Old school Easter eggs.
Ai mới là con trai

Ai mới là con trai

Tác giả: Linh Lòe Loẹt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326804

Bình chọn: 8.00/10/680 lượt.

nói hắn kêu mình ra là để ôn thi chuẩn bị ăn tết ấy nha. Hơi bị điên.

-“Chuyện gì?”-Nó nhăn nhó nhìn hắn.

-“Ờ thì…”-Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt nó.

-“Sao?”-Nó ghét chần chừ.

-“Thấy mày đi đứng cứ như con trai…”

-“Thế mày nghĩ tao là gái hay trai?”-Nó chồm đến hỏi hắn.

Hắn đỏ mặt cà lâm nhìn nó đang tiến gần lại mình.

-“Con…con…trai. Ý tao là mai đi dự hội dưới thân phận con gái rồi mà mày đi đứng vậy sẽ không tốt đâu.”-Chắc can đảm lắm hắn mới nói một lèo mà đối diện với nó.

Nó cau mày nhìn hắn đang đỏ mặt nói chuyện với mình. Đẽ ném chiếc dép vô mặt hắn ghê.

-“Rồi sao?”-Nó vòng tay trước ngực hỏi hắn.

-“Thì bây giờ tập đi như con gái.”-Hắn mỉm cười với nó.

-“Tập đi như con gái?”-Nó một mắt nhắm một mắt mở hỏi lớn.

-“Ưm.”

Nói rồi hắn dựt lấy chồng sách mà nó đang ôm trên tay kéo nó đi thẳng rồi đi lui. Sau đó lại đặt đống sách lên đầu nó.

-“Mày điên hả Hoàng Minh Quân?”-Nó không hiểu hắn đang làm cái trò gì ở đây mà cứ đi đi lại lại.

Hắn nhìn nó cười cười rồi đi nhẹ nhàng trước mắt nó,rồi quay lại ban đầu.

-“Tao đang bày mày đi đấy chứ.”

Nó nhếch nữa môi nhìn hắn. Từ khi cha mẹ sinh đến giờ. Lần đầu tiên có người nói bày mình cách đi. Công nhận có lúc nó loạn não sao ấy nhỉ?

-“Tao không cần.”-Nói rồi nó lườm hắn quay sang định đi vào đánh một giấc tới sáng.

Hắn nắm chặt tay thành quyền nhìn nó đang cứng đầu.

-“Một khi đã quyết định làm nam thành nữ thì đến cách đi cũng phải giống để người ta khỏi phải nghi ngờ chứ.”

Nó nghe xong câu đó,nắm chặt tay thành quyền quay sang nhìn hắn. Hắn đang khiêu khích mình làm việc gì cũng không xong sao? Thằng này xem thường Lam Minh Nhật rồi.

-“Mày ý gì?”

-“Người thông minh thì phải hiểu liền chứ.”-Hắn xỏ tay vào túi quần nhìn nó với chiến lượt đi đứng sắp thành công.

Chương 36: Anh Đã Biết – Thiên Sứ Đi Dự Tiệc.

Và rồi chuyện gì cũng đã đến. Mọi học sinh trong kí túc xá cho đến học sinh lớp 10 cũng dần dần rộn ràng lên vì cái lễ hội vô lí đó.

Ba tụi hắn từ khi tan học đến giờ thì không biết đi đâu mà chưa về kí túc xá trong khi ba tụi nó đang làm phép cầu mưa to xuống với mấy câu thần chú tự nghĩ.

-“Hay mình lên nói hiệu trưởng dẹp ngay cái lễ hội này đi.”-Nhỏ ào đến nhìn nó và nàng.

Nó nhắm mắt đang niệm Phật cầu cho mưa đến,nhún vai trả lời.

-“Đợi tọt đến ngày hôm nay thì làm sao mà xin được nữa.”

Nàng cũng có tư thế giống nó ngồi thành tâm cầu khẩn.

-“Ừ. Đúng đấy.”

