XtGem Forum catalog
Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322222

Bình chọn: 7.5.00/10/222 lượt.

ặt trăng, mặt trời vậy . nếu đúng vậy, tình cảm của cô qúa lãng mạn không nhỉ . Bất giác cô lại buồn buồn, khi nhớ đến Huy,những tình cảm và kỷ niệm của Huy với cô suốt bao năm . Bạn bè ai không nghĩ, hai đứa sẽ là đôi bạn tuyệt vời nhất

– Rốt cuộc, đêm nay mọi người đã có câu trả lời . Côkhông hề có cảm giác tiếc nuối hay ganh ty.

– Như Thủy đứng dậy:

– Chúng ta về thôi anh Tuấn . Muộn qúa rồi

– Thái Tuấn gật đầu:

– Tại tôi nhiều chuyện quá . Thủy sẽ bị mắng mất

– Như Thủy thở dài:

– Thật ra, tôi đã lớn rồi, phải biết lo cho mình là chính . Người lớn chỉ đứng bên nhắc nhở, không còn tư duy lo cho tôi được nữa . Có điều, nội từ Hà Nội vào . Tôi không muốn bà nghĩ rằng tôi luôn đi chơi tối . Người bắc, con gái đi chơi tối là điều cấm kỵ . Nội tôi tất nhiên cũng giống ho.

Thái Tuấn buột miệng:

-Thế, em đã có người yêu chưa ?

– Như Thủy điềm tỉnh:

Chưa . Nhưng nếu tôi muốn . Tôi sẽ không chọn anh đâu . Ai lại đi hỏi bạn gái câu ấychứ . Vừa trần tục thô thiển, vừa bât” lịch sư.

– Thái Tuấn nhún vai lơ lửng:

– Có vậy tôi mới biết được điều cần biết

– Tuấn cho xe chạy thật nhanh trên đường phố về khuya bắt đầu vắng khách . Vừa chạy, Tuấn vừa huýt sáo một bản nhạc nghe thât. quen thuộc .. “Mối tình đầu của tôi là cơn mưa giăng ngoài cửa lớp, là áo ai bay, trắng cả giấc mơ, là bài thơ còn hoài trong vỡ, giữa giờ chơi mang đến mang lại mang về… ” môt. Ông giám đốc nổi tiếng vẫn không quên bài hát học trò . Thật ngốc

– Như Thủy lại thở dài, và buâng quơ suy nghĩ . Đêm nay liệu cô có học được bài sinh vật còn cả chục trang ? Hay lại vẩn vơ suy nghĩ đến Huy, đến Cao Cường, rồi cả Thái Tuấn ?

– Những gã đàn ông bắt đầu khuấy động cuộc sống vốn trầm lặng của cô.

Chương 12

– Dắt xe khỏi cổng trường, Như Thủy hoàn toàn bất ngờ khi thấy THái Tuấn đang cười với cô, ngay trước mắt . Nụ cười làm con tim cô nhoi nhói buốt

– Thái Tuấn tới gần Thủy, giọng anh thât. ngọt ngào:

– Em làm bài tốt chứ ?

– Như Thủy ngỡ ngàng và xúc động trước cử chỉ của Tuấn . Ngày trước, mỗi mùa thi cô từ trường ra, đều có ba mẹ đón đợi cô, ân cần chia sẽ những vui buồn cùng cô . Bây giờ cảm giác hạnh phúc, tuyệt vời của một gia đình đã không còn trong cô . Cô dửng dưng trước mọi hoàn cảnh đón đưa chờ đợi . Chính Thanh Trà, hôm nay cũng được dì Út nó từ Canada về, đưa đến phòng thi, rồi đón về ngay từ lúc đó

– Thái Tuấn lo lắng:

– Sao em buồn ? Không trả lời tôi ? Phải vì bài làm không được không ?

