Polaroid
Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?

Anh chọn ai? Siêu mẫu hay Osin?

Tác giả: Lan Rùa

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324235

Bình chọn: 9.00/10/423 lượt.

g cha trần như nhộng phía trước mặt, chàng trai hét lớn:-“Riêng thằng này, nhốt vào để sau anh xử riêng…”Định vùng lên đánh lại, nhưng do người của đại gia quá đông, không thể làm gì được, hắn khẩn khoản:-“Em xin anh, em chưa làm được gì cả…em lạy các anh…tha cho em ”-“Đkm, còn mở mồm à… lũ khốn nạn…không để đứa nào thoát khỏi đây…”Đoạn, anh vội vã choàng chiếc áo sơ mi của mình qua thân thể nóng rực, ôm nàng vào lòng, anh lo lắng, xót xa hỏi:-“Em không sao chứ?”Người nàng mềm nhũn, nàng không trả lời anh, khóe mắt run run, từng hàng lệ tuôn trào thổn thức…-“Anh xin lỗi, anh tới muộn, để bé con của anh phải chịu ấm ức rồi…”-“Anh xin lỗi, xin lỗi, tha thứ cho anh nhé… ”Anh nhẹ nhàng hôn lên đôi bàn tay yếu mềm, sống mũi cay cay, đôi mắt đỏ ửng… ……………………….-“LÀM ĂN thế mà cũng đòi thưởng à? Chúng mày…một lũ vô tích sự!!!”-“Nói gì thì nói, bọn em cũng tận lực rồi, bây giờ các anh em đều bị thương nghiêm trọng, anh cả thì còn không tìm được tung tích…”-“BIẾN, LŨ NGU”-“Này, chị ăn nói cẩn thận, nếu chị không muốn chuyện này cho truyền thông biết thì tốt nhất đưa đây….bọn tôi cũng đâu đòi hỏi nhiều, chỉ chút ít cho anh em bồi dưỡng thôi!”-“Đi ra kia, tý tao khắc thanh toán”. Dương nháy mắt cho thằng đàn em đi ra, quay lại Ngọc:-“Mày cứ từ từ,làm gì mà nóng, chuyện nào ra chuyện ấy, trước giờ toàn nhờ tụi nó…”-“Ừ, nhưng tao điên, mẹ, cá sắp cắn câu rồi…”Ngọc giận sôi máu, ném con Iphone 5 thẳng vào chiếc gương trước mặt: CHOANG…-“Làm gì mà nóng…”, tên quản lí vừa lượm mảnh vỡ vừa nói: “Tao chỉ thắc mắc là tại sao tên Minh…”, hắn dừng lại, xem xét một vật màu đen nhỏ xíu, đoạn gật gù:”À…thì ra là thế…thảo nào…”-“Thảo nào gì?”-“Tao đã hiểu vì sao con cá của mày lại được giải thoát an toàn rồi…”-“Sao, nói bà mày luôn đi, úp úp mở mở, bực đéo chịu được…”-“Vâng, mẹ lơ là kiểu gì mà điện thoại mẹ bị gắn thiết bị nghe lén cuộc gọi này…”-“Sao mày viết? Chắc không?”-“Bố mày chuyên đi nghe trộm mấy lão già cho mày còn không chắc”-“Đm, thế này chỉ có lão Minh mới đủ khả năng thôi, thảo nào anh ta biết mọi thứ…từ cái thai của tao cho tới bắt cóc con Uyên…tao chỉ thấy lạ là…”-“Là hắn vẫn để mày yên ổn tới giờ hả???”-“Ừ..”