đuổi theo, chứng kiến cảnh tượng Khả Vy cắn
bả vai Vũ Gia Minh, cũng tại anh đã siết chặt quá. Hình tượng con dâu nhà họ
Cao ngoan ngoãn đã bị sụp đổ trong tích tắc.
Lạc Thiên vừa lúc đi tới, hãy hình dung vừa rồi anh đứng ở vị trí số 12 trong
chiếc đồng hồ, nơi Tuấn Kiệt hẹn Nhược Lam và Vũ Gia Minh ở kim số 6, ngăn cách
là hồ nước rộng, Lạc Thiên đi thuận chiều kim đồng hồ tới vị trí ấy, còn Vũ Gia
Minh đã đem Khả Vy đi lên số 9.
- Có chuyện gì đã xảy ra? - Anh vội vã hỏi Nhược Lam.
- Anh Minh đã mang Vy Vy đi theo lối kia!
Lạc Thiên tức tốc đẩy nhanh vận động, dù mất sức chạy trước đó nhưng anh vẫn
không quản mệt mà ngừng nghỉ. Nhược Lam không đuổi kịp đành cầu nguyện cho
không có việc gì xảy ra.
- Khả Vy ? Khả Vy ? - Lạc Thiên lạc cả giọng trong đám đông, có một người đã
chỉ chỗ cô cho, anh vội vàng lao tới cửa phòng tắm bùn.
- Anh định làm gì tôi ? Buông ra không tôi sẽ nguyền rủa anh cả đời đó !
- Con quỷ này, nãy giờ nhà ngươi hành hạ ta đau lắm rồi đấy ! Các người tránh
ra !
Vũ Gia Minh đứng trước mép sàn, xua đuổi những người đang thả mình dưỡng da
dưới bùn lỏng, nâng cao hơn người Khả Vy lên.
- Đừng thả tôi xuống, tôi chết mất ! - Khả Vy rơi vào trạng thái mất thăng
bằng, làm mọi cách bấu víu Vũ Gia Minh. So với gã vô nước thì xuống bùn quả
thực nguy hiểm.
- Ha ha ha, con nhỏ này cũng biết sợ cơ đấy ! Mau mau xin lỗi thì ta tha cho,
còn không thì… !
Vũ Gia Minh khỏe mạnh áp đảo, nói ngoài miệng sẽ thả cô ra nhưng vẫn giữ cô
chắc chắn bởi anh không bao giờ đùa dai. Chỉ tại Khả Vy lo húng hết lật ngửa
lại áp sát vào người anh, ngọ nguậy liên tục khiến anh chỉ còn nước gần gũi
hơn.
- Vũ Gia Minh, đừng có mà lợi dụng ta !!!!!! Đồ… thái giám ! - Khả Vy nhận ra
mình đang bị ôm ấp, vòng eo cô kề sát khuôn ngực của anh, những thước phim một
lần nữa sống dậy, cô dồn sức đánh Vũ Gia Minh một chưởng vào má.
- VŨ GIA MINH, BUÔNG VỢ TA XUỐNG !
Con lật đật vốn không biết ngã nhưng Vũ Gia Minh không phải lật đật, một phần
tại cái tát giáng trời của Khả Vy đã khiến anh buông thõng, một phần vì tiếng
gầm của Lạc Thiên làm trượt chân.
- Bịch ! Bịch !
Hai tiếng rơi cách nhau đúng một giây ngắn ngủi, bùn đất bắn lên tận trán của
Lạc Thiên, anh đã tới muộn. Tuấn Kiệt và Triệu Đông kì cũng bó tay.
Khả Vy bị ngã ngửa còn Vũ Gia Minh ngã úp, hai người giao nhau ở phần thân. Độ
sâu của hố bùn cỡ chừng một mét không đáng lo ngại, chỉ có điều thân xác đã bị
bôi bẩn tới lem nhem, mái tóc màu đen của Khả Vy nay nhộm một màu xanh rêu. Một
hình dấu cộng được hình thành với thanh ngang là Khả Vy còn thanh dọc là Vũ Gia
Minh, cô chới với tóm lấy anh như một tấm bè, ngỡ mình rơi xuống đầm lầy, càng
lúc càng bị lún. Hai chân hai tay cô ôm chầm lấy anh, nhanh chóng dấu cộng thu
hẹp lại thành chữ thập.
Vũ Gia Minh không được phép thở, mặt anh chúc xuống, ngột ngạt vô cùng, đã thế
lại có đứa quấn chặt lấy càng khó chịu, muốn dựng chân đứng lên nhưng k