
i mặt xuống thấp hơn ngực– Tại trông mặt cô nguy hiểm quá !_ Thiên Kì để lại mất chữ rồi bước nhanh điLoan : ~ ~‘ Có ai biết ác quỷ này đến từ nơi nào không ?’ Loan nhìn bóng hình cao cáo hoàn mĩ phía trước mà ca thán———————————–*Tiết tiếng anh:– Thầy ơi ! thầy đã có bạn gái chưa?_ một nữ sinh– Các bạn trẻ , trước hết mình vào bài rồi cuối tiết tôi sẽ cho các bạn câu trả lời !_ Tử hảo mỉm cười thân thiện ánh mắt lướt qua 1 lượt những người trong lớp nhưng lại dừng trên người nhỏ LoanNhỏ Loan rất nhạy cảm vs ánh mắt của anh ta lên chỉ cúi đầu nép sát vào phía trong …– Cô ngồi cách xa tôi ra đi!_ Thiên Kì lười biếng nói , anh đang nằm gục trên bàn mà ngủ . Vừa nãy mới vào lớp anh đã bị những tiếng hét chói tai của hội con gái làm cho nhức hết cả đầu.– Nhưng…mà….hay anh cho tôi ngồi trong đi_ Nhỏ Loan đưa tay lên miệng làm hình loa khẽ nói nhỏ– KhôngMột câu trả lời rất lạnh lùng rất cương quyết– Phan Loan đứng lên đọc đoạn hội thoại cho tôi_ Tử Hạo bước chân xuống bục , cả người toát ra sự nguy hiểm tiến lại gần chỗ nhỏ …..‘ I come from a family of five people: my parents, my two……’Chất giọng ngọt ngào nhỏ nhẹ của nhỏ Loan vang lên đều đều nhưng nếu nghe kĩ thì thấy giọng đó hơi bất thường– Tốt lắm ! Tí nữa đến văn phòng của tôi , tôi muốn bồi dưỡng để em đi thi học sinh giỏi môn tiếng anh_ Tử Hạo mỉm cười nhìn nhỏ trìu mến– KHÔNG.._ Nhỏ Loan hét ầm lên. Làm cho cả lớp trố mắt nhìn nhỏ– Tại sao ?_ Tử Hạo thích thú khi nhìn thấy phản ứng này của Loan– Tôi …à Em cảm thấy mình không đủ sức để đảm nhận công việc đó _ Nhường như đã trở về được trạng thái bình tĩnh , nhỏ Loan hùng hồn nói– Nhưng tôi cảm thấy em rất có năng lực!– Đúng đấy! Nhỏ Loan học giỏi tiếng anh rất nhất lớp mình mà _ Một nam sinh bỗng nói– Đúng vậy!….Tiếp đó là nhiều lời ủng hộ nhỏ Loan– Em ngồi xuống đi ! cuối giờ đến văn phòng tôi chúng ta sẽ nói tiếp !_ Tử Hạo để lại 1 câu rồi tiếp tục giảng bài…..– T….H….Thiên ….Kì_ Nhỏ Loan khẽ kéo tay áo cậu , nhưng chả thấy cậu phản ứng gì . nhỏ cứ nghĩ là cậu đã ngủ rất say nhưng không phải như vậy….‘ Đi hay không đi đây’ Loan đứng trước cửa lớp phân vân , nhưng ánh mắt lại nhìn cái người đang thư thái ngủ trên bàn kia….Quyết định là không đi !Nhưng đang định chuồn thì chất giọng quen thuộc ấy lại vang lên– Phan Loan đi theo tôi !_ Tử Hạo cất sách vào trong cặp rồi bước những bước chân ngạo nghễ đi về phía trước——————————-” Cạch”– Sao anh lại đóng cửa lại !