
bênh viện, cô ấy cũng muốn đi lắm, có cô dâu nào mà không thích đi thử đồ cưới hả cô nhưng bác sĩ bảo không thể, sức khỏe cô ấy hiện nay rất yếu nếu đi ra ngoài e rằng…những giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt anh ta.Trang cũng thấy xúc động trong lòng thật là một tình yêu cao thượng, biết bạn gái mình mắc bệnh hiểm nghèo có thể chết bất cứ lúc nào mà anh ta vẫn muốn lấy làm vợ, tận trong đáy lòng Trang rất khâm phục anh ta , ở thời buổi hiện nay thì những người đàn ông như thế này thật là hiếm-Tôi xin lỗi đã nhắc đến nỗi đau của anh, vậy ngoài những yêu cầu trong đơn đặt hàng anh có muốn tôi chú trọng đến chi tiết nào nữa không-Cố giấu đi nước mắt, anh ta nói: tôi không cần cầu kỳ, cô ấy cũng vậy, cô chỉ cần làm sao cho cô ấy trông có chút sinh khí trong ngày cử hành hôn lễ là được rồi, khí sắc hiện nay của cô ấy rất kém-Vâng, tôi hiểu, anh cho địa chỉ đi, tôi sẽ đích thân mang đến-Cảm ơn cô rất nhiều, chào cô-Chào anhKhi người khách hàng đã đi mà Trang vẫn chưa thoát ra được câu chuyện của anh ta, phải một tình yêu đẹp đâu nhất thiết phải sống bên nhau trọn đời, hãy để cho những phút giây bên nhau cuối cùng này trôi qua trong hạnh phúc, mai sau này có nhớ đến nhau thì nó sẽ là những kí ức đẹp nhất mà mỗi người đều không thể quênKể lại mọi chuyện cho Vy nghe, cô bé cũng xúc động không kém, không ngờ rằng anh ấy lại cao thượng như vậy, huhu, ước gì sau này em cũng có được một người chồng như anh ta, à không bằng nửa anh ta cũng được-Cái con bé này, Trang cốc đầu cô béMột tuần nữa lại trôi qua, công việc đã vắt cạn gần hết sức lực của Trang, mệt mỏi nhưng cô vẫn phải cố gắng hoàn thành các đơn đặc hàng cho đúng thời gian đã hẹn vì nguyên tắc của cô là làm gì thì làm chứ không để lỗi hẹn với khách hàng bao giờ, có lúc đêm thức đến 3-4h sáng ngày hôm sau lại phải đi khảo sát thực tế ở Vũng Tàu khiến cô kiệt sức nhưng cô vẫn kiên quyết không từ bỏ, bà Lan mẹ cô biết con gái vất vả đêm nào cũng pha sữa mang lên phòng , có lần thấy cô ngủ gật trên bàn làm việc bà đã xót xa cho con gái biết nhường nào nhưng bảo mãi mà cô không nghe bà chỉ còn biết khuyên con nên cố gắng bồi bổ cho cơ thể, đừng làm việc quá sức, Trang thầm cảm ơn mẹ đã hiểu cho mình và cũng cảm ơn ông trời đã ban tặng cho cô một gia đình tuyệt vờiChủ nhật, ngày nghỉ của mọi người nhưng với Trang thì hầu như cô không có ngày nghỉ, hôm nay cũng vậy cô phải dậy sớm để đến đài truyền hình chuẩn bị cho chương trình talkshow “những doanh nhân trẻ thành đạt”, thực ra cô chẳng phải làm ăn gì lớn mà gọi là doanh nhân nhưng chẳng hiểu sao họ lại có lời mời, cảm thấy đây là cơ hội tốt để quảng bá cho thương hiệu của mình cô không ngần ngại mà nhận lời ngay.Thay chiếc váy màu xanh biển, Trang ngồi trước gương cố gắng trang điểm che đi vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt, buộc tóc gọn gàng cô rời khỏi nhà9h, Trang đã có mặt tại đài truyền hình, nơi đây đúng là môi trường làm việc năng động toàn những người trẻ tuổi, nhiệt huyết và yêu nghề, họ đang vắt chân lên cổ mà chạy lo cho kịp tiến độ chương trình, Trang được cô thư ký trường quay hướng dẫn chỗ ngồi, và cách trả lời phỏng vấn sao cho tự nhiên nhất khi lên hình, chợt ánh mắt Trang dừng lại ở dáng một người đàn ông, người này trông rất quen, à cô nhớ ra rồi đây là cái anh chàng đã tung vào xe cô lại còn bảo cô là gái quê gì đó , trái đất tròn thật , không biết anh ta còn nhớ mình không nữa, mà anh ta làm gì ở đây nhỉ, không lẽ.. nghĩ thế Trang hỏi chị thư ký-Chị ơi cho em hỏi, anh kia là người trong đài truyền hình hả? Trang chỉ tay về phía anh ta-Chị thư ký mỉm cười, không, anh ta cũng là một trong số các khách mời cho talkshow ngày hôm nay đó, người quen của em hả-Dạ không, em chỉ hỏi vậy thôiCũng là khách mời à, doanh nhân trẻ ư, hèn chi khinh người thế, đang mãi mê suy nghĩ Trang không hay biết là hắn đang tiến lại phía mình -Chào cô, cô tới đây phỏng vấn xin việc à, còn nhớ tôi không?-gì cơ, phỏng vấn xin việc à, sao anh ta lại có cái suy nghĩ kỳ cục vậy trời-Này anh, tôi tới đây làm gì là việc của tôi, còn anh ư, tôi không nhớ, hàng ngày tôi gặp cả trăm người chẳng lẽ tôi có nhiệm vụ phải nhớ hết, trả lời xong cô bước đi về phía khác .Dùng tay thô bạo kéo ngược cô lại, hắn quát-có thật là cô không nhớ tôi không?-Bỏ ra, anh này kì lạ ghê, tôi đã bảo không quen rồi mà, thật ra thì Trang nhớ đó chứ, sao mà quên được cái cách hống hách mà bữa tối hôm đó anh ta đã xử sự với cô, nhưng nhiêu đó là đủ rồi cô không muốn có thêm quan hệ gì với hắn nữa-Thật à, hắn hỏi với ánh mắt nghi ngờ, , vậy để tôi nhắc lại cho cô nhớ nha, bữa tối nào nhỉ, cách đây một tuần vào thứ 5 thì phải……….. hắn thao thao bất tuyệt kể lại mọi chuyện rồi tự cười ha hả, sao cô đã nhớ chưa?-Xin lỗi anh nhầm người rồi, hất tay anh ta ra Trang đi ra chỗ khác đứng-Anh ta vẫn còn ngơ ngác, rõ ràng là cô ta mà, chắc là cô ta sợ mình đổi ý bắt đền xe nên giả vờ không nhận đây , đúng là một cô gái thú vịSau khi đã hoàn chỉnh sân khấu, chị thư ký ra hiệu cho chúng tôi tiến về phía bàn ngồi để bắt đầu chương trình, hắn thoáng ngạc nhiên nhưng rồi cũng hiểu ra