Ba Lô Màu Xanh – Nguyễn Nhật Ánh

Ba Lô Màu Xanh – Nguyễn Nhật Ánh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322132

Bình chọn: 10.00/10/213 lượt.

lên mất!

Phải mất gần cả tiếng đồng hồ, bọn Qúy ròm mới tắm táp đâu đó xong xuôi. Khi thấy cả bọn kéo nhau ra cửa, cô Tư không khỏi ngạc nhiên:

– Sao không nghỉ ngơi mà rủ nhau đi đâu vậy các cháu?

– Dạ, tụi cháu đi dạo loanh quanh một lát rồi về ngay đấy ạ!

Sợ bà cô gặng hỏi lôi thôi, Qúy ròm đáp phứa một câu rồi hối hả lao xuống bậc cấp. Tiểu Long đuổi theo bạn, gạ:

– Hay là mình đem đồ tắm theo, lát nữa đi bơi luôn!

– Không được! Tụi mình tìm đến tối chưa chắc đã gặp nhóm Hải Âu, lấy đâu ra giờ mà đi bơi!

– Mày nói sao ấy chứ! Tụi mình cứ tới trụ sở của họ ở Bãi Sau là gặp ngay thôi chứ khó gì!

Qúy ròm lắc đầu:

– Không chắc đâu! Giờ này có lẽ bọn họ đang chia nhau đi lùng sục khắp nơi rồi! Họ đã lỡ hứa tối nay sẽ thu hồi lại chiếc ba lô cho tụi mình, lúc này chắc họ đang quýnh!

Nghe Qúy ròm nói vậy, Tiểu Long không đòi đi bơi nữa. Mà chép chép miệng:

– Tội nghiệp bọn họ ghê! Có nằm mơ họ cũng không thể nghĩ ra thủ phạm trong vụ này lại là thằng oắt Mạnh tinh quái nhà mình!

Thằng Mạnh đi bên cạnh, nghe nhắc tới mình, không nói gì, chỉ cười chúm chím. Nhưng Mạnh không cười được lâu. Ðúng vào lúc nó đang loay hoay khóa cổng, Tiểu Long đứng ngoài đường đợi lâu sốt ruột quay lại định giục, bỗng trố mắt kêu lên:

– Trời đất, mày mắc chứng gì mà viết mật mã khắp nơi thế hở Mạnh?

Mạnh chưa kịp hiểu ra chuyện gì, Qúy ròm đã chỉ tay lên trụ cổng, hỏi đùa:

– Ở hướng Nam có quán kem nào không mà mày dụ tụi tao dẫn mày đi hướng đó?

Bấy giờ Mạnh mới phát hiện ra chữ “NEWS” nằm ngay trên trụ cổng bên trái. Mặt nó bất giác ngẩn tò te:

– Chữ này đâu phải do em viết!

– Xạo đi mày! – Tiểu Long cười – Không phải mày thì ai vô đây?

– Không phải em thật mà! – Mạnh lại kêu lên, mắt nó vẫn dán chặt vào chữ “NEWS”, vẻ kinh ngạc.

– Chữ này không phải do Mạnh viết đâu! – Nhỏ Hạnh bất thần vọt miệng – Lúc tụi mình xuống xe, trên trụ cổng chưa có chữ này! Rõ ràng có kẻ nào đó mới viết lên!

Mạnh bần thần:

– Kẻ đó là ai?

Nhỏ Hạnh rùn vai, ỡm ờ:

– Muốn biết kẻ đó là ai cứ đi theo hướng họ chỉ!

Trong chữ “NEWS”, chữ S được khoanh tròn. Ðiều đó có nghĩa cả bọn phải đi về hướng Nam, đi về phía mũi Nghinh Phong.

Dĩ nhiên ngoại trừ nhỏ Hạnh, Tiểu Long và Qúy ròm cũng đã lờ mờ đoán ra mọi chuyện. Thằng Mạnh chả rõ đã đánh hơi được gì chưa nhưng trông bộ tịch thất thểu của nó, e rằng nó cũng đoán biết những gì đang chờ đợi nó chẳng phải là điều tốt lành.