– Như Thủy chậm lắc đầu:

– Tôi đang bất ngờ, vì không hiểu sao anh lại đến đây ? Anh nói, công việc của anh bận rộn lắm kia mà

– Thái Tuấn từ tốn:

– Tôi muốn được chia sẽ với em . Sẽ buồn vô cùng, khi bưới khỏi phòng thi, ta vẫn môt. mình với ta

– Tại sao anh biêt” tôi… chỉ một mình

– Thái Tuấn dịu dàng:

– Vì em đã từng kể . Vì những gì liên quan đến em tôi điều biết . Dĩ nhiên em vẫn còn gia đình, cuộc sống vẫn hơn nhiều người khác . Chỉ ở góc độ nào đó, em đơn độc thôi

– Như Thủy cau mày:

– Anh hơi bị tò mò rồi đấy . Nghề của anh là dệt lụa in vải kia mà

– Thái Tuấn trang nghiêm:

– Lúc này tôi chưa thể giải thích với em . Tôi không muốn em mãi lánh tôi, và muốn mỗi ngày được đón đưa em về

– Như Thủy cuống lên . Cô đã đủ thông minh để hiểu những lời nói của Tuấn là một lời ngỏ khởi đầu cho tình cảm trai gái . Ôi trời ! Tại sao không là Thanh Trà ? Hình như nó cũng rất thích Tuấn ?

– T.ai sao lại là cô chứ ?

– Đôi mắt Tuấn thật sáng, thật nồng nàn khiến Thủy thấy mình như chơi vơi

– Tuấn đề nghị:

– Chúng ta tìm một nơi nào đó để ăn trưa nha . Lúc này, em đừng nghĩ ngợi gì cả . Ráng thi cho tốt môn cuối cùng

– Tự nhiên Như Thủy lại gât. đầu . Cô trèo lên xe Tuấn thât. nhẹ và ngồi cách anh môt. khoảng

– Thái Tuấn ân cần:

– Em nên ngồi xích lại . Anh chạy xe hơi ẩu, nhưng đảm bảo an toàn

– Như Thủy cong môi:

– Đã ẩu, còn an toàn ! Lẻo mép nhất là anh

– Cô cảm thấy mình như bay theo từng cơn gió . Một chút buâng khuâng xen nhẹ . Và bât” chợt Thủy thấy Huy đứng bên chiếc xe của anh, anh nhìn theo cô, khuôn mặt lặng buồn . Bên Huy có Cẩm Tú đang tíu tít . Anh còn cần gì nữa chứ

– Thái Tuấn tự chọn món ăn cho cô . Anh chăm sóc cô thật ân cần . Hơn cả Cao Cường và Huy

– T.ai sao cô lại đem ba người đàn ông ra so sánh lúc này nhỉ ? Không tự lý giải được . Thủy chỉ biết, là những ý nghĩ chợt đến với cô thôi

– Gần cuối bữa ăn, Như Thủy thấy một cô gái rất đẹp đang săm săm tiến về bàn cô ngồi . Nét mặt cô gái đầy kiêu ngạo

– Em không ngờ, anh lại đến đa6y vào giờ mà lẽ ra anh phải về nhà dùng cơm trưa

– Giọng cô gái vang lên đầy khiêu khích

– Thái Tuấn nhìn lên lạnh lùng:

Là em à ? Đi ăn hay đi theo dõi anh vậy, Vân Phượng ?

– Em không có hứng ăn uống ở những nơi này ? Vân Phượng khinh khỉnh

– Thái Tuấn nhếch môi:

– Tưởng em ăn trưa, anh sẽ mời em một dĩa cơm mà em thích . Còn không thì thôi . Chúng ta về em

– Miệng nói tay Tuấn kéo Như Thủy đứng lên thật nhanh nhưng vẫn dịu dàng

– Vân Phượng tức tối:

– Em muốn anh giải thích . Con nhóc nhà quê này là gì của anh ?

Thái Tuấn trừng mắt:

– Em là mẹ anh à ? Hay vợ