
n không đúng lúc, lão gia đã xuất môn”.Mã Nguyệt Nga nửa ngày đợi không thấy Tô Hầu gia đi ra, cũng đoán được như thế, ả tới cửa một chuyến quả không dễ dàng, nãy giờ do dự không biết nên nói với Trương Dĩnh hay không, cố tình Trương Dĩnh lại nói chuyện khó nghe đến vậy, ả thật có chút không dám.Trương Dĩnh biết ả vô sự không đăng tam bảo điện, nhất định có chuyện liên quan Tô Tử Mặc, thấy sắc mặt ả do dự, liền nói:”Lão gia phải đến tối mới trở về, thông gia khó có dịp đến đây, ở lại dùng cơm đi”.Mã Nguyệt Nga vội nói:”Trong nhà ta còn có việc, không tiện ở lâu”.Trương Dĩnh nói:”Như vậy a, nếu thông gia cảm thấy tin được ta, có thể nói cho ta biết, ta giúp ngươi chuyển đạt”.Mã Nguyệt Nga nghĩ nghĩ, đến cũng đã đến rồi, không thể trở về tay không, nói:”Ta đây liền nói thẳng”.Trương Dĩnh gật đầu tỏ ý lắng nghe.Mã Nguyệt Nga trước tiên thở một hơi thật dài, sau đó nói:”Theo lý ta không nên tới, nhưng không có biện pháp nào, người ta hay nói trưởng tẩu như mẫu*, mong rằng tẩu tẩu Tử Mặc có thể quan tâm đến việc này”.
<*người mẹ>“Nghe thông gia khách khí, chẳng lẽ tiểu cô đã làm sai cái gì?”Mã Nguyệt Nga nói:”Chắc hẳn ngươi cũng biết từ lúc Tử Mặc gả vào Tống gia đến nay không có viên phòng với Tuấn Kiệt, mặc dù trong lòng ta cũng nôn nóng nhưng nghĩ còn nhiều thời gian, ở cùng một mái hiên thì cũng có ngày phá được băng, nhưng không nghĩ tới, Tử Mặc vậy mà lại dời ra ở tại trang viên Chung Minh mua bên ngoài, ngươi là tẩu ngươi nói xem, việc này cũng quá mức không hợp tình hợp lý phải không”.Chuyện Tô Tử Mặc vừa gả đến Tống phủ không cùng Tống Tuấn Kiệt động phòng hoa chúc thì Trương Dĩnh thật có nghe qua, lại không nghĩ rằng vài năm rồi mà bọn họ còn không cùng phòng, quả thực rất khó tin, Mã Nguyệt Nga không có khả năng lấy việc này ra để lừa nàng, nhất định không thể là giả, trong lòng mặc dù vô cùng kinh ngạc nhưng không biểu hiện gì nhiều trên mặt, thản nhiên nói:”Tiểu cô là người có lý lẽ rõ ràng, nàng làm như vậy nhất định có đạo lý riêng của nàng”.Mã Nguyệt Nga nói:”Có đạo lý gì chứ, chẳng qua Tuấn Kiệt chỉ thu thêm mấy phòng tiểu thiếp, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, Tử Mặc là chính thất, nên có phong thái hiểu cho chuyện này”.Nhắc tới tiểu thiếp, Trương Dĩnh lập tức phát hỏa, Tô Tử Tiêu ghét bỏ nàng chỉ sinh ra hai nữ nhi mà không sinh được nam hài tử nên lén sau lưng nàng dưỡng nữ nhân khác, đoạn ngày trước rốt cuộc cũng có mang, đại phu nói chắc chắn đó là nam hài, Tô Hầu gia cũng hy vọng có tôn tử kế thừa gia nghiệp nên không phản đối, nàng liền càng không có tư cách nói tới, mẫu bằng tử quý, Tô Tử Tiêu chẳng những cho nữ nhân kia danh phận, còn muốn dùng kiệu hoa rạng ngời nâng vào phủ, đã chọn xong ngày lành tháng tốt rồi là ngày hoàng đạo nửa tháng sau, lòng nàng đau đến rỉ máu, lại chỉ có thể làm bộ như người có lòng bao dung to lớn. Mã Nguyệt Nga trách Tô Tử Mặc một câu kia không khác gì đâm một dao vào ngực Trương Dĩnh.Trương Dĩnh lập tức lạnh lùng nói:”Nếu đã có tiểu thiếp hầu hạ , cần gì phải nhìn chằm chằm không tha cho Tử Mặc”.Mã Nguyệt Nga không dự đoán được nàng nói như thế, sửng sốt một chút mới nói:”Tử Mặc là chính thất của Tuấn Kiệt, phu thê cùng phòng là chuyện thiên kinh địa nghĩa”.Trương Dĩnh cười lạnh,”Hay cho câu thiên kinh địa nghĩa, không ngờ nữ nhân đã để cho nam nhân làm chuyện ti tiện có lỗi với mình như thế còn phải khom lưng uốn gối hầu hạ hắn, tên nam nhân này nếu có bản lĩnh cung ứng cho nữ nhân ăn ngon mặc đẹp có thể diện thì nữ nhân chịu chút uỷ khuất cũng không nói, đàng này tiền đồ của hắn vẫn là dựa vào quan hệ từ nhà thân nương của nữ nhân, chẳng những không biết mang ơn ngược lại còn làm càn nói nữ nhân không thức thời. Hôm nay coi như ta được tận mắt chứng kiến, trên đời này lại có một nhà toàn người da mặt dày đến vậy, còn dám vác mặt tới nhà nương người ta cáo trạng”.Mới vừa rồi nếu vẫn là ngấm ngầm hại người thì lúc này đã là trực tiếp nói lời như tát vào mặt, Mã Nguyệt Nga xem như đã biết cái gì gọi là tự rước lấy nhục, Trương Dĩnh nửa điểm thông gia cũng không nể tình, mặt Mã Nguyệt Nga lúc đỏ lúc trắng, không ngồi tiếp được nữa, đứng dậy nói:”Xem ra việc này vẫn nên cùng Hầu gia thương lượng, hôm nay ta cáo từ trước”.Trương Dĩnh nói:”Ta khuyên ngươi nên đánh chết tâm ý này, Tử Mặc là hòn ngọc quý trên tay Hầu gia, ngươi chia rẽ cảm tình cha con bọn họ, thật không sợ Hầu gia giận chó đánh mèo đánh lên đầu nhi tử của ngươi sao, liên lụy làm cho hắn khó giữ được tiền đồ?”Mã Nguyệt Nga không thể ở lâu, khó khăn chật vật rời đi, trở về dĩ nhiên mắng Trương Dĩnh một trận, nàng còn chưa bao giờ chịu nhục nhã lớn như vậy, lần tới gặp được Tô Hầu Gia, nhất định phải lấy lại thể diện.Đợi cho Mã Nguyệt Nga đi rồi, Trương Dĩnh mới nhớ tới lời ả nói, Tô Tử Mặc dọn ra ở chỗ bên ngoài của Chung Minh, Chung Minh này không phải là tiểu thiếp Tống Tuấn Kiệt sao? Nghe quan hệ thê thiếp giữa các nàng ngược lại tốt như vậy, nàng từng nghĩ muốn đi nhìn xem sao, đã vậy hôm nay Mã Nguyệt Nga tới tận cửa, nàng nên đến thăm dò ý tứ Tô Tử Mặc, chờ Hầu gia trở lại,