The Soda Pop
Ai Nói Xuyên Qua Hảo

Ai Nói Xuyên Qua Hảo

Tác giả: Tứ Nguyệt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323373

Bình chọn: 10.00/10/337 lượt.

ngày. Vốn chuyện chọn đồ ăn này thật ra không có vấn đề gì, vấn đề là ở chỗ một canh giờ ở chung kia! Tất cả các nữ tử đều gắng hết sức, muốn làm đồ ăn ngon nhất, nhưng chỉ đồ ăn ngon là đủ rồi sao? Đương nhiên không đủ, kẻ nào cũng ngầm hạ thủ đoạn, đương nhiên ta cũng không thể lạc hậu a! Do đó, ngươi hạ Bích Loa Xuân, ta hạ Đào Hoa Xuân, người tiếp theo Xuân Mộng, ta hạ Mộng Tam Thiên, ngươi hạ Hồng Miên Dục, ta hạ Phi Yên, các loại xuân dược kia, chỉ có ngươi không thể nghĩ được, không có chuyện các nàng không mua được ! Nhưng buồn bực là Cung Viễn Tu võ nghệ tu vi thật sự rất cao, đống xuân dược đó hắn ăn vào giống như ăn hồ tiêu, lúc ấy một chút hiệu quả cũng không có, mà sau khi hắn ăn các loại xuân dược đó trong suốt bốn mươi chín ngày, cuối cùng xuân dược cũng bài xích nhau, ảnh hưởng lẫn nhau, rốt cục sinh ra phản ứng hóa học kỳ diệu, biến thành độc dược trí mạng! Vì thế Cung Viễn Tu bắt đầu dục hỏa thiêu đốt người, toàn thân nóng lên, cả người giống như là bị nấu chín, cái mạng nhỏ tưởng chừng bị xuân dược thiêu hủy, may mắn Cung phu nhân đến Thánh Y sơn cầu Vu thần y đan dược giải độc, tính mệnh mới được bảo vệ, nhưng sau khi dược lực được hóa giải, Cung Viễn Tu đầu óc cũng bị thiêu đến choáng váng, chỉ số thông minh thành ra giống như tiểu hài tử mười tuổi bình thường, Cung gia mời vô số danh y cũng không thể trị hết bệnh cho hắn. Ai! Việc này thật sự là nghe mà thương tâm đến rơi lệ a! Nhìn xem, một thanh niên như thế bởi vì ăn quá nhiều xuân dược, từ đó về sau thành ngốc tử! Vu Thịnh Ưu thở dài một hơi, lắc đầu, hỏi:

“Những nữ nhân đã cho Cung Viễn Tu ăn xuân dược sau này thế nào?”

Lão làm vườn cũng thở dài một hơi nói:

“Các nàng a, các nàng vừa nghe nói đại thiếu gia choáng váng liền một đường chạy thẳng thực mau.”

Vu Thịnh Ưu không thể tin được hỏi:

“Không phải chứ? Cung gia cứ như vậy buông tha các nàng ?”

Lão làm vườn lắc đầu:

“Hừ, nào có đơn giản như vậy, hơn hai trăm danh nữ này, không một ai gả được tốt cả, gả cho người ta làm tiểu thiếp thứ 7,8,9,10 vẫn còn là may mắn, còn có người gả cho ông già 90, gả a bài bạc, gả cho tội phạm, gả cho đồ tể giết heo, đều có! Dù sao không một ai có kết cục tốt.”

“Thực…… Thực ngoan độc! Nữ tử gả cho người không tốt quả thực chính là sống không bằng chết a!”

Vu Thịnh Ưu lúc này có chút đồng tình với đám nữ nhân đó, nàng nghĩ nghĩ, tò mò hỏi:

“Phương pháp trả thù độc như vậy là ai nghĩ ra được ?”

Lão làm vườn cẩn thận liếc mắt nhìn chung quanh, thần bí nhỏ giọng nói:

“Là nhị thiếu gia!”