_ Nhỏ Loan giật nảy cả mình nhìn chăm chăm vào cái người đàn ông ở trước mặt– Bên ngoài rất ồn _ Tử Hạo cởi cà vạt ra khẽ nhẹ giọng nói– Anh..có gì thì nói nhanh ! không phải ra vẻ đạo đức giả như vậy ?_ Loan tức giận hét lên– Làm thử đống bài này xem nào!_ Tử Hạo ném cho nhỏ 1 tập đề kiểm tra tiếng anh– Làm xong có thể đi đúng không?_ Loan cầm tập đề trên tay , trong lòng không khỏi không ngạc nhiên vì thái độ của Tử Hạo– Đúng! làm xong em có thể về kí túc xá _ Tủ Hao ngồi trên chiếc ghế sô pha cách nhỏ không xa, mỉm cười nói.’ xem ra cô rất sợ anh’Thời gian cứ thế trôi qua, nhỏ Loan tập trung tất cả đầu óc vào việc làm đề mà không để ý thấy có 1 người đang ngồi sát mình.– Đã hoàn thành ! _ Loan thích thú reo lên– Em rất giỏi !_ Tử Hạo ở bên cạnh nhìn nhỏ mà chân thật khen tặng– Sao…anh….anh lại ngồi gần tôi thế! Mau tránh xa ra_ Nhỏ Loan giãy nảy người lên khi nghe thấy tiếng nói phát ra rất gần cùng hơi thở nguy hiểm– Em…rất thơm _ Tử Hạo hít hà hương thơm còn vương quanh mình– Tên biến thái này ! Anh mau đi chết đi_ Loan vừa nói xong thì Tử Hạo đã tóm lấy tay cô. Cô dùng sức giằng ra nhưng thể lực giữa trai và gái rất khác biệt sau 1 lúc thì cô đã bị anh tóm gọn cả 2 tay rồi cúi đầu hôn nhẹ lên đôi bàn tay trắng nõn của nhỏ ….– Anh…anh….mau bỏ cái miệng chó của mình ra cho tôi!!! _ Nhỏ Loan Hét lên , thực sự bây giờ cô nhất sợ , sức lực đối vs tên dã thú này hoàn toàn vô dụng….Tử Hạo vẫn tiếp tục hôn lên cánh tay nhỏ nhắn đó , chưa bao giờ anh có cảm giác này vs những người phụ nữ khác , anh rất muốn cô cho dù phải dùng thủ đoạn gì anh vẫn muốn cô trở thành của mình– Anh sẽ không buông ra đâu !_ Giọng nói khàn khàn của Tử Hạo vang lên– Chỉ sợ là không được !_ Chất giọng lạnh lùng của Thiên Kì vang lên– Á, anh đến đúng lúc thật! _ Nhỏ Loan hét ầm lên vì vui sướng , nhân lúc Tử Hạo còn đơ ra vì sự có mặt của người khác nhỏ đã chạy ra nấp đằng sau lưng của Thiên Kì– Cậu là ai?_ Tử Hạo nhìn cậu thanh niên tuấn tú trước mặt mà không khỏi nhăn mày , theo con mắt nhìn người của cậu thì người thanh niên này có khí chất rất hơn người , khiến cho người đối diện nhìn vào mà run sợ– Ông không cần biết! Chỉ cần biết là tôi đã quay được cảnh tượng ngọt ngào của ông vừa rồi _ Nói xong Thiên Kì kéo nhỏ ra khỏi phòng…………………– Ê, đưa tôi đi _ nhỏ Loan xòe bàn tay nhỏ ra trước mặt Thiên Kì , cô nở 1 nụ cười thật tươi làm lộ ra chiếc răng khểnh xinh xắn ….– Cái gì !_ Thiên Kì– Thì đoạn vi đeo ấy! Anh đưa cho tôi để tôi đi tố cáo hắn ta!_ Nhỏ Loan nắm chặt bàn tay , giọng nói rất cương quyết , đôi mắt to tràn đầy hi vọng– Làm gì có !_ Thiên Kì tỉnh bơ nói– Sao…._ nhó h