Nhỏ tự đập vào mặt mình,nhảy lên giường làm loạn với đầu tóc bù xù kia. Thật đáng ghét mà.

Tin…tin…tin

-“Alo..?”-Là điện thoại của nàng.

-“Thưa tiểu thư. Đầm dự tiệc đã xong rồi ạ.”-Thì ra là nhà may trang phục riêng của nhà nàng.

-“Ừ. Tí tôi sẽ đến lấy.”-Nàng tắt máy nhìn sang nó và nhỏ.-“Có đầm rồi. Tao đi lấy đây.”

-“Ừ.”-Nó nhún vai nhìn nàng.

Nàng cầm chìa khoá xe đạp ra khỏi cửa. Lập tức nó hét um sùm bên trong với cái giờ quyết định dự tiệc ấy.

AAAAAAAAAA

Cọt…kẹt…cọt…kẹt…

Lại là tiếng xe đạp quèn của nó vang lên giữa chốn đông người của thành phố.

Nàng chậm chạp đạp xe luồng lách qua các “khe” nhỏ của xe lớn. Hôm nay là ngày gì mà đông thế nhỉ? Nàng nhìn xung quanh. Ai nấy cũng tấp nập bận rộn. Đặc biệt là các dang hàng shop đồ. Người ta đổ ào về nơi đó. Còn có cả studio nữa. Cứ náo nhiệt lên.

Kít…

Nàng dừng xe tại một công ty to lớn về đá quý và thiết kế trang phục. Đây là công ty riêng của mẹ nàng. Mẹ nàng có cả một gia tài đồ sộ. Và đương nhiên người thừa kế duy nhất chỉ có nàng. Chỉ hết năm nay thôi. Hiện bây giờ người đang trụ chì nơi đây là ông bà ngoại nàng đang ngày lúc già dần.

Còn về phần công ty của ba nàng thì người đương nhiên thừa kế chính là em nàng – Hoàng Minh Long.

Nàng vừa bước vào cổng. Hàng loạt nhân viên ra xếp thành hai hàng chào đón nàng – một chủ tịch tương lai.

Nàng cười nhẹ cúi đầu chào lại mọi người đang mặc những đồng phục do chính tay mình thiết kế.

-“Mọi người không cần phải chào cháu như vậy đâu. Cứ coi như cháu là khách hàng vậy là được rồi.”

-“Làm sao mà kêu coi như khách hàng được cơ chứ. Trong khi tiểu thư chính là người nắm giữ mọi quyền hành nơi này.”-Trưởng phòng trẻ tuổi đi nhanh ra chào nàng với nụ cười tươi như hoa ban mai.

Nàng thấy trưởng phòng vừa ra,liền cúi đầu chào người. Trưởng phòng là người từng dạy nàng lớn lên như thế nào nên nàng rất quý người.

-“Con chào trưởng phòng.”

Trưởng phòng nhìn cười mỉm,khẽ xoa đầu nàng.

-“Con vào lấy đầm đi.”

-“Vâng.”

Tất cả mọi người vừa vào trong đại sảnh,bóng người đứng khuất sau bức tường nãy giờ nhìn theo bóng nàng đang đi,tay run run cầm hộp quà vừa gói xong.

-“Hoàng Minh Thụy….”

…………

Nàng vừa bước vào cổng trường là cái mặt anh vừa áp diện nàng. Nàng giật mình nhìn anh đang chăm chăm nhìn mình. Cái thằng sao hôm nay lại nhìn mình như thể chưa được nhìn người đẹp vậy nhỉ?

-“Sao?”-Nàng vòng tay trước ngực nhìn anh.

-“Tiểu thư..”-Anh cau mày tiến lại gần nàng.

Nàng giật mình cầm chiếc hộp đang có ba chiếc váy đầm lui ra sau trong khi anh cứ tiến lại gần mình.

-“Cái gì mà…tiểu thư ở đây chứ?”-Nàng nuốt nước bọt nhìn anh. Không lẽ anh đã biết