
u Trí nói tình huống bây giờ thế nào, không thể nói với anh cởi áo trước mặt người ngoài cũng không sao, nếu nói vạn nhất sau này anh ở trước mặt người ngoài để trần thì nguy mất. Cũng không thể nói với anh vợ không nhất định phải giây giây phút phút ở cùng nhau, nói cảm giác thân cận của Tiểu Trí với cô sẽ giảm bớt. Trong lòng cô hiểu rõ, từ lần gặp đầu tiên Tiểu Trí đã thích cô, không bài xích cô đến gần, nguyên nhân lớn nhất chính là anh cảm thấy vợ nên tồn tại cùng anh như hình với bóng. Trong tiềm thức, có lẽ anh xem cô như một phần thân thể mình hoặc vật sở hữu.
“Ừ ~~ Tiểu Trí, mẹ anh nói đều đúng, không thể cởi áo trước mặt người ngoài, nhưng trừ ở trước mặt em, bởi vì em là vợ anh, là người muốn cùng anh làm bạn cả đời, không phải người ngoài, là người mình, biết không?” Trái phải cân nhắc một hồi lâu sau, Chiêu Đệ quyết định vẫn nên dùy trì cảm giác thân cận của Tiểu Trí với cô trước, dù sao đối với người không có cảm giác an toàn với đám đông như Tiểu Trí, một khi mất đi tín nhiệm với một người, muốn để anh lại thân cận, gần như là không có khả năng. Nhìn Từ Lan gặp được là biết rõ rồi.
“Vợ là người mình, không phải người ngoài.” Sau khi Tiểu Trí nghe Chiêu Đệ giải thích xong, thì thào lặp lại một lần.
“Đúng, em là vợ Tiểu Trí, là người mình, không phải người ngoài, cho nên Tiểu Trí có chuyện gì đều có thể đến tìm em, vĩnh viễn đều không cần lo lắng em sẽ rời đi.” Chiêu Đệ dùng tay nhẹ nhàng nâng mặt Tiểu Trí lên, để mắt anh chống lại mắt cô, vô cùng thành khẩn và nhẫn nại giải thích lần nữa.
Thật ra người có chứng tự bế cho dù không thể biểu đạt ý nghĩ của mình một cách rõ ràng như người bình thường, nhưng đối với việc người khác thật lòng hay không lại mẫn cảm hơn người bình thường rất nhiều. Anh cũng không nhất định có thể hồi báo lại, nhưng có thể cảm giác rõ ràng người khác có thương anh hay không. Cho nên lúc này Tiểu Trí nhìn ánh mắt Chiêu Đệ, hiểu rõ cô nói là lời thật lòng, cô thật sự sẽ không rời khỏi anh, vì thế, anh không còn gì do dự, kéo tay Chiêu Đệ đi vào phòng tắm.
Sau khi vào phòng tắm, Chiêu Đệ cũng không gặp cảnh tượng xấu hổ như trong tưởng tượng, cho dù cô đã chuẩn bị tâm lí giúp Tiểu Trí cởi cáo kì lưng, nhưng từ đầu đến cuối Tiểu Trí đều không có ý mở miệng nhờ cô giúp. Chính anh cấp tốc cởi quần áo, sau đó để từng món đồ vào trong cái giỏ đựng quần áo mang đi giặt ở bên cạnh, sau đó liền tự nhiên vào phòng vòi sen, động tác thuần thục lấy sữa tắm tắm rửa. Sau khi tắm xong liền lấy dầu gội gội đầu, đến khi tắm rửa gội đầu xong kéo cửa ra lấy khăn tắm vắt ở bên cạnh cửa quấn quanh thân dưới. Thẳng đến sau khi một loạt động tác này đều chấm dứt, anh mới lần nữa kéo Chiêu Đệ sắc mặt đỏ ửng luôn luôn quay đầu ra khỏi phòng tắm, đi về phía phòng ngủ tìm quần áo sạch sẽ mặc vào.
Chờ đến khi bị kéo như xe đồ chơi ra cửa phòng, Chiêu Đệ mới ý thức được ở cùng nhau trong miệng Tiểu Trí chỉ là ý trên mặt chữ, anh chỉ muốn cô đứng ở nơi anh có thể nhìn thấy, cũng không cần cô động tay giúp anh làm gì.
Chương 8: Đêm Trước Tân Hôn.
Tối hôm đó sau khi ăn cơm tối xong, Tiểu Trí đứng lên rời khỏi nhà ăn chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi, vô cùng tự nhiên kéo tay Chiêu Đệ cùng nhau về phòng anh nghỉ ngơi. Chiêu Đệ nhìn Trần Chung và Hạ Cầm vẫn ngồi ngay ngắn trên ghế há hốc mồm nhìn bọn họ, xấu hổ không biết nên giải thích thế nào. Hồi chiều cô cùng Tiểu Trí nói cô vĩnh viễn đều sẽ không rời khỏi anh, sẽ luôn ở cùng anh, bây giờ lại lật lọng nói buổi tối tách ra ngủ thì tốt hơn, chuyện này trước sau không khỏi quá không đồng nhất, về sau sao có thể làm Tiểu Trí tin lời cô đây, đều do cô nói chuyện không dùng não.
“Tiểu Trí, con muốn kéo Chiêu Đệ đi đâu?” Hạ Cầm dẫn đầu lấy lại thần trí, vội đuổi theo lên tiếng hỏi Trần Trí đang chạy lấy người ở phía trước.
“Trở về phòng.” Vẫn là câu trả lời đơn giản mà bình thản không một chút gợn sóng.
“Trở về phòng? Trở về phòng muốn làm gì?” Hạ Cầm nghe thấy câu trả lời này trong lòng cũng chấn động, không phải lại tới nữa đấy chứ? Ngày hôm qua lúc bà an bày Chiêu Đệ ngủ phòng khách, Tiểu trí liền nhíu mày một hồi lâu, tuy rằng nó không hỏi ra miệng nhưng đứng ở cửa phòng Chiêu Đệ thật lâu. Bà khuyên can mãi mói dỗ được nó về phòng của mình, chỉ sợ nó kiên trì muốn chung phòng với Chiêu Đệ, dọa đến con gái người ta.
“Ngủ.” Lúc nói những lời này môi Tiểu Trí hơi hơi nhếch lên, rõ ràng đã bắt đầu có chút không kiên nhẫn.
“Không, Tiểu Trí à, tối hôm qua mẹ đã nói với con thế nào, con không nhớ rõ à? Chiêu Đệ là con gái, con là con trai, con trai và con gái không thể ngủ cùng nhau.” Nhìn biểu cảm của con trai, Hạ Cầm chỉ biết nó lại bắt đầu bướng bỉnh. Ngày mai sẽ đi đăng kí kết hôn, tối nay cũng không thể bị nó như vậy dọa chạy, đến lúc đó, bọn họ biết tìm ai khóc đây.
“Chiêu Đệ không phải là con gái, là vợ.” Sau khi nói xong câu đó, Tiểu Trí liền cúi thấp đầu, mân miệng, đứng tại chỗ không tiếp tục để ý đến Hạ Cầm nữa.
Mắt thấy trường hợp đông cứng không thích hợp, Trần Chung vội kéo Hạ Cầm còn muốn cố gắng thuyết phục con trai xuống, nhì