80s toys - Atari. I still have
Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời

Ai sẽ theo em đến cuối cuộc đời

Tác giả: Lục Xu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323475

Bình chọn: 9.5.00/10/347 lượt.

không tán dương người lãnh đạo của tập đoàn là Giang Thừa Dự, dù phần lớn tin tức của anh ta đều là những thông tin ong bướm. Nghe nói, Giang gia vốn xuất thân từ huyết thống cao quý, cụ tổ đã từng giữ chức quan nhất phẩm trong triều đại nhà Thanh, tuy không phải là Vương gia hay bối lạc, nhưng cũng được tính là danh gia thế tộc, từng tham gia kháng chiến Viên Triều, bởi vậy gia môn nghiêm cẩn, nhưng tác phong sinh hoạt của Giang Thừa Dự lại thật xấu mặt với gia phong nghiêm cẩn của Giang gia.

Cả một đường đi, không khí trên xe đều yên lặng, Giang Thừa Dự lái xe vào biệt thự, sau đó anh lập tức xuống xe.

Biệt thự Giang gia được thiết kế vô cùng tráng lệ, nghe nói họ đã mời một kiến trúc sư rất nổi tiếng để thiết kế theo phong cách châu Âu cổ điển, đồng thời trong nhà cũng trang trí bằng nhưng đồ vật vô cùng tinh xảo xa hoa. Nhìn từ xa, nơi đây giống như một bảo tàng trưng bày các hiện vật quý hiếm.

Cô vẫn nhớ rõ, lần đầu tiên cô bước vào biệt thự này, trong đầu cô lập tức gợi lên hình ảnh biệt cung của Lý công chúa. Thế nhưng chưa có ai từng nói với cô rằng, cô bé Lọ Lem dù có ở đâu, thân phận cô ấy vẫn không bao giờ có thể thay đổi. Kể cả khi hoàng tử theo đuổi cô bé Lọ Lem, thì cũng chỉ vì anh đã nhầm tưởng thân phận của cô bé Lọ Lem là một công chúa hay ít nhất là con gái của một bá tước nào đó.

Giang Lục Nhân quay đầu thoáng nhìn lại, nhận ra xe của Giang Thừa Dự vẫn chưa ra khỏi gara. Một ý nghĩ chợt xuất hiện trong đầu cô, hiện chưa đến thời điểm cuối năm, hẳn vẫn chưa đến thời điểm bận rộn nhất, vậy sao anh phải vội vàng rời nhà chứ, là có lịch dùng cơm với khách hàng, hay có hẹn với người đẹp nữa đây?

Vừa xuống xe, Giang Thừa Dự chạy ngay vào phòng mình, như thể anh đang vội vội vàng vàng tìm kiếm cái này cái nọ.

Cô ngồi trên sofa lớn trong phòng khách, cởi cặp sách, đến tủ lạnh lấy một cốc trà sữa, đây là do thím Dương yêu quý làm riêng cho cô mấy cốc mỗi ngày, cố tình giấu diếm sau lưng ông Giang Huy, vì ông không thích cô uống loại nước này, ông cho rằng nó không có lợi cho sức khỏe, vậy nên cô đành xin thím Dương mỗi ngày âm thầm làm riêng cho cô, để cô lén lút uống.

Mãi đến nhiều năm về sau, cô từng không thèm kiêng nể mà nói với một cô bạn thân rằng: “ Mình nghiện trà sữa lạnh đến nguy hiểm rồi, có cảm giác giống như một người đàn ông nhìn thấy gái đẹp là muốn bế luôn người ta lên giường ý…” , lúc đó cô bạn chỉ dám sợ hãi thốt lên: “ Ôi trời ơi, bạn thật là dâm đãng mà…”

Thế nhưng hiện tại, cô đang khẽ ghé cái miệng nhỏ xinh, nhanh chóng đưa những viên đá lung linh thẳng xuống dạ dày.

Cái lạnh của đá, khiến con người ta trở nên bình tĩnh hơn.

Cũng giống như sự bình tĩnh của cô bây giờ khi nhìn thấy Giang Thừa Dự đi từ trên gác xuống, lướt qua ánh mắt cô, rồi lại biến mất trong tầm mắt.

Còn anh thì tựa như không hề nhìn thấy cô.

Cái đáng sợ hơn cả sự bình tĩnh chính là không nhìn thấy.

Giang Thừa Dự mang theo một văn kiện quan trọng, lên xe, anh nhanh chóng lái xe đến công ty, không phải anh không nhìn thấy Giang Lục Nhân, mà đối với anh, cô chính là một người xa lạ, thậm chí người xa lạ còn không quấy rầy cuộc sống của anh, nhưng cô ta thì có.

Anh nhìn con đường phía trước, suy nghĩ dần trở nên mơ hồ.

Năm đó anh mới 15 tuổi, sắp tham dự kỳ thi lên trung học, anh cũng không quá lo lắng, trốn trong phòng chơi game, đó là trò Đại náo thiên niên kỷ đang rất được yêu thích, vừa mới tiến quân vào thị trường game, gây lên một cơn sốt với đại đa số thanh thiếu niên thời bấy giờ, mang người chơi đến một thế giới ảo đầy kỳ thú. Thế nhưng anh lại phải chơi một cách lén lút, vừa thấy tiếng động anh lập tức tắt ngay, nhanh chóng thu dọn hiện trường, giả vờ như đang ngủ quên trên sofa.

Khi nghe thấy tiếng bước chân đến gần, anh còn vờ híp mắt, lấy tay dụi dụi, như vừa mới ngủ dậy.

Nhưng sự thật đã chứng minh, màn kịch của anh là uổng phí.

Giang Huy đưa Giang Lục Nhân đứng phía sau ông vào nhà:

– Từ nay về sau, đây sẽ là em gái con, Giang Lục Nhân.

Ánh mắt của cô mang theo sự hoảng hốt, yếu ớt mở miệng:

– Anh.

Não anh đình trệ trong một giây, ngay sau giây đó, giống hệt trong các bộ phim truyền hình dài tập vẫn trình chiếu trên TV, cha mang con riêng với tình nhân bên ngoài về nhà, còn cô chính là đứa con ngoài hôn thú đó. Não anh nhanh chóng tiếp nhận thông tin này, đối với cô anh chỉ có cảm giác chán ghét và sự phiền toái không thể nói lên lời.

Anh biết cô khá sợ anh, nhất là trong những thời điểm không có mặt ông Giang Huy.

Cô thích ăn đồ lạnh như đá bào, mà thường là loại đá bào nhiều màu sắc sặc sỡ, ngoài ra còn có trà sữa, kem, tất cả cô đều đặc biệt ưa thích. Những lúc rảnh rỗi, cô thường mở tủ lạnh, tự thưởng cho mình một ly nước hoặc là một cốc kem. Nhưng mỗi khi phát hiện ra sự tồn tại của anh ở trong phòng, cô sẽ không dám tự lấy món này món nọ ra ăn nữa. Anh có thể nhận ra cô thật sự thích ăn món gì, khi đó ánh mắt cô sẽ lướt qua vài lần, thế nhưng anh lại không đi, cứ ngồi lì trong phòng khách, dán mắt vào xem vài bộ phim truyền hình vốn anh chẳng hề hứng thú.

Phim chiế