Ẩn giấu tình yêu

Ẩn giấu tình yêu

Tác giả: Nặc Phong Nhi Hành

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323613

Bình chọn: 7.00/10/361 lượt.

au đó cười cười: “Không phải đang ở nhà nghỉ ngơi à? Tại sao hôm nay lại trở về đơn vị rồi.”

“Hai chúng ta ra ngoài nói chuyện một chút.”

Trình Tiêu Diệc suy nghĩ một chút rồi sau đó gật đầu, gác công việc qua một bên, mặc chiếc áo khoác vào, rồi cả hai đi ra ngoài.

Tìm một quán cà phê gần đó, An An thì uống trà sữa, Trình Tiêu Diệc thì gọi một ly cà phê, hai người ngồi đối diện nhau.

“Sắc mặt cô không được tốt!” Trình Tiêu Diệc mở miệng nói trước.

“Còn không phải bị cái vị kia trong bụng gây sóng gió chứ còn là gì nữa?” Khó có khi An An giữ được bình tĩnh. Cơ thể không khỏe, cũng không muốn gây sự.

“Chú ý nghỉ ngơi nhiều một chút!” Đây chính là lời quan tâm.

Một lát sau, có thể không khỏe của An An bắt đầu hồi phục, tinh thần tỉnh táo hẳn ra, nhíu mày nói: “Trình Tiêu Diệc, ánh mắt của cô không sai, nhìn trúng ông xã của tôi.’

“Phải, lúc đó tôi còn nhỏ, liếc mắt một cái đã thấy vừa mắt.”

“Biết bao nhiêu người mà chỉ vừa mắt anh ấy!?”

“Ừ, nghĩ lại thật quá thất vọng, chỉ vì người đó đứng cạnh quầy hàng bán đồ ăn vặt.”

Cả hai bật cười. Tuy rằng trong lời nói của An An có gai, nhưng Trình Tiêu Diệc biết rõ tính tình của An An, hiểu được cô không có ác ý, nếu không cũng sẽ không mời cô ra ngoài.

An An đằng hắng: “Cô nhóc kia, đừng suy nghĩ lung tung! Đó là ông xã của tôi, là cha của con tôi. Đàn ông kiểu nào cũng có, đừng nhắm trúng hoa đã có chủ ~”.

“Cô tưởng rằng tôi muốn hả?”

Hai người cười cười, An An đã sớm nhìn ra Trình Tiêu Diệc là loại người như thế nào, chính là cố chấp không thuốc chữa. Thật ra thì cô ấy cũng không có ý đồ chia rẽ quan hệ vợ chồng của bọn họ, cho nên cũng muốn kết giao với cô nàng này.

“Tuy rằng lần này tôi kết hôn, nhưng chị đây đã chuẩn bị một phần quà lễ cho cô.”

Trình Tiêu Diệc sửng sốt

“Không làm được cô dâu của Uông Thanh Mạch, vậy thì làm phụ dâu đi, coi như thỏa mãn ý nguyện này của cô.”

“Không cần!”

“Bỏ qua cơ hội này là xong luôn đó, cô chỉ còn có thể tưởng tượng thôi!”

Sau cùng, hai người nhìn nhau cười, Trình Tiêu Diệc trở thành phụ dâu của An An trong ngày hôn lễ.

Hôn lễ được cử hành trong ngày Nguyên Đán. Trước một ngày, sân bay quân dụng bắt đầu tấp nập người tới lui, không kém gì không khí ngày hội. Tất cả mọi người chìm đắm trong hạnh phúc.

Trước hôn lễ hai ngày thì Diệp Tử đã tới, chỉ là tinh thần An An không tốt, hai người cũng ầm ĩ náo loạn.

Hiện giờ, đừng nói là An An nhảy tưng tưng đùa giỡn, bước đi hơi lớn một chút cũng cảm thấy không xong.

Thoáng một cái đã tới ngày hôn lễ.

Uông Thanh Mạch và An An cử hành hôn lễ ở Điếu Ngư Đài. An An thướt tha trong bộ áo cưới trắng tinh, uyển chuyển kéo theo đuôi áo. Đi theo phía sau là cô bé cầm hoa và phụ dâu.

Thật ra thì cô rất cảm động, giống như nhìn thấy Quân Tử và Diệp Tử lần đầu tiên trong ngày hôn lễ của bọn họ vậy. Thế nhưng mức độ rung động lại giảm đi không ít. Nguyên nhân không gì khác hơn, chính là vị khách trong bụng đến ngoài ý muốn đã khiến cô không có bữa nào ăn ngon ngủ kỹ. Mới đi được vài bước, An An đã chịu không nổi, dạ dày tràn lên từng đợt, quả quyết quay đầu đi, giơ tay bụm miệng ôn ọe không thôi.

Trình Tiêu Diệc ở cách đó không xa, vội vàng tiến lên, vừa đưa ra khăn giấy, vừa vỗ vỗ lưng cho cô, lại xoay đầu hướng về phía mọi người mỉm cười lễ phép xin lỗi.

Uông Thanh Mạch đang đứng ở trên đài, đau lòng nhíu mày, tiến về phía trước mấy bước, đón lấy bàn tay của An An rồi giữ lại trong lòng mình, hương yêu nói: “Có sao không?”

An An vuốt vuốt lồng ngực, cơn đau giảm đi không ít: “Không có việc gì. Kết hôn chỉ có một lần. Thằng bé trong bụng này thật phá phách…!”

“Anh cảm thấy, đứa bé này sau khi chào đời nhất định rất giống em. Từ nhỏ đã phá phách!”

“Đừng nói chuyện lúc em còn bé. Có phải anh yêu em bé đến nghiện rồi không?”

“Anh chỉ yêu mình em thôi.”

Hai người đứng đó liếc mắt đưa tình, nắm chặt tay nhau, cùng một lúc, tiến về phía lễ đài.

Hai người đi trước, hạnh phúc mỹ mãn, khiến người ganh tị. Trình Tiêu Diệc nhìn bọn họ không chớp mắt, hai tay nắm chặt lại, ngơ ngẩn mất hồn.

Chẳng biết từ lúc nào, Dương Tử đã đi tới đứng bên cạnh cô, thúc cùi chỏ vào người cô một cái, cười hì hì: “Anh trai chăm sóc em!”

Trình Tiêu Diệc hoàn hồn, quay đầu nhìn Dương Tử đứng bên cạnh mỉm cười: “Cám ơn anh Dương Tử!”

Bởi vì An An không khỏe trong người, Uông Thanh Mạch đã an bài trước đó cho An An khỏi phải làm theo trình tự, nhưng dâng rượu thì không thể miễn, dù sao cũng là vấn đề phép tắc.

An An mặt sườn xám, đi theo sau lưng Uông Thanh Mạch, bên cạnh là Dương Tử và Trình Tiêu Diệc.

Tuy nói hai người đi sau nhìn như Kim Đồng Ngọc Nữ, An An thật lòng cảm thấy không tệ, nhưng cả hai bên đều không cho chút tín hiệu gì, lại còn không đưa mắt nhìn nhau, cho nên cô cũng bỏ qua ý niệm này.

Uông Thanh Mạch nói với cô, sắp làm mẹ người ta mà suốt ngày cứ suy nghĩ bậy bạ. Nhưng cho dù cơ thể cô khó chịu, cũng không ngăn cản được đầu óc cô suy nghĩ linh tinh.

Uông Thanh Mạch muốn uống vài ly rượu nhưng đám người Dương Tử, Lâm Tiếu, Phương Mạc không cho, còn nói gì là với thân phận


Pair of Vintage Old School Fru