
Tàn Bạo
Tác giả: Phong Ngự Cửu Thu
Thể loại: Truyện trinh thám
Lượt xem: 327340
Bình chọn: 7.5.00/10/734 lượt.
sức đuổi theo, Đồng Giáp lúcnày cách Tả Đằng Phong khoảng mười trượng, miệng không ngừngchữi bậy, dù là vậy nhưng Tả Đằng Phong cũng buồn bực khôngthôi.
- Meo meo!
Ba giờ chiều, 13 đứng trên vai Tả ĐằngPhong phát ra tiếng kêu, nó vừa lên tiếng, Tả Đằng Phong liềnbiết nó muốn đi tiểu.
- Nín một lát đi.
Tả Đằng Phong lắc đầu liên tục. Tuy hắn cách khá xa Đồng Giáp,nhưng chỉ cần một thoáng tạm dừng thì Đồng Giáp sẽ đuổi kịp, Đồng Giáphiện tại đang tức sôi máu, nếu để 13 xuống dưới đi tiểu, ĐồngGiáp sẽ xông lại xé xác nó.
13 nghe vậy không kêu nữa,bất quá một lúc sau Tả Đằng Phong thấy 13 lui về phía sau, lập tức hắn nghe được âm thanh đi tiểu của nó, Tả Đằng Phong ngheđược âm thanh này lập tức nhíu mày, bất kể là mèo đực haymèo cái thì nước tiểu vẫn là nước tiểu, hắn khẳng định nước tiểu đã dính lên áo choàng.
Tả Đằng Phong đang định răndạy 13, thì lại nghe được tiếng chửi bậy, rống giận muốn lộtda 13, Tả Đằng Phong nghe vậy liền quay đầu lại, thì hắn nhìnthấy Đồng Giáp đang giơ tay áo lau nước tiểu mèo trên mặt, thìra Tả Đằng Phong bay trước, còn Đồng Giáp thì đuổi theo sátphía sau, nên Đồng Giáp được hưởng hết nước thánh mèo ban.
Tả Đằng Phong thấy thế tâm tình lập tức sảng khoái, Tả ĐằngPhong biết mình đã mất dấu Đằng Khi, sở dĩ hắn vẫn còn chạyvề phía trước là bởi vì Đồng Giáp, hắn biết sớm muốn gìhắn cũng cắt đuôi Đồng Giáp, nhưng quá trình cắt đuôi sẽ dàiđăng đẳng, lúc trước Ngọc Phật đuổi theo Thiết Hải hết mườingày, lần này Đồng Giáp cũng phải đuổi theo hắn tầm tám đếnmười ngày. Nhưng có lẽ đang đuổi nữa đường thì Đồng Giáp sẽdừng lại đi tiểu.
Dịch giả: Cậu Út.
Biên Dịch: Goncopius
Núi Giang Tô không lớn lắm, cũng không cao, nhưng KimChâm cũng không yêu cầu quá cao, rất nhanh đã tìm được một mảnh đất tốt ở phía Tây trấn.
Mảnh đất này mọc đầy cỏ dại, hướng lên phía Bắc mười dặm có một con sông lớn, phía Đông và Tây thì là gò núi, còn về phía Nam lại là một thônlàn rất lớn, địa thế rất là bằng phẳng. Nhưng nơi này so với mộ địa theo thuyết phong thủy là dựa lưng vào núi cao, đối diện với con sông lớnhoàn toàn khác biệt.
Sau khi xác định phương vị, Kim Châm không nói gì mà quay đầu nhìn vềphía Tả Đăng Phong chờ hắn lên tiếng, Tả Đăng Phong cũng không vội vàngnói mà vẫn đang quan sát, hắn biết năng lực mình còn hạn chế nên rất tập trung quan sát, khoảng một khắc đồng hồ sau Tả Đăng Phong mới bắt đầunói.
-Trên núi ở bên trái mọc rất nhiều cây lớn, chúng tỏ đó là gò đất. Còntrên núi ở bên phải chỉ có cỏ dại, chứng tỏ ở đó chỉ có cát sỏi, dướichân núi lại có rất nhiều hang động, rất có thể nơi đó sẽ có quặng mỏ. Ở phía Bắc nhìn ra sông lớn, nhưng ở bên bờ bên kia lại là một ngọn núicao, cho nên vẫn là đối diện núi. Nhìn về phía Nam lại là thôn làng bình thường không có gì lạ, nhưng người dân ở nơi đó thì vẫn phải nhóm lửanấu cơm, cho nên chắc chắn đó là Hỏa. Từ đó xét tổng thể thì nơi này ngũ hành đều đã đầy đủ. Nhưng mảnh đất này vị trí cũng không phải tốt nhấtvì hỏa tương khắc với thủy, thổ ở đây lại hơi nhiều.
Tả Đăng Phong nói.
-Đệ quan xác rất chính xác.
Kim Châm vỗ vai Tả Đăng Phong nói.
-Thời gian rất gấp, chọn được mảnh đất như thế này đã là rất tốt rồi.
Tả Đăng Phong cười nói.
-Không, lý do ta chọn nơi này là vì hắn chỉ đáng chôn ở đây, mộ địaphân thành ngũ đẳng, nhất đẳng vương hầu, nhị đẳng khanh tướng, tam đẳng là thợ thủ công, tứ đẳng là sĩ tử còn ngũ đẳng là cửu lưu. Thời cổ đạithì thương nhân thuộc vào cửu lưu, mảnh đất này đã xếp vào tứ đẳng, hắnđược chôn ở đây đã là có phúc rồi. Người có phúc sẽ được chôn ở nơi tốtcòn người vô phúc thì sẽ không thể có mặt đất tốt được.
Kim Châm liền nói.
-Thì ra người có phúc sẽ được có mảnh đất tốt chính là chỉ nơi chôn cất.
Tả Đăng Phong trước giờ vẫn nghĩ câu này là chỉ mảnh đất để sinh sống.
-Chính xác, đât này chính là chỉ nơi để chôn cất mà không phải nơi sinh sống. Điển tích này trong kinh điển chính thống Đạo gia cũng có ghichép, sau khi trở về phái Mao Sơn ta sẽ đưa cho đệ một ít, để khi nàorãnh rỗi đệ có thể tự nghiên cứu.
Kim Châm gật đầu nói.
-Cám ơn đại ca !
Tả Đăng Phong gật đầu nói cảm ơn.
Mộ địa mà Kim Châm tìm người Cổ gia tất nhiên sẽ không có bàn tán gì.Sau khi khiêng quan tài đến, liền tiến hành đào bới, sau khi múc hết bathước đất liền lộ ra cát vàng, thêm ba thước nữa thì lộ ra đá bọt, cátvàng và đá bọt chính là tượng trưng cho may mắn trong phong thủy. Cổ hội trưởng vô cùng vui mừng, sau khi hạ huyệt xong liền tặng thêm trămlượng vàng làm lễ, nhưng sau khi Kim Châm lắc đầu từ chối liền chuyểnthành năm mươi cuộn vải vóc, lúc này Kim Châm mới chịu nhận.
Sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi xong, Kim Châm liền lệnh cho tám người tùytùng trở về phái Mao Sơn trước, tự mình cùng với Tả Đăng Phong đi đếnnhà vị hương khách thứ ba.
Khác với hai nơi trước, vị hương k