Ðiều không tốt lành đó nằm cách cổng nhà Mạnh chừng năm mươi thước. Ði chưa tới Bãi Dứa, Qúy ròm đã phát hiện hai dòng chữ viết bằng phấn trắng trên tảng đá lớn ven đường. Vẫn bằng “thủ pháp thay thế” quen thuộc. “FKAK QDIAN LIIRE IINIAAAN FNNEEN FCNIUK JNNUUNOI FKAK QDIAN ZÐA FLAAAVI QLAI FKNIIEEK BA LOOO FIIRUUOOK FLUK JIIROOI FIIOOOI”. Ðó là dòng trên. Dòng dưới viết: “FOAAII QNNANNI, JNNIA NOIUUOOI FNNUOOON QDION IIA FIIROI OIOOO NOIUUOOI QLAI JWA FNENN FVVUOOONOI LDIIEEN HAVI SAO?” Mặc dù đã nghe Qúy ròm giảng qua về cách đọc loại mật thư này nhưng bây giờ nhìn vào, Tiểu Long và nhỏ Hạnh vẫn thấy hoa cả mắt. Nhỏ Hạnh lẩm bẩm “dịch” được hai chữ “Các bạn” đã muốn tháo mồ hôi hột, bèn day sang Qúy ròm, khẩn khoản:

– Qúy dịch cho mọi người nghe đi!

Không đợi năn nỉ đến lần thứ hai, Qúy ròm mở miệng tuôn một tràng, nghe thao thao cứ như thể nó đang đọc thơ của… thi sĩ Bình Mình chứ không phải đọc mật thư vậy:

-“Các bạn trẻ thân mến, chúc mừng các bạn đã lấy lại chiếc ba lô trước lúc trời tối”!

– Chỉ có vậy thôi hả? – Mạnh nín thở hỏi dò.

– Không! Ðó là câu trên. Còn câu dưới nữa!

– Câu dưới nói gì thế? Sao anh không dịch?

Qúy ròm nghiêm nghị:

– Tao không dịch được!

Mạnh khịt mũi:

– Bộ câu dưới khó hơn câu trên hả?

– Không phải khó hơn!

Mạnh càng nóng ruột:

– Thế sao anh lại không dịch được?

Qúy ròm cười khì:

– Tại tao sợ dịch ra sẽ có đứa xỉu!

Mạnh nắm chặt hai tay:

– Anh cứ dịch đi, em không xỉu đâu!

– Nếu vậy thì để tao dịch cho mày nghe! – Qúy ròm hấp háy mắt, lần này nó kéo dài giọng nghe ê a như đọc thần chú – “Oắt Mạnh, nhà ngươi muốn bọn ta trói gô ngươi lại và ném xuống biển hay sao?”.

Miệng nói không sợ nhưng Qúy ròm vừa đọc xong, mặt Mạnh bỗng xanh lè xanh lét:

– Chết em rồi! Kiểu này các anh chị nhóm Hải Âu sẽ không tha em đâu!

– Tha sao được mà tha! – Thấy ông em sợ vãi mặt, Qúy ròm càng hù thêm – Gặp tao, tao còn tẩn cho mày một trận trước khi ném xuống biển nữa ấy chứ!

Mạnh mếu máo:

– Em không sợ bị ném xuống biển. Em biết mấy ảnh chỉ dọa. Nhưng kiểu này chắc em hết xin gia nhập nhóm Hải Âu được rồi!

– Em đừng lo! – Nhỏ Hạnh đặt tay lên vai Mạnh, dịu dàng – Anh thủ lĩnh nhóm Hải Âu không trách em đâu! Nếu muốn rầy em, khi đưa các anh chị tới đây, anh đã vào nhà tìm em rồi. Lúc đó, ảnh đã biết em là thủ phạm rồi chứ bộ!

Mặt Mạnh vừa sa sầm, nghe nhỏ Hạnh “động viên” mấy câu, đã thoắt tươi lên hơn hớn. Nó vung tay:

– A, phải rồi! Khi đưa các anh chị đến nhà em, anh Thức giả vờ cho quay đầu xe nhưng khi chúng ta vào nhà, ảnh đã quanh xe lại viết lên cổng và lên tảng đá những b


Duck hunt