The Soda Pop
Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Yêu Em - Nữ Ma Đầu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324473

Bình chọn: 7.5.00/10/447 lượt.



-Có ai không giúp tôi với…. sàm sỡ…. yêu râu xanh…

Ai đó nước mắt giàn giụa giữ chặt bàn tay Viễn

Mất 5 giây để Viễn hiểu ra vấn đề

Cùng lúc đó có cả một binh đoàn “trừ yêu diệt ma” xông pha trận mạng
mang theo đủ loại vũ khí ví dụ như chổi lau sàn , túi sách … balo, hoa
quả… bất kể vật gì có thể cầm ném được đều được tận dụng tối đa…

Rất nhiều chàng trai thấy một cô gái xinh đẹp bị bắt nạt cũng tỏ rõ
mình là anh hùng ,là chuẩn men, là đàn ông đích thực liền ra tay trượng
nghĩa giúp đỡ cô gái thiếu may mắn

Viễn trợn mắt rựt mạnh tay ra khỏi tay My rồi “Vắt chân lên cổ ” mà chạy

-Bắt nó lại…

-Chói nó lên đồn

-Đánh chết thằng mắc dịch đó đi…

Mọi người cùng nhau quyết tâm đánh đuổi kẻ vô tội… :)

Vài cô gái hỏi han thương cảm…

-Nhìn đẹp trai thế mà lại….một cô gái cảm thán

My vẫn nức nở. Trời ơi cô phục mình quá cơ…có khi phải đầu quân cho nền điện ảnh nước nhà :)

Trên tầng cao…

Có một đôi vợ chồng lắc đầu ngao ngán

-Con ơi là con… mày không khác gì tính bố mày

-Bà xã… nó không giống bố nó thì giống ông hàng xóm à

-Thôi… chồng gọi con gái chồng về đi… tính tình như thế chó nó yêu

-Bà xã… vậy anh sẽ giục My My mau chóng tìm một chó vừa ý…!



…..

…….

Đàn quạ bay ngang qua đầu Trang Hiểu Linh…



Đêm lạnh… khi tất cả đã ngủ say một bóng người lặng lẽ rời đi

Chiếc mui trần xé gió lao vun vút như một con quái thú đang gầm gừ nổi giận

Đôi mắt tím biếc trầm lặng. Nó nhấc máy gọi…

Nó muốn xem thử… Evil-hắn rốt cuộc là ai. Cho đến cuối cùng sự tò mò vẫn thắng

Sáng hôm sau

Có người thức dậy từ sớm định rủ rê con gái nhà lành đi dạo hóng gió
thì nhận được mẩu giấy với dòng chữ viết vội dán ở cửa phòng

” xin lỗi anh, tôi có việc gấp phải đi trước. Cám ơn về chuyến đi! Hẹn gặp lại.

_ Nguyệt _ ”

Vũ hơi thất vọng, anh thở dài rồi tự an ủi mình… ít nhất con bé cũng để lại lời nhắn. Về thành phố mình sẽ lại gặp nhau thôi mà

*******–********

-Lão đại… anh sao thế? Trông anh khá mệt mỏi.

Vương Tuyết đặt một tay lên trán Hải Anh

-Nha đầu anh không sao!

Hải Anh mỉm cười

-Anh đó. Phải đi khám đi chứ ốm ra đấy thì em không chăm đâu

-Anh ghét mùi thuốc

-Lão Đại…

-Được, đi chơi về nhất định anh sẽ đi không để bà xã lo

-Ngoan! Vương Tuyết yêu chiều cụm trán Hải Anh

-Muộn rồi đi ngủ thôi.

-Dạ…

Xong ai đó ngoan ngoãn rúc vào ngực anh ngủ ngon lành…

Ngày tháng ăn chơi đã kết thúc ngày tháng nghiêm túc lại bắt đầu.

Đúng như đã hứa Trần Hải Anh ngay lập tức đi khám sức khỏe , nếu anh
không đi chắc chắn nha đầu yêu dấu của nhà anh sẽ không để anh yên

-Lão đại. Em có ca phẫu thuật. Anh tự đi được không?

-Nha đầu, em xem anh là con nít nên 3 à?

-Ấy… em nào dám nghĩ vậy ít thì anh cũng phải lên 5 tuổi rồi

Vương Tuyết lè lưỡi trêu anh rồi chạy mất

-Cứ đợi đấy… tối về nàng chết với trẫm

Hải Anh vừa cười vừa nói, xong anh đẩy cửa bước vào phòng…

*******

Tiếng gõ nhịp nhàng xuống chiếc bàn gỗ càng làm không gian lạnh giá thêm phần rùng rợn

Nó bước vào căn nhà nằm trơ chọi dưới chân núi. Một ngôi nhà sàn khá cũ nhưng rất gọn gàng sạch sẽ

Tiếng người quét lá trong sân sột soạt

-Xin hỏi…

Người con trai tầm 24 tuổi đang quét sân ngừng lại nhìn nó với ánh mắt tò mò

-Cô bé tìm ai?

-Jim…… tôi muốn gặp ông ấy

Nó nói

-Xin lỗi ở đây không có ai tên vậy cả

Người con trai trả lời xong lại tiếp tục quét lá

-Thái Việt Kha… anh biết chứ?

Đôi tay cầm cán chổi của người con trai hơi run lên. Đôi mắt nhìn nó lộ ra vẻ hoảng hốt

-Cô bé là ai?

-Con gái của gió! Cứ nói như vậy ông ấy tự khắc hiểu

Người con trai gật đầu nhanh chân chạy lên cầu thang vào trong nhà.

Nó đứng chờ khoảng 2,3 phút gì đó thì người con trai chạy ra mời nó vào

Khuôn mặt Jim hơi cương nghị

Con gái Trần Anh Phong có khác… trong thời gian ngắn như vậy đã tìm ra nơi này

Thật không đơn giản!

-Chào ông!

-Hùng… cậu đi pha trà đi

Jim ra lệnh

Người con trai gật đầu

-Vâng thưa thầy

Hùng đi khuất, Jim đưa tay mời nó ngồi xuống chiếc ghế bành.

-Chúng ta nói chuyện nào…

***-***-***

Thấy người yêu đang dựa của đợi mình Vương Tuyết cười tươi nhanh chóng
bàn giao lại công việc cho đồng nghiệp rồi chạy ngay đến chỗ anh

-Lão đại anh xong rồi à?

-Ừk… anh vẫn khỏe như voi. Chả có bệnh tật gì sấc

-Vậy em yên tâm rồi. Chúng ta về nhà thôi

-Ừ…

++++++++++++

Đáng ra hnay mình định đăng liền 2 chap cho mọi người cơ nhưng chap 23 bị lỗi phông