XtGem Forum catalog
Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322620

Bình chọn: 9.5.00/10/262 lượt.

ng Cuong ?

– Ý anh khong phải thế . Tại em khi khong nhắc đến chuyen Như Thủy chi vậy ? Anh yêu em, chứ khong yêu Thuy . Những gì cần nói anh đã nói rồi . Tùy em

– Giận dữ, Cao Cường đặt mạnh ống nghe xuống bàn . Trong một tháng, căn phòng trọ Ở 1 khách sạn hạng trung, các cuộc đi chơi, khiêu vũ, những đêm ân ái với Diễm My hiện lên mồn một trong mắt anh . Anh phải thừa nhận DM yêu anh, cô bât” chấp tất cả để đuoc ở gần anh

– Nhưng, DM chỉ có thể chu đáo cho anh môt. mái gia đình đầy đủ tiền bạc . Ngoài ra cô khong thể giúp anh đuoc ngồi vào chiếc ghế thượng lưu . Cô dễ dàng hiến dâng . Như Thủy thì khó gần, một cái nắm tay cũng làm Thuy cảnh giác, khó chịu . Anh bị Như Thủy cuốn hút bởi cảm giác của thằng đàn ông bị coi thường

– Nhếch môi, Cao Cường nắm chặt những ngón tay, mắt anh vằn lên tia lửa tham vọng

– Cuong à ! Con ngồi xuống đây đi . Chú Út có chuyen muốn nói với con

– Bà Bình dịu dàng gọi Cao Cường, khi anh đẩy cửa phòng đi ra

– Cao Cường mỉm cuoi:

– Chuyện gì cũng để ăn cơm rồi hãy nói nha mẹ . Con đói bụng quá rồi

– Ông BayHoàn gât. gù:

Hôm nay chú cháu mình phải say một bữa . Chị Ba, chị khong phiền em út chứ

– Bà Bình hơi cười:

– Tôi đâu dám . Lâu lâu chú cháu vui vẻ với nhau . Tôi cản, thì còn ra gì nữa . Nào . Chú muốn uống bia hay rượu ? Để tôi đi mua

– Mẹ để con . Món cá lóc nướng trui này phải uống với rượu đế mới đã

– Bà Bình lo lắng:

– Nhưng con còn trẻ, con lại bị viêm bao tử, uống rượu khong tốt đâu con . Bia đắt môt. chút, nhưng hôm nay mẹ đãi hai chú cháu

– Ong Bay Hoan xua tay:

– Để tôi, chị cầm tiền ra đầu phố mua cho em chục lon bia Tiger

– Nhiều thế cơ à ?

Bia nhẹ hơn rượu chị ạ . Chưa đủ làm say chú cháu đâu

– Bà Bình cầm tiền và nhanh nhẹn đi ra ngoài

– Ong Bay nheo mắt:

– Thế nào, chuyện con nhỏ cháu gái bà Hiền, con đã đi đuoc bao nhiêu đoạn đuong rồi Cuong ?

– Cao Cường lắc đầu:

– Vẫn dậm chân tại chỗ chú ạ . Con bé ấy khó gần qúa

Cả tháng trời trong ấy, cháu không dành duoc phần thắng hay sao ? Hay cháu có nguoi khác ?

Cao Cường nhôt. nhạt:

– Chú cứ nói vậy, chứ hạng luật sư vô danh như cháu . Sài Gòn thì kén chọn bạn thật kỳ, cháu chã xi n hê gì

– Ong Bay Hoan chợt nói:

– Cuong này, nếu bây giờ cháu có vốn, cháu sẽ dùng vốn ấy làm gì ?

– Cc liếm môi:

– Tất nhiên cháu khong bao giờ mở phòng tư vấn đâu. Cháu sẽ chuyển hưỚng sang kinh doanh

– Ong Bay Hoan chau mày:

– Kinh doanh ư ? Rồi còn sự nghiệp của cháu ? Khong phải cháu rât” thích làm nghê luât. sư hay sao ?

