XtGem Forum catalog
Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322184

Bình chọn: 7.00/10/218 lượt.

thương

-nhếch môi, Vân Phượng rời bồn tắm . Ngắm thân hình đầy đặn của mình trong tấm gương lớn . Cô chẳng dại gì không tận hưởng những đam mê mà tạo hóa dành cho con người

– Hình như chiếc xe vượt qua mặt xe Vân Phượng, giống xe TháiTuấn . Anh ta đâu mà để người khác chạy xe của mình ? Thái Tuấn vốn cưng chiếc Max của anh ta . Hiếm khi cho ai mượn . Sao bữa nay ảnh có lòng tốt vậy kìa ?

– Vân Phượng mím môi, tăng ga cho chiếc Wave của cô vọt lên

– Đúng số xe của Thái Tuấn . Nhưng, kẻ điều khiển nó là một cô nhóc khá xinh . Vân Phượng dễ dàng nhận ra, chính cô ta là người Thái Tuấn chở về, sau khi đã thả một con nhóc xuống

– Khôgn hề biết mình là đang mục tiêu bị theo dõi . Thanh Trà vẫn thản nhiên chạy xe đến nhà Như Thủy

– Mở cửa cho cô là Như Thạch . Nó có vẻ ngạc nhiên:

– Ủa ! Chị hai em đâu ?

Thanh Trà ngơ ngác:

– Nhóc hỏi chị, chị hỏi ai đây hả ? Chứ chị Hai nhóc nói đi đâu ?

Như Thạch nhăn nhó:

– Chị ấy nói, tới nhà chị rồihai người đi dự sinh nhật anh Huy . Sao bây giờ chị còn tới đây ?

_ Thanh Trà kêu lên:

– Thôi chết . Chị quên mất . Như Thủy rủa chị chết thôi . Đầu óc gì u mê . Chị đi nha Thạch

– Như Thạch băn khoăn:

– Chả lẽ hai chị không hẹn nhau ?

– Thanh Trà gật đầu:

– Có hẹn . Nhưng không phải ở nhà chị, mà ở nhà sách Sài Gòn . Dọc đường xe chị tự nhiên trở chứng, phải đem vô tiệm . Thôi chị đi đây . Như Thủy sẽ rủa chị nát nước

– Quay đầu xe thật nhanh, Thanh Trà lại lao vút đi . Vân Phượng ngẩn ngơ, chưa kịp phản ứng thì chiếc Max màu đen đã hoà vào dòng xe cộ đông nghịt, mất hút . Dù ấm ức, nhưng Vân Phượng đành phải nuốt hận vào lòng

– Nhớ một lần Vân Phượng vô tình làm đổ xe Thái Tuấn ở trong sân nhà anh . Tại cô chẳng bao giờ chịu dừng xe ở ngoài cổng để dắt vô, dù chiếc cổng ấy là nhà ai cũng mặc . Chiếc xe là công cụ phục vụ con người mọi lúc mọi nơi . Tại sao lại tốn công dắt, khi vẫn còn đường để chạy ? Vậy đó, Vân Phượng chạy quá nhanh nên cô quẹt phải xe Thái Tuấn dựng trước sân . Chiếc xe đổ ầm xuống đất, xăng chảy tùm lum . Thái Tuấn nghe tiếng xe đổ, đã chạy từ lầu ba xuống thật nhanh . Anh vừa nâng xe lên, vừa gầm gừ mắng cô một trận . Dù cô đã xin lỗi đến chục lần . Sau vụ ấy, cô giận anh cả tuần lễ . Nhưng Tuấn không bao giờ chịu hạ mình với bất cứ ai . Còn cô, không chịu được cảnh thiếu tiếng nói cười của anh, cô đã tới thêm nửa ngày năn nỉ, cuối cùng là bà Tâm An phải nó vô, THái Tuấn mới chịu tha lỗi cho cô

– Thế mà, bây giờ anh giao xe cho con nhóc kia chạy, đủ biết anh tin tưởng và qúi mến nó nhiều hơn cô rồi

– Nhất định bắt Tuấn trả món nợ dám coi thường cô

– Nhếch môi cười lạnh . Vân Phượng cho xe chạy đến điểm hẹn . Căn phòng nhỏ ấy đang chờ cô cùng một gã đàn ông hội đủ tiêu chuẩn để cô yêu thích và sung sướng.

