XtGem Forum catalog
Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Ánh mắt đa tình – Hồng Kim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322051

Bình chọn: 9.5.00/10/205 lượt.

tốn vài lít xăng . nếu bác sĩ cần truy tìm bệnh nhân, tốt nhất cứ tới trường tôi là dễ hơn ca?

– Thủy lại hỏi:

– Xin bác sĩ cho tôi gửi tiền

– Thái Tuấn thản nhiên:

– Hôm nay bác sĩ Nhân có niềm vui đặc biệt, nên khám và cho thuôc” miễn phí trong… 3 giờ . Thủy là bệnh nhân may mắn ấy

– Như Thủy tròn mắt:

– Phải vậy không bác sĩ

– “chêt” tiệt cái miệng thằng bạn trời đánh nói cứ như Thật”

Chửi thầm Thái Tuấn, bác sĩ Nhân vẫn cười tươi:

– Đúng đó Thủy . Hôm nào khỏi chân, tôi sẽ mời Thủy uống nước dừa . Con gái thích uống loại nước này lắm

– THái Tuấn nghe Nhân nói . Anh muốn cười phá lên . Trời ạ ! Nó có bình thường không trước một cô nhóc tì, mà nói năng chẳng giống ai

– Nghĩ thì vậy, nhưng Tuấn lại nói:

– Phải đấy, bữa nào rảnh tụi tui ghé rủ THủy đi uống nước nha . Tôi hư”a không dành trả tiền đâu . Vì Thủy không muốn mắc nợ ai đúng không ?

– Hắn đúng là đáng sợ . Mồm mép kinh khủng

– Nhân dặn Tuấn:

– Mày nhớ dặn Thủy uống đủ thuốc mỗi ngày nghe Thái Tuấn

Như Thủy ngơ ngẩn . “THái Tuấn” hình như cô đã nghe ai đó nhắc đến tên này ? Không phải chỉ một lần

– Vẫn vơ nghĩ, Như Thủy định nhón chân leo lên xe Thái Tuấn, sau khi đà lịch sự chào bác sĩ Nhân, cô bỗng giật mình, bởi giọng chua như sơ ri của THanh Trà:

– Như Thủy, nãy giờ tao kiếm mày đỏ con mắt . Còn đau không ?

– Như Thủy hét nhỏ:

– Con khỉ, bỏ ngưỜi ta chạy mất tiêu . Còn bẻm mép qúa . Tao khôgn đau chân, đảm bảo mày còn khuya mới chạy được . Ghét

– Thanh Trà tỉnh bơ:

– Tại đen` đỏ chứ bộ . Tao vược qua ngã tư quay lại đã không thấy chiếc xe và mày đâu

– Cám ơn anh đã giúp bạn tôi

– Thái Tuấn cười cười:

– Lỗi một phần do tôi . Bây giờ cô bé đã quay lại, tôi xin trao trả bạn cho cô, chứ không, tôi chẳng biết phải làm sao đưa được Như Thủy về nhà

– Thanh Trà ngạc nhiên rối rít:

– Nó đau nhiều vậy sao ? Trời ạ, Tao thật có lỗi với mày

– Miệng nói, Thanh Trà rời khỏi xe thât. nhanh

– Thái Tuấn lắc đầu:

– Ý tôi muốn nói . Như THủy đang ghét tôi nhât” thế gian này . Cổ sẽ khôgn chịu để tôi chở về đâu . Còn vêt” thương vài ba ngày là ổn thôi

– Thanh trà thở phào:

– Vậy mà làm tôi hết hồn . Bây giờ chúng ta về nha Thủy

– Quay sang Tuấn, Thanh Trà láu lỉnh:

– Cám ơn anh đã giúp đỡ bạn tôi . Anh biêt” tên nó chưa ?

– Như Thủy dậm chân:

– Con chuôt. nhắc lắm điều , Có về không hả ? coi chừng tao đi xích lô về Mày sẽ không được ăn cơm sườn nữa dâu

– Thanh Trà cong môi:

– Quân tử nhât” ngôn . Mày luôn giữ chữ tín , Tao không tin mày kẹo kéo một bữa cơm với tao đâu

– Thái Tuấn nổi hứng:

– Tôi đói bụng nãy giờ . Nếu vậy, hai cô bé cho tôi tháp tùng được không ?