Vu Thịnh Ưu lập tức sặc hạt dưa, thật sự là người không thể chỉ xem tướng mạo a! Cung Viễn Hàm bộ dạng vô hại thiện lương như vậy, lại không nghĩ tới hắn tâm địa ác độc như thế a! Vu Thịnh Ưu cùng lão làm vườn tán gẫu, sau khi trở lại phòng, trời đã tối đen, trăng hạ huyền chiếu sáng tiểu viện. Vu Thịnh Ưu châm ngọn đèn trong phòng, nhàm chán cầm lấy một quyển tiểu thuyết xem qua. Ở cổ đại cũng ít lạc thú, đọc tiểu thuyết, cứ nhàn nhã như vầy, nàng hoài nghi nàng sẽ phát mốc lên mất. Thật nhàm chán a! Một quyển tiểu thuyết đã xem xong, trời cũng đã khuya, Vu Thịnh Ưu ngáp một cái chuẩn bị cởi quần áo ngủ, nằm trên giường bỗng nhiên nghĩ đến, ách…… Có phải thiếu cái gì hay không? Vu Thịnh Ưu vội ngồi dậy ! Không tốt, nàng bỏ quên Cung Viễn Tu, còn chưa tìm về, ngay tại lúc nàng cuống quít mang giày chuẩn bị chạy ra ao sen tìm Cung Viễn Tu, cửa phòng bị đẩy mạnh ra! Cung Viễn Hạ vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn, hắn toàn thân ướt sũng, nước trên tóc cùng quần áo còn không ngừng rỏ xuống. Tay hắn gắt gao lôi kéo Cung Viễn Tu, Cung Viễn Tu bộ dáng mất hứng bị hắn lôi kéo, toàn thân cũng ướt lướt thướt.

“Ách, các ngươi làm sao vậy, bơi lội à?”

Vu Thịnh Ưu kỳ quái hỏi. Cung Viễn Hạ bị những lời này của nàng kích động, hắn vọt đến, đẩy Vu Thịnh Ưu từ trên giường xuống dưới:

“Ngươi.. nữ nhân này, còn ở đây nói mát, trời lạnh như thế, ngươi cư nhiên bảo ca ca ta nhảy xuống ao sen nước lạnh như băng tìm khuyên tai cho ngươi! Ngươi nghĩ Cung gia chúng ta là ai, lại để ngươi khi dễ đại ca ta như vậy!”

Vu Thịnh Ưu cả kinh, nàng chỉ là tùy tiện chỉ bên bờ ao sen thôi, cũng không bảo hắn nhảy xuống tìm a!

“Ngươi nói bậy bạ gì đó! Ta không có!”

Vu Thịnh Ưu ngã quỳ trên mặt đất, tức giận đẩy hắn ra. Cung Viễn Tu vội vàng kêu một tiếng nương tử, hoang mang rối loạn vội vã chạy tới muốn nâng nàng dậy, Cung Viễn Hạ kéo tay hắn lại nói:

“Đại ca, huynh đừng giúp nàng ta, nữ nhân này cần dạy dỗ lại cho tốt, thê tử không nghe lời, không bằng hưu đi!”

Vu Thịnh Ưu nổi giận, mạnh mẽ nhảy dựng lên:

“Ngươi hưu đi! Ta ước gì các ngươi hưu ta!”

“Ngươi……”

Cung Viễn Hạ tức giận vung tay, lại bị Cung Viễn Tu ngăn lại:

“Đệ đừng đánh nương tử ta.”

Vu Thịnh Ưu ngẩng đầu trừng mắt nhìn hắn, tỏ vẻ ngươi dám đánh ta, ta sẽ liều mạng với ngươi. Cung Viễn Hạ nhìn đại ca, lại nhìn Vu Thịnh Ưu, mạnh rút tay về, bất đắc dĩ nói:

“Đệ chưa nói muốn đánh nàng a. Đệ sao lại đánh nữ nhân chứ. Đại ca…… Huynh…… Ai.”

Hắn chỉ là muốn cuốn tay áo dọa nàng mà thôi a! Buổi tối hắn mới từ bên ngoài tr