Old school Swatch Watches
Ấm áp như xưa

Ấm áp như xưa

Tác giả: Định Tuệ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326753

Bình chọn: 10.00/10/675 lượt.

ôi.”

Gì chứ! Kính Thành lập tức nói: “Để anh giúp em tắm.”

Hinh Dĩnh nói: “Không, anh đã hứa là không cử động rồi mà.”

Kính Thành chau mày nói: “Nhưng, anh cứ tưởng chỉ lúc em giúp anh tắm thôi chứ?”

Hinh Dĩnh nói: “Lúc em tắm, anh cũng không được cử động.”

Kính Thành kháng nghị: “Dĩnh Tử …”

Hinh Dĩnh ngắt lời anh, nói: “Nhớ đấy, nói lời giữ lời.”

Kính Thành bất đắc dĩ ngậm miệng lại. Trong lòng thầm nói với chính mình: Cố nhịn thêm chút nữa.

Lúc này, Hinh Dĩnh đứng trước mặt Kính Thành, chiếc áo hai dây mỏng tang xuyên thấu dính trên người cô, thân người lả lướt hiện ra hoàn toàn.

Cô đột nhiên vươn tay lên, cởi chiếc áo hai dây ra.

Đôi ngọc đào lập tức nhảy vọt ra theo. Quả anh đào bên trên còn hơi rung rung. Nước rơi lên trên đó, lập tức nhẹ nhàng chảy dọc theo xuống dưới.

Kính Thành không tự chủ được giơ hai tay lên, nắm lấy đôi ngọc đào kia.

Oh, chúng thực ấm áp, mềm mại, trơn mượt … Kính Thành nhắm mắt lại.

“Ừm ừm.” Hinh Dĩnh ho khẽ, phía sau còn cố cao giọng lên.

Kính Thành mở mắt, thấy Hinh Dĩnh đứng trước mặt mình đang lắc lắc đầu.

Sau đó anh mới nhớ ra, việc mà mình đã hứa làm.

Cái câu “không được cử động” chết tiệt!

Anh bất đắc dĩ lại không nỡ mà thu tay về.

Hinh Dĩnh bắt đầu tắm rửa, rất thong thả mà làm.

Cô bôi sữa tắm lên người, sau đó dùng tay nắm lấy nơi mềm mại trước ngực.

Hê, đấy là của anh! Kính Thành trong lòng hét một tiếng, lập tức hỏi: “Em làm gì đấy?”

Hinh Dĩnh đáp: “Rửa cho sạch, lát nữa còn khao anh cho tốt chứ.” Vừa nói lại vừa xoa nắn, khiến nơi mềm mại kia tràn ra theo từng khe hở của đôi tay.

Trời ơi, Kính Thành cảm thấy mình nuốt nước bọt cũng khó khăn.

Anh không kìm nổi lại lần nữa vươn tay ra, thấy Hinh Dĩnh lắc lắc đầu với mình, chỉ đành ngậm ngùi buông tay xuống.

Hinh Dĩnh vẫn rất tự nhiên tiếp tục.

Nhìn cô tắm rửa, sờ lên từng tấc da thịt trên cơ thể, đối với Kính Thành quả thực là một sự giày vò kinh khủng.

Đặc biệt là lúc cô rửa tới vòng ba, lại còn cố ý dùng tay xoa tròn theo đó một cái.

Kính Thành nhất thời bị sặc.

Thực đúng là quá đáng quá rồi!

Bây giờ, trong lòng anh như có ngọn lửa bùng cháy dữ dội, vô cùng khát vọng được hôn cô, chạm vào cô, khiến toàn thân từ trên xuống dưới đau đớn khôn tả.

Anh hỏi Hinh Dĩnh: “Em có thể nhanh lên chút được không?”

Hinh Dĩnh hỏi: “Nhanh chút để làm gì? Anh vội lắm sao?”

Trong lòng Kính Thành như đang bị mèo cào, đúng là bị móng vuốt của con mèo Hinh Dĩnh cào vào.

