
thời này không được giáo dục tốt cho lắm, trông cái cách cô ta khinh khỉnh nhìn mình làm Trang phát ngán, mở tiệm đã một năm nay loại khách hàng như cô ta Trang không lạ gì, đúng là khó ưa như lời Vy nói thật, còn người đàn ông đi bên cạch cô ta nữa phải đáng tuổi chú Trang chứ huống hồ gì cô ta, Trang lắc đầu ngán ngẩm-Vâng, tôi là chủ ở đây, tôi có thể giúp gì cho hai vị ạ?Trang lịch sự đáp lại-Chị phải dạy lại nhân viên của chị đi ăn nói gì mà lỗ mãn với khách hàng quá thể, cô ta lên giọng-Ồ , tôi nghĩ chắc là có sự hiểu lầm ở đây, từ hồi mở tiệm đến giờ tôi chưa nghe bất cứ phàn nàn nào về thái độ phục vụ của nhân viên, chắc tại họ làm việc căng thẳng lại thêm khách hàng khó tính nữa nên họ mới như vậy, có gì tôi thay mặt họ xin lỗi cô-Chị nói ai khó tính, chị, anh mình đi chỗ khác đi, em không muốn thuê áo cưới ở đây nữa, vừa nói cô ta vừa kéo tay ông chồng nũng nịu-Thôi mà em, đây là cửa hàng uy tín do cô anh giới thiệu với lại anh thấy nãy giờ họ có làm gì quá đáng đâu mà em la toáng lên thế-thôi được rồi, vì nể cô của anh nên em mới nhịn đó, trấn an cô vợ nhí xong, ông ta mới quay ra nói với Trang-Xin lỗi cô, tại vợ tôi trẻ con quá, tính của cô ấy là vậy đó, cô đừng chấp-Trang mỉm cười, :-ồ không có gì đâu đây là nhiệm vụ của tôi mà, thế hai người muốn thuê áo cưới có sẵn hay muốn đặt thiết kế riêng-Ồ, thế à, cô nói rõ hơn về chi phí đi-nếu thuê ở đây thì tôi tính một triệu, tùy thuộc vào mẫu mã và màu áo mà giá cả mỗi chiếc chênh nhau vài trăm ngàn, còn nếu đặt thiết kế riêng thì giá hơi đắt vì tôi đã cộng luôn tiền thiết kế vào, thường thì từ 2-4 triệu tùy thuộc vào yêu cầu của khách hàng-Sao em, chúng ta đặt hay thuê, ông ta hỏi ý cô vợ nhỏ-Đặt đi, em không muốn mặt lại những cái mà người khác đã mặc đâu, với lại chọn nãy giờ em chẳng thấy có cái nào vừa ý-Vậy quý khách cứ nói yêu cầy đi ạSau một hồi bù lu bù loa cuối cùng cô tả cũng miêu tả xong chiếc váy của mình, Trang cũng đã mường tượng ra được ý đồ của cô ta, mệt mỏi Tang ngắt lời-Được rồi, tôi hiểu, cô cứ yên tâm tôi sẽ giao hàng đúng hẹn-Lỡ lúc đó , chiếc áo chị may tôi không vừa ý thì sao-Một khi khách hàng đã đến đây nghĩa là có sự tin tưởng ở tôi, chúng ta làm việc với nhau dựa trên cơ sở tin nhau là chính, tiệm của tôi làm ăn lâu dài chứ không phải một sớm một chiều, nếu cô không tin tôi thì có thể không ký hợp đồng con nếu đã ký hợp đồng thì tôi xin đảm bảo chắc chắc sẽ làm cô hài lòng, nếu có vấn đề gì xảy ra chúng tôi xin hoàn toàn chịu trách nhiệm , cô cứ yên tâm-Thôi được rồi, tôi tạm tin chị, mình về đi anh………….-Sao rồi chị, Vy hỏi-Mệt chứ sao, một ngày mà phải tiếp 10 vị khách nhừ vầy chắc chị chết sớm quá, khâm phục em thiệt đó-Trời, nghề của em mà chị, Vy lém lỉnh-À, em đưa cho chị mấy cái đơn đặt hàng hôm nay đi-DạĐón lấy tập hồ sơ từ tay Vy, nhìn sơ qua cũng thấy hơn 20 mẫu, toàn là khách quen nên không thể không nhận, hey lại một tuần vất vả rồi đây, liếc vội từ trên xuống dưới Trang đặc biệt chú ý đến vị khách hàng thứ 5 bởi chiếc váy cưới anh đặt hơi khác các khách hàng khác, nó không cầu kỳ rực rỡ như những chiếc áo cô từng thiết kế mà yêu cầu của nó quá đơn giản chỉ là chiếc váy dài phủ chân, không tay hở vai điểm xuyến thêm vài bông hoa nhỏ trên thân áo, và điều là cô chú ý hơn cả là nó phải màu tím, Trang tò mò muốn biết họ là người như thế nào, thông thường là cô dâu ai lại chẳng muốn mình xinh đẹp trong ngày cưới đằng này đi đặt áo lại là người chồng, lại có yêu cầu quá đơn giản, chẳng lẽ…nghĩ thế Trang gọi Vy lại-Vy ơi, em gọi điện hẹn khách hàng này giùm chị, 6h chiêu mai nha-Dạ, được rồi chịGấp lại tập hồ sơ, dạo kiểm ta một vòng quanh cửa hàng thấy mọi thứ vẫn trong tình trạng ổng định Trang yên tâm ra về, tuy mệt mỏi nhưng cô vẫn chưa về nhà ngay, cô dạo quanh các cửa hàng trong thành phố, dạo này các shop thời trang mọc lên như nấm, nhiều mẫu mã được nhập từ nước ngoài về với những kiểu dáng trang nhã và đẹp mắt, cô lấy máy chụp lại những mẫu mà cô cho là đẹp, sáng tạo để nghiên cứu và học hỏi, sau một hồi chụp sau mê cuối cùng Trang cũng bị cô bán hàng nhắc nhở-Xin lỗi chị ở đây không được chụp hình-ồ vâng, tôi xin lỗi, chị cho tôi lấy cái nàyBị phát hiện chụp lén nên Trang phải lấy cái váy này nếu không cô ta lại làm khó làm dễ bắt cô phải xóa ảnh nữa thì nguy, mỉm cười vui vẻ Trang bước ra khỏi cửa hàng, lúc này cũng đã 8h tối, thấy bụng đã đói, cô lái xe về nhà, thấy một quán tạp hóa ven đường cô mới sực nhớ ra từ chiều tới giờ đã có miếng nước vào vô bụng đâu, cổ Trang đang cháy khô lên vì khát, Trang tấp xe vào mua lon nước giải khát định bụng sẽ uống xong rồi đi nhưng một tiếng động đã làm Trang quay phắt lại.Trên lề đường là một chiếc ô tô đên bóng đã hất ngã chiếc xe ga nhỏ bé của cô, lật đật chạy ra dựng xe lên và định nói lời xin lỗi vì dù sao cô cũng phạm luật dừng xe trên lòng đường mà, chưa kịp quay ra Trang đã bị người đàn ông trong xe mắng liên tục-Này cô, cô không học luật giao thông hả, đã vi phạm thì ít ra cũng phải xin lỗi đã chứBực mình Trang cãi lại-Này anh tôi mới là người phải nói câu