
, cùng nhau bước lên lớp học nhưng trong tâm trí không ngừng suy nghĩ về kế hoạch của nhóm và không ngừng tưởng tượng xem nó sẽ vui như thế nào.
Sau giờ ăn trưa, bốn người cùng nhau tập trung tại phòng của Saphia.
Sự hiện diện của anh, Kai, Gin và Saphia trong phòng cùng với sự háo hức chuẩn bị của cả bốn người làm cho cả căn phòng nhộn nhịp, vui tươi hẳn lên, đầy ắp những tiếng cười.
Tiếng cười nói vui vẻ cùng những trò đùa nghịch của bốn người trong nhà bếp tuy khiến căn phòng không ít bừa bộn nhưng lại đầy sự ấm áp, tươi vui, làm náo động cả một khu kí túc xá.
Cũng may, giờ này tất cả học viên đều đang học ở Witchard, nếu không chắc nhóm bọn họ đã gây chú ý và làm tâm điểm cho cả kí túc xá này rồi.
Công việc chuẩn bị được tiến hành thật thuận lợi, mọi thứ đã gần xong. Đột nhiên, Gin chỉ tay vào mặt Saphia, cười lớn:
– Saphia. Mặt cậu… mặt cậu…
Lời chưa nói hết thì Gin đã ôm bụng cười ngặt nghẽo, tỏ vẻ rất vui. Anh và Kai tò mò nhìn Gin rồi quay sáng nhìn Saphia rồi ngay sau đó cũng hệt như Gin, không khỏi bật cười thành tiếng.
Saphia không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vội vã chạy vào phòng để soi gương xem rốt cuộc mặt mình đang có vấn đề gì.
Nhìn thấy hình ảnh trong gương, mặt Saphia đỏ bừng. Saphia lập tức chạy vào phòng tắm, dùng nước rửa mặt thật sạch nhưng khuôn mặt vẫn đỏ như gấc. Thật ra mọi người cười là vì mặt Saphia dính đầy bột, lại còn lem luốc nhưng thật sự mà nói thì trông Saphia lúc ấy rất đáng yêu.
Saphia ngượng ngùng bước ra ngoài, gãi gãi đầu, khuôn mặt vẫn đỏ.
Mọi người cứ thế cùng nhau tiếp tục chuẩn bị mọi thứ cần thiết.
Tất cả đã xong xuôi, giờ là lúc cho mọi người nhìn thấy thành quả của sự cố gắng nguyên một buổi chiều. Cả ba người Saphia, Gin và Kai cùng anh đem những thứ được chuẩn bị đến phòng kí túc xá của anh.
Cốc… cốc… cốc…
Tiếng gõ cửa vang lên, nó vội vã chạy ra mở cửa.
Thế nhưng bên ngoài chẳng có một người nào cả chỉ có khoảng không vắng lặng và yên tĩnh mà thôi. Nó ngơ ngác nhìn ngó xung quanh rồi bất chợt một hình ảnh đập vào mắt nó.
Nó tò mò, cầm thứ đó lên xem. Bất chợt, hàng lông mày của nó nhíu lại, đôi mắt tím như muốn nhìn xuyên thủng vật trên tay, hàn khí từ nó cũng tỏa ra đầy lãnh đạm và lạnh lẽo. Nó nắm chặt thứ đó trong tay, bàn tay kia cũng siết lại.
Lúc này, nó chợt thấy bóng anh từ xa, có lẽ anh vừa đi học về.
Nó vội vã giấu nhẹm thứ vừa rồi rồi vội vàng đóng cửa lại, bước trở vào trong.
Cốc… cốc… cốc…
Tiếng gõ cửa lại một lần nữa vang lên. Nó chắc mẩm là anh. Vội vã bước ra mở cửa, nó nở một nụ cười, kèm theo lời nói:
– Anh về rồi. Xin lỗi, em mệt quá nên ngủ dậy rất trễ, lại nghỉ thêm một buổi học nữa rồi.
Thế nhưng, nó hoàn toàn bất ngờ trước những việc đang diễn ra.
” Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday happy birthday
Happy birthday Ryu”
Tiếng hát đầy vui tươi vang lên đáp lại lời xin lỗi của nó.
Một chiếc bánh kem thật to và rất đẹp cùng những ngọn nến lung linh đang được anh cầm trên tay, đưa ra trước mặt nó.
Nó ngỡ ngàng đứng lặng tại chỗ, không biết phải phản ứng thế nào.
Saphia nhanh chóng tiến đên đẩy nó vào phòng, cả Gin, Kai và anh cũng vào theo. Họ cùng đóng cửa lại, tắt hết điện trong phòng, tất cả cửa sổ đều được anh dùng phép thuật che đi hoàn toàn ánh sáng.
Dưới ánh nến lung linh của chiếc bánh sinh nhật, bài ca mừng sinh nhật nó lại một lần nữa được cất lên bởi tiếng hát của anh, Saphia, Gin và Kai.
” Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday happy birthday
Happy birthday Ryu”
Bài hát đã kết thúc, Saphia, Gin, Kai và anh đồng thanh lên tiếng:
– Ryu à, chúc mừng sinh nhật.
Thấy nó vẫn đứng lặng người, ngơ ngác, Saphia huýt nhẹ vào tay nó:
– Ryu, sao còn đứng đó. Mau ước rồi thổi nến đi chứ.
Lúc này, một giọt nước mắt khẽ rơi trên gương mặt xinh đẹp và có phần xanh xao của nó. Nó lau vội giọt nước mắt rồi gật đầu, mỉm cười thật tươi với tất cả mọi người:
– Được. Vậy mình ước đây.
Rồi, nó nắm hai bàn tay lại đưa lên trước ngực. Nó nhắm chặt hai mắt, từ từ cầu nguyện. Nó mong rằng điều ước trong đêm sinh nhật này của mình sẽ có thể trở thành sự thực.
Ước xong, nó mỉm cười nhìn mọi người một lượt rồi ngay sau đó thổi nến.
Nến tắt, anh búng tay một cái, ánh sáng trở lại với căn phòng. Tiếng vỗ tay hoan hô đầy vui vẻ của Saphia, Gin và Kai cũng vang lên khiến không khí trong căn phòng trở nên cực kì náo nhiệt và vui vẻ.
Mở màn xem như đã hoàn tất. Lúc này, nó, anh, Saphia, Gin và Kai cùng nhau quây quần trên chiếc bàn ở phòng khách. Không khí cực kì vui vẻ.
Nó từ từ cắt chiếc bánh sinh nhật ra, chia cho mỗi người một phần. Gin lên tiếng:
– Ryu này, mọi thứ đều do bọn tớ tự chuẩn bị đấy. Vì làm chiếc bánh sinh nhật này mà mặt Saphia dính đầy bột, trông thực sự rất đáng yêu nhưng cũng rất buồn cười.
Nói rồi, Gin bật cười thích thú, anh và Kai cũng nhớ đến cảnh ấy mà cười theo. Saphia ngượng ngùng đến đỏ mặt, chỉ biết cười trừ. Nó xúc động trước những gì mọi người làm cho mình, mỉm cười đầy cảm kích:
– Cảm ơn mọi người rất nhiều.
Saphia đáp lời nó:
– Cảm ơn g