Có điều, anh vẫn không chịu thừa nhận bản thân đang cảm thấy bi thảm ra sao.

Chỉ cố an ủi chính mình, nhanh thôi, anh sẽ đem cơ thể này chôn vùi vào trong cô.

Ừm, vùi thật sâu vào trong cô.

Chương 58: Phiên Ngoại: Giày Vò

Kính Thành vô cùng thành khẩn nói: “Anh nguyện ngày ngày chịu đựng sự trừng phạt này.”

***

Trong bồn tắm hơi nước mù mịt, hơi nóng quẩn quanh.

Hinh Dĩnh rốt cuộc cũng tắm xong.

Kính Thành xác nhận một cái: “Xong rồi?”

Hinh Dĩnh mỉm cười gật đầu: “Xong rồi.”

Rốt cuộc cũng xong! Trên gương mặt Kính Thành không khỏi để lộ ra nụ cười.

Do hơi nóng trong bồn tắm, cũng vì hưng phấn và khát vọng, mà trên gương mặt Kính Thành hơi hơi đỏ lên, để lộ ra nụ cười mê người, càng thêm phần gợi cảm khiến trái tim Hinh Dĩnh nảy lên.

Kính Thành không đợi được thêm nói: “Kéo anh đứng dậy nào.”

Hinh Dĩnh lắc đầu: “Vẫn chưa được.”

Kính Thành trợn hết cả mắt, khó mà tin được hỏi lại: “Gì cơ?”

Hinh Dĩnh nói: “Em vẫn chưa kéo anh đứng dậy được. Anh vẫn phải đợi thêm một lát.”

Đùa cái gì thế!

Đầu tiên, lúc cô tắm rửa giúp anh, anh đã không được cử động.

Tiếp đó, lúc cô tự mình tắm rửa, anh cũng không được cử động.

Giờ, hai người họ đều đã tắm xong cả rồi, anh còn không được cử động hay sao?

Cô có biết hay không, vừa nãy anh đã phải vất vả khổ sở thế nào, mới có thể kìm nén lại để không hôn không ôm lấy cô?

Sự trừng phạt như thế này, lẽ nào còn không đủ hay sao?

Làm gì có kiểu đạo lý thế chứ?

Kính Thành trước giờ luôn luôn nhẫn nại cuối cùng cũng bực mình. Anh hỏi Hinh Dĩnh: “Có thể mời em nói rõ ràng rốt cuộc phải trừng phạt bao lâu không đây?”

Anh thực có chút lo lắng, không biết mình còn kiên trì được tới lúc nào.

Có điều, dù gì cũng là một người đàn ông lịch sự, dù trong lòng có gấp gáp thế nào, thì ngữ khí vẫn giữ vẻ chậm rãi khoan thai.

Hinh Dĩnh cười đáp: “Đây là điều cuối cùng: Khi em hôn anh, anh không được cử động.”

Hinh Dĩnh hi vọng mình có thể được hôn Kính Thành thực thoải mái. Tiếp sau đó, tất cả sẽ tùy theo anh.

Một mặt, cô nghĩ cũng đã trừng phạt tạm ổn rồi. Thực ra thì, nhìn vẻ khát vọng rõ nét trên gương mặt Kính Thành, Hinh Dĩnh đã càng lúc càng không nỡ.

Mặt khác, trong lòng cô cũng càng lúc càng khát vọng hơn đối với Kính Thành.

Cô nhớ nhung cái ôm thâm tình của anh, nụ hôn ngọt ngào của anh, sự âu yếm dịu dàng của anh, bờ ngực ấm áp của anh …

Nghe thấy Hinh Dĩnh nói “đây là điều cuối cùng”, trong lòng Kính Thành rốt cuộc cũng thở phào được một hơi, lập tức vui mừng ra mặt.

Anh nào có biết, là mình lại vui mừng quá sớm.

Thực ra thì, lúc này chính Hinh Dĩnh cũng không hề biết chuyện đó.

Để