
một toán côn đồ, chực sẵn trên đường, gào thét chửi bới bà là tiểu tam và đánh bà. Tất cả mọi người trên đường đều là vỗ tay đồng tình đòi đánh chết kẻ bại hoại xã hội ấy, nhất định phải bắt người phụ nữ vô đạo đức như thế biến mất khỏi thế gian.
Đứa con của bà Ngô Tĩnh Văn đã bị đánh chết tươi.
Người yêu ra đi, bản thân trở thành cái đích cho tất cả mọi người chỉ trích, đứa con duy nhất cũng không còn trên đời, bà Ngô Tĩnh Văn rốt cuộc đã không thể chịu nổi mà phát điên.
Nếu như không phải vì nhặt được đứa trẻ bị bỏ rơi trước cửa bệnh viện là Kỷ Niệm Hi, có lẽ bà Ngô Tĩnh Văn đã ra đi từ lâu.
Cuộc đời người phụ nữ luôn phải đau khổ vì gặp phải một người đàn ông không tốt. Nên khi một người phụ nữ quyết định gửi gắm bản thân cho ai đó, họ nhất định phải hiểu rõ người đàn ông này, xem anh ta có có tình nguyện gánh vác trách nhiệm với cuộc sống của mình hay không.
Sau khi kể lại tất cả mọi chuyện, Kỷ Niệm Hi cảm thấy thật mệt mỏi.
Tình yêu là như vậy đấy, đủ để cho người con gái uổng phí dành trọn cả đời, đủ để hủy hoại cả một cuộc đời người con gái, nhưng cô không muốn mình sẽ trở thành một cô gái như thế.
Kỷ Thành Minh dừng xe lại ven đường:
– Rốt cuộc em yêu Giang Thừa Dự nhiều đến mức nào thế?
Lần đầu tiên anh cảm thấy tức giận đến vậy, anh không còn có thể che dấu cảm xúc của mình.
Cô hiếm khi nói nhiều như vậy, nhưng chỉ để khuyên Kỷ Thành Minh làm người không nên xử sự quá tuyệt tình, nên để cho kẻ khác một đường lui.
Nếu trước đây bà Nam Lị không quá tuyệt tình mà giết chết đứa con vừa chào đời của bà Ngô Tĩnh Văn, sau này lại khiến bà Hướng Tư Gia vì cùng đường mà phát bệnh, thì đã không đến mức không thể tìm thấy tủy thích hợp để ghép cho con gái mình. Dường như tất cả là một vong tuần hoàn nhân quả.
Cô mất bao thời gian suy nghĩ đến vậy, cũng chỉ để bảo vệ cho người ấy.
Cô khó khăn mở miệng.
– Tôi không hề. – Cô lại cắn môi. – Anh và anh ấy cứ như vậy, cũng sẽ chỉ lưỡng bại câu thương…
– Cho nên em cho rằng có thể khuyên được anh à?
Cô lắc đầu:
– Anh cứ coi như tôi chỉ vừa giải tỏa cảm xúc của mình thôi. Có lẽ tôi cũng sai, không có phụ nữ nào lại chấp nhận đứa con riêng của chồng mình, chỉ là do tôi đã thiên vị.
Có những khi, dù là đường cùng tuyệt lộ, cũng có người sẽ cam tâm nguyện ý mà đi.
Cô thật sự mệt mỏi rồi, không biết là vì bà Ngô Tĩnh Văn hay vì cái tình yêu chết tiệt đó … Có lẽ cũng chẳng phải, chỉ là vì chính cô.
Kỷ Thành Minh lại nở nụ cười, giống như một tia sáng đang xuyên thấu qua ly rượu, tạo thành một hiện tượng khác thường, tựa như đang chiết xạ ánh sáng mặt trời.
Chương 61: Sau Này
Ngay sau giờ làm việc, Kỷ Thành Minh lái xe suốt đêm đến Yên Xuyên, nghe nói có một sự cố khẩn cấp cần đích thân anh đến xử lý. Chuyến đi này kéo dài khá nhiều ngày. Kỷ Niệm Hi không cùng theo anh đến Yên Xuyên, sau cuộc nói chuyện lần trước, nói chung cô cảm giác đã có nhiều điều thay đổi. Mỗi khi ngắm nhìn cô, ánh mắt anh luôn ẩn chứa rất nhiều ngụ ý, khiến cô không biết phải làm sao. Nhưng trong công việc, có lẽ anh vẫn muốn đạt được thành quả trước đó, nên vẫn luôn tiến hành từng bước, ít nhất nhìn từ ngoài vẫn chưa có vấn đề xảy ra.
Đến khi Kỷ Thành Minh về nhà là khoảng nửa tháng sau.
Thoạt nhìn, anh trở nên đầy phong trần và mệt mỏi, xem ra sự cố ở Yên Xuyên khá khó giải quyết. Dù đã trở lại, Kỷ Niệm Hi vẫn nghe thấy anh nhỏ nhẹ gọi điện trao đổi công việc, dường như có rất nhiều công việc cần hợp tác. Con người ta luôn có những mối giao tình thủy chung với một thứ gì đó, có lẽ cũng không thể nói rõ được mối duyên của Kỷ Thành Minh với Yên Xuyên. Có thể vì hoàn cảnh sống ở đây không tồi, có thể vì đây là mảnh đất đầy tính nhân văn, tóm lại, sau khi tổng hợp lại những tính toán của mình, Kỷ Thành Minh quyết định hợp tác với nhị thiếu gia nhà họ Lộ, Lộ Thiếu Hành.
Kỷ Thành Minh gác máy, đôi mi cau lại đày lo âu, sau rất lâu, câu đầu tiên anh nói với Kỷ Niệm Hi là:
– Lộ nhị thiếu gia sẽ đến viếng thăm.
Rất đơn giản mọi chuyện đã sáng tỏ, cô gật đầu:
– Cần chuẩn bị gì không?
Anh ngẫm nghĩ:
– Không cần đâu.
Lộ Thiếu Hành muốn mượn những mối quan hệ với chính quyền của anh, đồng thời anh ta đã đồng ý hợp tác cùng anh khai thông một số đường lối quan trọng, đây hẳn là một cơ hội rất tốt anh cần lợi dụng triệt để.
Thời điểm Lộ Thiếu Hành ghé chơi đã là chạng vạng tối, căn bản không cần Kỷ Niệm Hi phải làm gì, vì hai người đàn ông chỉ ngồi an vị để bàn bạc công việc. Những lúc như thế này, những sự việc mà đàn ông cần bàn bạc phần lớn đều rất nhàm chán, nhưng họ vẫn thảo luận rất lâu, cuối cùng mới thuyết phục được đối phương.
Ngay đêm hôm đó, Lộ Thiếu Hành đã ra về, anh ta đến và đi như một cơn gió.
Sau khi Kỷ Thành Minh tiễn Lộ Thiếu Hành ra về, anh nhìn cô đang ngồi trong phòng khách với gương mặt đầy vẻ buồn phiền.
Anh không biết mình nên nói gì vào lúc này, anh không thể nghĩ ra cần phải nói gì, tình trạng này khiến anh cảm thấy thật vô cùng bất đắc dĩ. Về phương diện quan hệ, họ vốn không thuộc về bất kỳ mối quan hệ rõ ràng nào, nhưng những gì giữa nam nữ