– Như Thủy chối phắt:

– Thanh Trà muốn, anh và nó nên đi chung một lần cho vui . Tôi phải về, kẻo ở nhà nội tôi mong

– Thanh Trà vô tình:

– Khỉ ạ, hồi nãy mày mới rủ tao đi ăn bún ốc hoặc cơm sườn . sao bây giờ lại thay đổi chứ

– Như Thủy tỉnh queo:

– T.ai tao quên nhà có khách, bà nội sẽ buồn . Với lại, ăn cơm hàng quán, it” tiền trong túi, tao sơ.

– Thái Tuấn dè dặt:

– Tôi xin phep được mời cơm hai cô bé

– Thanh Trà vui vẻ:

– Vậy cũng được . Lần này anh trả, lần sau tôi . Như Thủy nó không th”ch mắc nợ ai, dù chỉ môt. ly cà phê đá . Mày gọi điện về cho nội, nói lý do . Tao nghĩ bà nội sẽ thông cảm thôi

– Như Thủy lưỡng lự:

– Tao .. ai lại như Thế . Nội vì tao mà vô đây

– Trời ạ ! Nội sè không trách mày đâu . vì bà hiểu mày cũng cần bạn bè chứ bộ . nếu mày ngại, để tao gọi cho

– Thái Tuấn thấy Thanh Trà đưa mắt tìm quầy điện thoại . Anh mỉm cười:

– Tôi có máy di động, em gọi luôn cho tiện

-Thanh Trà nắc nỏm khi cầm máy:

– dùng máy xịn thế này, chắc anh phải làm công việc gì đó ngon lành lắm . Còn không thì anh thuôc. dạng công tử nhà giàu

– Chờ Thanh Trà gọi điện xong, và nói:

– OK ! Được rồi đó . Bà Nội không trách mày đâu

– Thái Tuấn vui vẻ:

– Chúng ta đi thôi . Trưa quá rồi

– Như Thủy bặm môi:

– Thanh Trà chở tao nghe

– Sao vậy ? Anh Tuấn trở mày tốt hơn

– Mày nói nhiều quá, tao đổi ý, đói bụng ráng chịu đấy

– Thái Tuấn nháy mắt với ThanH Trà:

Em chở thủy đi . Tại hồi nãy, anh lái xe nhanh qúa . Thủy ghét anh

– Thanh Trà nhún vai:

– xời ơi ! Mọi ngày nó hứng, để cướp thời gian cần có, mày vẫn chạy nhanh hơn cả tụi tao kia mà . Đừng nói với tao, vì mày ghét anh Tuấn, chứ khôn gphải ghét kiểu chạy xe bạt mạng đáng tội của anh ấy nghe THủy

– Như Thủy làm lơ, ngồi tót lên sau xe Thanh Trà

– Rốt cuộc cảba có với nhau một bữa cơm thật vui vẻ ở ngoại ô

– Khi rời bàn ăn, Như Thủy no muốn bể bụng . Mắt thì mở không lên . Chẳng phải tại bia bọt gì . Chỉ do, bằng giờ này mọi ngày Thủy đã ngon lành ngủ một giấc thât. say . Nhịn đói được , Chứ khôgn được ngủ trưa, Thủy thât. khó chịu . Con người thật khó đoán trước được tính cách của mình.

Chương 6

Thái Tuấn không hề biết, khi anh đang ngẩn ngơ nhìn theo dáng Thủy chạy xe vào con hẻm nhỏ . Vân Phượng vô tình nhìn thấy anh qua kiếng của tiệm uốn tóc đối diện hẻm nhà Thủy . Vì đang ngồi để thợ sửa tóc . Nên Vân Phượng đành nén giận vào lòng

– Con nhóc đó là ai ? Mà Thái Tuấn dám qua mặt