
bằng mà nói, sự thua thiệt người phụ nữ kia phải gánh qúa nhiều . Bà nên mở rộng vòng tay cho anh em nó nhận nhau . Thêm anh em không hơn hay sao . Bà bât” giác nghĩ đến bộ phim bà vừa coi . Lạy trời cho anh em Thái Tuấn đừng như anh em nhà họ Triển kia ! Bà không thể là người mẹ độc ác như bà mẹ kế của Vân Phi ! Không bao giờ như Vậy !
Chương 10
– Vân Phượng chạy rầm rầm lên cầu thang nét mặt đầy giận dữ, khiến ông Thế Nguyện đagn ngồi uống trà, ngắm chậu lan ở đại sảnh lầu một phải ngạc nhiên:
– Vân Phượng!
Vân Phượng cau mặt:
– Ba gọi con ?
– Ừm ! Lại đây coi
Vân Phượng miễn cưỡng đến bên ông Nguyện:
– Chuyện gì nữa ba ?
– Ông Nguyện gằn gằn:
Con và TháiTuấn lại gây gỗ phải không ?
– Vân Phượng bậm môi:
– Con chỉ muốn nghiền nát anh ấy . Tức chêt” được
– C0n gái phải nói năng dịu dàng mềm mỏng, có đâu lại dữ dằn thế kia . Hèn gì nó không chịu con cũng phải
– Vân Phượng dậm chân:
– Ba bênh người ta, ba luôn chỉ trích con mà không chịu hiểu n guyên nhân
– Nguyên nhân gì hả ?
– Thái Tuấn nói, coi con như em gái thôi là không thể yêu con được
– Đàn ông, bao giờ cũng thế . Nhất là nó không được tự quyết định trước . Con phải tập đằm tính lại . Bà Tâm An không phải người dễ chịu lắm đâu
Vân Phượng cong môi:
– Bà ấy chẳng dám nói nặng tới con . Bởi mẹ và con luôn biết phải quấy với người ta . bà còn mắng anh Tuấn nữa
– Ông Nguyện cau mày:
– Chỉ lần này, ở tại gia đình mình thôi con gái . Con gọi mẹ chồng tương lai bằng “bà ấy” con thật hỗn đấy . Hèn gì thằng Tuấn nó khó chịu với con cũng phải
– Ba à, con hứa sẽ không gọi như thế nữa . ba nghĩ c”ach giúp con đi . Con không muốn mât” Thái Tuấn
– Mẹ thằng Tuấn đồng ý tháng sau, đúng ngày sinh nhật của con, bà sẽ sang xin lễ đính hôn . Con còn sợ gì nữa
– Mắt Vân Phượng sáng lên:
– Ôi ! Thật vậy hả ba ?
– Sao không ? Ba mẹ có mình con, nên từ đám hỏi đến đám cưới, ba mẹ đều muốn làm thât. lớn . Sau khi cưới, ba mẹ sẽ cho con nửa tài sản hiện có của gia đình . Con không phải làm việc, vẫn sống sugn túc suốt đời
Vân Phượng nghe cha nói vậy . Cô thật mừng . Nhưng nghĩ đếN Thái Tuấn cô lại rầu rĩ buồn muốn khóc . Tại sao Tuấn lại thay đổi vậy chứ ?
– Phải vì môt. trong hai con nhóc ấy ? Để giữ được Tuấn cô phải làm sao đây ? Thái Tuấn không ưa son phấn, ghét sự cầu kỳ . Khổ nỗi ! Ra đường không kẻ mắt, tô môi, làm tóc, không xit. vào người môt. chút nước hoa hảo hạng của Phát, cô thấy mình như môt. người lạ . Áo quần phải giản dị ư ? Cô không thể tầm thường trong mắt thiên hạ . Ai chẳng thích cái đẹp, duyên dáng . Tại sao Thái Tuấn lại tỏ ra hằn học khi nhìn cô
– Tệ hơn nữa, mỗi lần cô gục đầu lên vai anh, là Tuấn cựa cưa. y như kiến đốt, để rồi nhảy mũi hắt hơi liên tục . Một tháng, để cô có thời gian thay đổi chút chút về mình . Nghĩ đến lễ đính hôn, cô nghe lòng rạo rực, sung sướng . Nhất định Tuấn phải là của cô . Người đàn ông đầy sức quyến rũ trên hết mọi sự quyến rũ khác
Con nghĩ gì vậy Phượng ?
Vp nhìn cha:
– Con nghĩ đến đám hỏi và mong nó mau đến
– Ông NGuyện lắc đầu:
– Con gái phải biết nâng mình lên cao quá tầm tay với của đàn ông . Đừng để họ coi thường mình con ạ . Thái Tuấn sẽ là người chồng tốt cả trong cuộc đời lẫn sự nghiệp đấy . Ráng hiểu nó, để giữ lại cho riêng mình
– Vân Phượng cúi đầu:
– Con hiểu, thưa ba
– Trở bước về phòng, Vân Phượng thấy lòng nhẹ nhõm đi đôi chút
– Đang tắm chuông điện thoại reo lên inh ỏi . Vân Phượng quấn vội chiếc khăn vào người, ra bàn nhấc máy
– Alô ! Phượgn đây
– Giọng Vũ Sơn vang lên thật ngọt:
Là anh đây, em yêu
Vân Phượng nhớn nhác:
– Chuyện gì vậy anh ?
– Em biến đâu mất cả ngày nay vậy hả ? Để tụi anh chờ em đỏ cả mắt
– Vân Phượng cau mày:
– Em bận công chuyện . Bây giờ em dang tắm và buồn ngủ . Anh cần gì thì nói đi, kẻo em không đủ kiên nhẫn nghe đâu
– Vũ Sơn cười:
– Tắm à ? Sao không căn phòng của chúng ta hả em yêu ? Anh sẽ tắm cho em bằng tất cả hương vị tình yêu tuyệt vời . Đến với anh đi Phượng . ANh nhớ em . Em không đến đêm nay, anh buộc phải treò tường lên phòng em đó
– Vân Phượng kêu lên:
– Ê ! Anh không được mạo hiểm như Thế nghe không . Em mệt lắm , chỉ muốn ngủ thôi
– Vũ Sơn lại rủ:
– Đến đây, anh sẽ ru cho em ngủ trên cánh tay của anh . Anh nghĩ là em sẽ hoàn toàn vui vẻ mỗi khi có anh phải không hả ?
– Nghĩ đến những nụ hôn đầy đam mê, đầy lửa đốt của Vũ Sơn . Vân Phượng cảm nhận được sự khát khao them` muốn đang bùng lên trong cô . Dữ dội
– Cô dài giọng:
– Ghét anh thật . Muốn yên cũng không được
– OK ! Anh sẽ chuẩn bị cho em bữa an nhẹ . Một chén súp vi bóng, chút rượu rum chanh . Em nhất định vừa lòng Phượng à
– Đặt máy xuống bàn . Vân Phượng quay vào bồn tắm . Thả mình xuốgn nước, tự tay đùa nghịch với da thịt mình . Cô mỉm cười . Thái Tuấn thât. ngốc, khi chối từ cô
– Nhưng không sao . Cô phải có anh bằng mọi giá . Để sau khi cưới, anh p hải nếm mùi đau đớn cho cái tội đã khinh thường cô . Cô đâu phải người đàn bà không biêt”mình đẹp chứ . Chỉ cần một cái gật đầu của cô . Không thiếu đàn ông sẵn sàng qùy dưới chân cô để được cô yêu