– Vậy cháu mới sai lầm, để bây giờ phải tiếc . Tuổi trẻ bốc dồng và thật thà trước những cơn xoáy cu/a cuộc sống . Đồng lương ba cọc ba đồng của anh viên chức nhà nước. làm sao đổi đời đuoc chú . Nếu cháu có vốn, nhất định cháu sẽ tìm bằng đuoc

– Khongsao đâu thím . Lỗi do con bạn tôi lắm điều nói bậy . Thím đừng áy náy

– Cám ơn cô chu?

– Thím Đoan vừa khuất, Như Thủy đã hât” cằm:

– Con khỉ, càng lúc càng nhiều chuyện, chuyện bịa cũng giỏi

– Thanh Trà cuoi ngất:

– Tao đùa thôi, gì mà hình sự với tao thế . Vui ghê, nếu thât. sự mày có bà mẹ chồng làm nghề dịch vụ ăn uống . Tao nhất định là khách hàng mỗi ngày

– Như Thủy bĩu môi:

– Tao khong ham loại khách hàng như mày chút nào

– Ối xời. có đâu mà ham . Cơm nấu còn thua cả nhóc Thạch . Mày mà làm đầu bếp, có nước nhà hàng phá sản ngay từ buổi đầu

Nhu Thạch réo inh ỏi:

– Hai bà sư tỉ, làm ơn nhanh tay dùm, tiểu đệ đói chêt” rồi

– Như Thủy le lưỡi:

– Mau đi Trà, kẻo khong hết những món ngon đó

– Hai côbé phóng nhanh vào nhà tắm . vẫn cưòi đùa nô rỡn rần cả phòng . Nhu Thạch chắc lưỡi:

– Có bồ bịch cả rồi . Còn như con nít ranh, mêt. thật

– Như Thủy đập vào vai Thạch:

– Đọc kinh trước khi ăn hả nhóc ? Hay nhớ nhỏ Hằng ?

– Như Thạch xua tay:

– Thưa chị Hai, nhớ bồ thì ai lại khong nhớ khi đang ở trên đất của tình yêu này . Nhưng điều đáng lưu tâm, là em khong thể chờ đợi đuoc nữa

– Như Thủy kéo ghế:

– Đấy là ăn dọc đường rồi đó . Con trai gì đi đâu cũng lo ăn uống . Khong sợ con gái nó hêt” dám gần ha?

– Như Thạch tỉnh bơ:

– Một em chiều đã khật khừ, em hổng dám đa mang đâu chị Hai

– Thanh Trà ồn ào:

– Thím Đoan nấu ăn hết xẩy . Thế này chỉ cần ở đây một tháng, tụi mình thành thùng phi lăn hết

– Như Thủy chot” chét:

– Thím ấy làm việc cho bao tao dễ đã hai chục năm . Từ lúc tao còn rong ruổi trong thế g iới đó đây . Món ăn do thím làm, chẳng bao giờ tụi tao chê ca?

– Sao khong để thím ở Sai Gon, phải đỡ cực cho chị em mày khong ?

– Mấy năm nay, thím Đoan mắc chứng bệnh phong tê thấp, ba tao muốn thím ấy đuoc nghỉ ngơi nên để thím ấy về trên này trông coi căn nhà, chăm sóc vườn hồng

– Ôi trời, bệnh khớp mà ở xứ lạnh còn đau dữ . Ba mày nghĩ sao ấy chứ

– Tao khong rãnh lắm . Nhưng thím Đoan có vẻ hợp khí hậu trên này . Đằng nào tụi tao cũng tự lo hco mình đuoc rồi . Ở đây cũng cần nguoi chăm nom nhà cửa, ngoài thím Đoan ra, ba tao không tin ai ca?

Như Thạch chắc lưỡi:

– Thanh Hằng đúng là ngốc, khi từ chối lời mời của em

– Như Thủy lười em trai:

Nói năng phải giữ lời . Con gái có phép tắc lễ nghĩa,