Ám Dục

Ám Dục

Tác giả: Thánh Yêu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328393

Bình chọn: 8.00/10/839 lượt.

ện phấn hoa cũng là do cậu?

“Việt…” giọng nói của Trần Kiều không còn bén nhọn như lúc trước, trở nên có chút ảm đảm, “Chỉ có cậu xảy ra chuyện, Viễn Thiệp mới có thể một lần nữa trở lại Trần gia, hơn nữa…tôi yêu Ân Ân.”

Ánh mắt Diêm Việt không khỏi mở ra, Trần Kiều quay đầu đi chỗ khác, tránh hai mắt anh, “Tình cảm này, tôi đã giấu rất sâu, khi tôi nhìn thấy hai người bên nhau như hình với bóng, cậu có biết tôi ghen tỵ tới cỡ nào không?

“Trần Kiều…”cổ họng Diêm Việt nghẹn lại, anh dần dần cảm thấy hết sức lực chống đỡ hết nổi…

“Phấn hoa, là tôi thừa dịp cậu không để ý đã bỏ vào, còn thuốc xịt hen suyển, cũng là tôi…”

Diêm Việt nhắm hai mắt lại, bóng tối vô tận ập đến, khi lần nữa mở mắt ra, ngày trước thật là tốt đẹp, vì sao bây giờ lại trở nên hung ác như vậy, chẳng lẽ, vì những thứ quyền thế này sao? Cho tới bây giờ anh cũng tin tưởng hắn, lúc trước khi đi mua dây chuyền cũng là hai người cùng nhau đi chọn, có đôi lúc, bình xịt hen của anh cũng là do Trần Kiều chuẩn bị…

Diêm Việt ho lên rất nhỏ, anh biết cơ thể mình đã bắt đầu phản ứng, sau khi hệ thống dinh dưỡng bị rút ra, sau một tiếng, thấy cũng cứu không kịp.

Trần Kiều ngồi ở bên giường, không có ý định rời đi, “ Việt, thời gian không quay lại được, chúng ta cũng đã thay đổi, lại cũng không thể trở về như trước kia được nữa, cậu an tâm đi đi …”

Diêm Việt không sợ chết, thật, một chút cũng không sợ. Anh đã chết qua một lần, trong cái thế giới tối đen như mực đó, so với chết một chút cũng không tốt hơn, nhưng, anh cố gắng rới bây giờ, anh biết, Dung Ân, vẫn còn đang đợi anh.

Nha đầu ngốc kia, mỗi lần bỏ lại cô ở phía sau, cô ấy sẽ khóc, Ân Ân nói, bọn họ phải nắm chặt tay của đối phương, kề vai mà bước, không ai được đứng lại phía sau.

Nhưng mà..

Anh đã trở thành bộ dạng như thế này, phế nhân.

Anh nhất định sẽ phải đứng sau Ân Ân, liên lụy cô.

Thật ra thì, chết cũng tốt, anh có toàn bộ kí ức về bọn họ lúc đó, tất cả những thứ đó, không ai có thể thay thế được.

Trần Kiều nhìn thời gian, Diêm Việt bây giờ suy yếu vô cùng, hẳn là không có cách nào để đánh động vệ sĩ ở bên ngoài, hắn cẩn thận đặt ghế dựa lại vị trí lúc trước, cuối cùng nhìn một cái, liền từ cửa sổ trèo ra ngoài.

Diêm Việt không có mở miệng kêu, anh đóng chặt miệng, một chút âm thanh cũng không phát ra.

Không lâu sau, bên ngoài truyền đến tiếng động, ngay sau đó, cửa phòng bệnh bị mở ra.

Cho đến khi bước chân đi tới giường, Diêm Việt mới nhìn rõ đi vào là một người đàn ông xa lạ, mái tóc màu đỏ rượu toát ra vẻ phô trương, ngũ quan tuyệt mỹ, âu phục màu trắng cao quý kiên nghị, hắn chỉ nhìn chắm chằm, không có mở miệng.

“Anh, chính là Diêm Việt?” mắt người đàn ông nheo lại, vẻ mặt cương quyết.

Ban đầu hai mắt Diêm Việt nheo lại, nghe thấy Nam Dạ Tước nói như vậy, không khỏi mở to đôi mắt.

Nhìn đôi mắt rất đẹp. Đây là cảm giác mà lần đầu Nam Dạ Tước nhận thấy khi nhìn thấy anh, trong suốt thấy đáy, trong sáng thuần khiết, có thể liếc mắt một cái liền thấy nội tâm sâu trong con người anh. Hai tay người đàn ông đút trong túi, anh nghĩ, có thể làm người thừa kế của Diêm gia, ít nhất cũng phải có khí chất lạnh như băng, chỉ là Diêm Việt ở trước mặt, tất nhiên sẽ không khiến người ta có chút nào cảm giác uy hiếp. Nhìn anh ta rất suy yếu, mái tóc màu nâu sẫm rũ trước trán, sắc mặt tái nhợt.

“Tôi là, Nam Dạ Tước.” không biết tại sao, người đàn ông nói ra tên của mình.

Đôi mắt ảm đạm của Diêm Việt bỗng sáng lên, anh ta chính là Nam Dạ Tước mà Trần Kiều nhắc đến? Khóe miệng đang buông xuống của anh cố gắng giương lên một cái, cố gắng tỏ ra thân thiện “Xin chào.”

Diêm Việt biết, anh không còn nhiều thời gian.

“Tôi biết bây giờ Ân Ân đang ở cùng anh,” Diêm Việt ho khan, mặt đỏ lên, Nam Dạ Tước kéo ghế ngồi xuống bên giường, chờ anh nói tiếp, “Tôi không thể tiếp tục ở bên cô ấy, tôi cảm thấy đã quá mệt mỏi.”

“Nói như vậy, anh muốn buông tha cho cô ấy?”

Diêm Việt khó chịu,lần này thở có chút hổn hển, anh lắc đầu, nhưng không tiếp tục đề tài này, “Anh, anh có biết Trần Kiều không?”

Nam Dạ Tước theo bản năng cau mày, “Biết.”

Hiện tại Diêm Việt chỉ có thể gặp Nam Dạ Tước, hơn nữa, lúc đó bọn họ lại tồn tại một chút liên quan nào đó với nhau, anh lựa chọn tin tưởng anh ta, “Anh có thể giúp tôi một việc không?”

Người đàn ông không biết anh sẽ đưa ra yêu cầu như thế nào, “Việc gì?”

“Thâu tóm…Viễn Thiệp”

Đôi mắt Nam Dạ Tước hiện lên nghi ngờ, hoài nghi rằng mình đã nghe nhầm, miệng anh nhếch lên châm chọc “Thâu tóm tập đoàn Viễn Thiệp?”

“Đúng,” ánh mắt Diêm Việt tràn đầy nghiêm túc, anh nhìn thấy tay của Diêm Minh, Diêm Việt biết tính cách em trai mình từ nhỏ đã trầm lặng, hơn nữa Trần Kiều vào lúc này sẽ không lừa anh, tập đoàn Viễn Thiệp khẳng định là đã chia năm xẻ bảy, anh không muốn Diêm Minh càng ngày càng lún sâu, “Hi vọng anh có thể, tiếp nhận Viễn Thiệp.”

Thay vì đợi Trần Kiều tóm được chứng cớ Diêm Minh giao thiệp với xã hội đen, không bằng để cho Viễn Thiệp một lần nữa đổi chủ. Ít nhất, những chứng cứ đó sẽ không bị đưa ra ánh sáng, Diêm Minh sẽ không bị hủy hoại.


Old school Swatch Watches