Chương 11

– Nép mình sau chậu kiểng, ở môt. góc mà ánh điện không đủ chiếu sáng hết . như Thủy đưa mắt nhìn Huy đang cùng mẹ đến từng bàn mời khách . Chỉ là sinh nhật thôi . Sao bác Uyên phải mất công thế nhỉ ?

– Trong khi Như THủy suy nghĩ lan man, cô nhận ra khá nhiều khuôn mặt của các “cậu ấm, cô chiêu” đã một thời từng theo cha mẹ đến nhà cô

– Họ đều sang trọng giàu có trong bộ cánh đắt tiền, những đồ trang sức qúy giá . Nhếch môi, NhưThủy thấy cuộc đời và những con người trước mặt cô, chẳng thật sự hoàn thiện

– Biết đâu một lúc nào đó . Huy rơi vào hoàn cảnh cô hiện tại . Gia đình phá sản . Liệu mấy đứa con gái xảnh xe. môi son mắt tím kia, có còn quấn quít bên Huy nữa không ?

– Mới mấy tháng sống tự lập, Như Thủy đã được cuộc sống mách báo nhiều điều qúi giá

– Huy chơt. tách khỏi mẹ, và nháo nhác nhìn quanh . Như Thủy thót tim . Cô biết Huy đang tìm cô . Lúc này, cômuốn được che khuất khỏi tầm nhìn của mọi người . Nhất là Huy . Sự quan tâm của anh sẽ khiến cô khó xư?

– Thanh Trà nhóp nhép:

– Rõ khéo trốn . Tên Huy tìm mày nãy giờ . Ra ngồi thêm một chút, rồi biến . Tao ngột ngạt qúa

– Như Thủy lắc đầu:

– Tao cũng vậy . Hay, về luôn đi . Vào đó mất công lắm

– Mày sợ bà Uyên chứ gì . hôm nay, tao mới thấy rõ sự phô trương của bà ấy . Hèn chi dì Ngà tao nói bà ta thích khoe của, thích nhận sự biếu xén

– Như Thủy congmôi:

– Tao không thích, chứ không phải sợ ai cả . Ấy là tụi mình cũng chẳng thua kém gì con bà, mà bác ấy kênh kiệu qúa, tao ghét…

– Đang nói, Như THủy chợt nín khe, cô đưa mắt nhìn lên chiếc bàn được trang trí rất đẹp, có lọ hoa hồng vàng . Bà uyên dang cầm tay một cô gái đẹp . Cách trang phục trên người cô gái hoàn toàn khác xe với tụi Thủy

– Thanh Trà nhếch môi:

– Một con búp bê kiều diễm, biêt” tận dụng những nét độc đáo của tạo hóa và biết cả tiết kiệm vải . Để xem !

– Bà Uyên kéo cô gái đến chỗ Huy . Nét mặt Huy lộ vẻ khó chịu thoáng qua

– Tôi xin giới thiệu để các cháu mừng cho con trai tôi . Năm nay Huy tròn hai mươi tuổi, cái tuổi đáng ra phải học đại học 2 năm, nếu cháu Huy không bị bệnh đôt. xuất, suýt chết, cũng là lứa tuổi được phép tìm cho mình một cô bạn gái riêng tư . Cẩm Tú, con gái cưng của giám đốc công ty xe khách liên tỉnh miền đông, bạn rất thân của bác . Hai gia đình chúng tôi đã