Bẫy Tình Tình Bẫy

Bẫy Tình Tình Bẫy

Tác giả: Hạ Mạt Thu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326702

Bình chọn: 8.5.00/10/670 lượt.

phát hiện anh ta khác thường nhưng vẫn lo lắng hỏi. “Anh ta có làm gì quá đáng với em không?”

“Không có.” Bạch Chi Âm vội vàng phủ nhận. “Trước kia anh ta rất ít khi nói chuyện với em.”

Thẩm Mục Phạm mím môi. Có lẽ Bạch Vi Đức cũng biết tình cảm mình dành cho Bạch Chi Âm là trái với luân thường cho lên trong suốt thời gian qua mới chịu đựng, quyết tránh né. Hôm nay, đại khái là nhìn thấy bọn họ thân mật không giấu nổi cảm xúc mới để lộ ra bên ngoài.

Trong lòng nổi lên một cơn phiền não, anh khẽ vuốt mái tóc Bạch Chi Âm, lặp lại. “Mặc kệ như thế nào, về sau em không được gặp anh ta một mình.”

Bạch Chi Âm bĩu môi, vừa định tỏ thái độ không muốn gặp bất cứ ai trong nhà họ Bạch thì điện thoại trong tay bỗng rung lên. Cô quét mắt lên màn hình điện thoại, lập tức bắt máy. “Nghiên Hi, cậu đang ở đâu?”

“Mình đang ở chỗ lấy thức ăn, cậu đâu? Mình không thấy cậu.”

“Mình ở bên ngoài, lập tức tới ngay.” Bạch Chi Âm nói. “Cậu đứng nguyên đó đừng có nhúc nhích.”

Nhìn cô gác máy điện thoại, Thẩm Mục Phạm hỏi. “Bạn em à.”

Bạch Chi Âm gật đầu, thật tự nhiên mà dắt tay anh. “Cô ấy tới rồi, chúng mình đi ra ngoài đi.”

***

Từ xa Bạch Chi Âm đã thấy Doãn Nghiên Hi đứng bên cạnh mép bàn ăn. Cách ăn mặc của cô hôm nay thực mê người. Mái tóc xoăn được bới cao để lộ ra chiếc cổ thon dài; chiếc váy đuôi cá màu vàng bao bọc lấy dáng người cực nóng bỏng, cổ áo hình chữ v để lộ ra khe ngực sâu, làm cho cả phụ nữ như Bạch Chi Âm mà cũng nảy sinh đôi chút thèm thuồng.

Giới thiệu hai người với nhau xong, cô trộm liếc mắt về phía Thẩm Mục Phạm, muốn nhìn xem là anh có chút phản ứng gì không thì vẻ mặt anh bình tĩnh lạnh nhạt, không hề giống đàn ông nhìn thấy được cảnh xuân sắc thì hai mắt sáng tỏa.

Như là nhận thấy tâm tư của cô, thừa dịp Doãn Nghiên Hi xoay người lấy rượu sâm panh, Thẩm Mục Phạm cúi đầu, tiến sát xuống tai cô thì thầm. “Em xinh đẹp hơn cô ấy nhiều.”

Bản thân hiểu được có thể là anh đang nịnh nọt mình nhưng trong lòng Bạch Chi Âm vẫn cảm thấy ngọt ngào.

Anh nói rất nhỏ nhưng vẫn bị đôi tai thính của Doãn Nghiên Hi nghe được, cô lấy rượu từ phía nhân viên phục vụ mang tới, mỉm cười nhìn khuôn mặt đỏ bừng của bạn thân, giả vờ ho khan vài tiếng. “Haiz, tôi nói hai người, hai người đừng ở trước mặt tôi mà ân ái có được không?”

Bạch Chi Âm liếc mắt về phía cô một cái đầy trách móc. “Mình nào có?”

Doãn Nghiên Hi hất cằm, chỉ về hướng đôi bàn tay đang nắm chặt của hai người.