-“Chẳng nhẽ nó còn mải yêu đương nên quên xử mày…”Ngọc quắc mắt, suy tư tính kế, một lúc cô bất an, nói với Dương:-“Với tính anh ấy thì đợt này tao chắc không qua khỏi rồi…”-“Anh anh đéo gì, mày còn yêu lão à, chuẩn bị tinh thần hứng đạn của nó đi là vừa…”-“Không được, mình phải ra tay trước rồi Dương ạ, nếu không chắc chắn hai chúng ta không còn đường sống đâu…” CHAP 40: BỞI TA YÊU NHAU[Đôi lời tác giả: Trước tiên ta xin chân thành cảm ơn vì tác phẩm của ta nhận được rất nhiều sự ủng hộ từ các nàng. Phải nói là ta rất vui…Tuy nhiên, có nàng nhắn tin bảo ta chap phải 5 hoặc 6 trang trở lên hãng up, có nàng lại thích up truyện ngay, ta như dâu trăm họ, không biết chiều ai cả, vậy ta có cách như này, ta cứ up truyện để thỏa những người tò mò, còn ai thích đọc dài mỗi tuần có thể chọn 1 ngày vào đọc, chắc chắn sẽ đủ dài như các nàng muốn, thank các tình iu nhìu nhìu…. '>Đặt nàng xuống giường, kéo chăn nhẹ nhàng, khẽ hôn lên trán, anh thì thầm:-“Đợi tý, anh đi chuẩn bị áo quần…”-“Không cần…”Một cảm giác khó chịu dâng lên, nàng đột nhiên ôm lấy anh, gương mặt xinh xắn hồng hào bất thường, chiếc áo sơ mi tuột khỏi để lộ cơ thể trắng muốt đầy khêu gợi…Đây là lần thứ hai anh nhìn thấy…nàng, nhưng lần trước vì mải lo nàng ốm, nên anh chẳng còn tâm trí, nàng đẹp một cách thuần khiết…Đầu óc nàng quay cuồng, trong lòng dâng tràn khát khao, đặt đầu môi của mình kề cận anh, trao anh nụ hôn say đắm. Phát hiện có điều gì bất thường, dùng sức giữ chặt con người nhỏ bé, anh gọi lớn: “Bé con, em mau tỉnh táo lại đi”. Nàng vẫn hôn anh, nồng thắm, quyết không buông rời…Người anh cũng nóng rực vì xúc cảm, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó, không muốn nhân lúc nàng bị thuốc khống chế mà cướp đi thứ đó…dứt khoát buông đôi môi mọng đỏ, đặt tay lên vai nàng, lay lay:-“Uyên, có biết anh là ai không? Tỉnh táo lại xem…”-“Anh…”-“Đúng rồi, anh là ai?”-“Anh Minh…”-“Đúng rồi, giỏi lắm cô bé…anh Minh là gì của Uyên nào?”-“Anh Minh là đại gia của em!!!”Véo mũi nàng, anh trêu:-“Gớm, cái nhà cô….”-“Anh là con cáo già ý!”-“Vâng, tôi là con cáo già, cô này, lúc mê muội cũng gan gớm nhỉ?”-“Anh là cáo già…cáo già của em…cáo ơi..thỏ yêu cáo…thỏ yêu cáo nhiều lắm….”Anh còn chưa hết hạnh phúc bởi những lời đường mật của người yêu thì dường như thuốc đã thực sự ngấm…nàng càng lúc càng không thể khống chế nổi bản thân, …:”Thỏ con yêu anh…”. Răng nàng đùa nghịch cắn nhẹ tai anh, bàn tay nhỏ bé trên dưới làm loạn, trêu chọc tới nơi nam tính đã sớm trỗi dậy…cười cười ranh mãnh…kết cục…cáo già gan trường là anh hoàn toàn bị hạ gục…Toàn thân nàng như nhũn ra, không biết từ lúc nào nàng đã ngồi lên hai chân anh, đầu lưỡi anh chạm lưỡi nàng, cánh môi hai người dính chặt, đầy cuồng nhiệt, đầy khát khao…Nàng nhắm mắt xấu hổ, cảm nhận đôi môi nóng rực của anh rượt nhẹ nhàng lên trán, đôi má hồng, nơi chóp mũi, lững lờ từ chiếc cằm thanh tú đi xuống, để lại trên cổ trắng