Lúc này Bạch Chi Âm mới phát hiện mười ngón tay của bọn họ vẫn đan vào nhau, vừa định rút về thì bị Thẩm Mục Phạm dùng sức túm lại, ánh mắt còn truyền đến tia bất mãn, làm cho cô chỉ còn cách ngoan ngoãn để cho anh nắm lấy.

Doãn Nghiên Hi nhìn thấy hai người họ làm chuyện mờ ám, ý cười trong mắt càng sâu. Xem ra, người đàn ông này thích Chi Âm hơn cả trong tưởng tượng của cô.

Thẩm Mục Phạm rất biết cách ăn nói, hơn nữa anh đã từng ở Đài loan một thời gian dài nên ba người hăng say nói chuyện các món ăn vặt ở Đài Loan.

Đang trò chuyện, Doãn Nghiên Hi bỗng nhiên không nói nữa, kinh ngạc mà nhìn chăm chú về phía sau họ.

Bạch Chi Âm lập tức phản ứng lại ngay, theo hướng tầm mắt của cô mà nhìn tới, quả nhiên nhìn thấy Nghiêm Chinh cùng Lâm Nhân đang chậm rãi đi tới. Cô bất giác cảm thấy căng thẳng, nắm chặt tay Thẩm Mục Phạm lại. Rồi sau giả vờ như không có gì khác thường, trên mặt vẫn tươi cười như cũ, vỗ vỗ tay bạn trấn an.

Vừa rồi Nghiêm Chinh đã nhìn thấy Thẩm Mục Phạm nhưng vẫn phải bận rộn chào hỏi những người khác, lúc này rảnh rỗi thì tiến lại đây, xin lỗi Bạch Chi Âm. “Cô Bạch, thật ngại quá, tiếp đãi không chu đáo rồi, không biết những thứ này có hợp khẩu vị cô không?”

Bạch Chi Âm cười rất lịch sự. “Đều rất tuyệt, bánh ngọt rất ngon.”

“Cô Bạch quả là biết thưởng thức, bánh ngọt của tối nay đều là do chính tay Tiểu Nhân làm.” Nghiêm Chinh thoáng nghiêng người, làm cho Lâm Nhân xuất hiện trước mặt mọi người. “Đúng rồi, tôi xin giới thiệu với mọi người, cô ấy là Lâm Nhân, vị hôn thê của tôi.”

Anh dừng lại một chút, chỉ vào Bạch Chi Âm nói. “Vị này chính là Bạch Chi Âm, bạn gái Thẩm Mục Phạm.” Tầm mắt hướng sang một bên, nhìn đến Doãn Nghiên Hi, anh khựng lại. “Vị này là…”

“Đây là bạn đại học của tôi, Doãn Nghiên Hi.” Bạch Chi Âm tiếp lời. “Hôm qua cậu ấy mới từ Đài Loan qua đây, buổi tối không biết đi đâu nên tôi bảo Mục Phạm cho cậu ấy cùng tham gia bữa tiệc, hai người sẽ không để ý chứ?”

“Đương nhiên sẽ không.” Nghiêm Chinh tự nhiên vươn tay ra. “Cô Doãn đúng không, rất hân hạnh.”

Doãn Nghiên Hi cười tươi tắn, tự nhiên mà trang nhã nắm lấy bàn tay thon dài của anh. “Chủ tịch Nghiêm, rất vui khi gặp được người thật như anh.”

Nghiêm Chinh hơi ngẩn ra, cười nói. “Lời này là có ý gì, cô gặp qua người giả mạo tôi sao?”

“Trên báo và tạp trí đưa rất nhiều tin về anh.” Doãn Nghiên Hi thu tay, nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Nhân. “Tôi cũng thường xuyên nhìn thấy tin tức về việc làm từ thiện của cô Lâm.”

Lâm Nhân ở đằng sau lưng Nghiêm Chinh ngẩng đầu lên, cười nhẹ. “Đều là do báo chí quá lời, so với những nhà thiện nguyện chân chính kh


Lamborghini Huracán LP 610-4 t