Pair of Vintage Old School Fru
Boss đại nhân! Ta thua rồi

Boss đại nhân! Ta thua rồi

Tác giả: JenRee Nguyễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324361

Bình chọn: 7.00/10/436 lượt.

chạy đến bên người lúc nãy đang nằm bất tỉnh, cười nói:

– Con một tên. Cậu đưa hắn về tổ chức tôi muốn đích thân xử lí.

– Tôi biết rồi.

Hàn Phong trở về xe hắn rồi lái với vận tốc tử thần về tổ chức. Trên xe hàng mi cương nghị giãn ra rồi nhìn tới vết dao cứa trên tay cười lạnh. Hắn chịu một, tên kia phải chịu đến mười. Chiếc xe vượt gió lao boong trên đường quốc lộ vắng tanh, căn cứ bí mật của hắn đang từ từ hiện ra.

Hàn Phong lái xe vào một góc khuất, hắn nhìn xung quanh dò xét rồi mới đi vào.

Nhìn người trước mặt đang đầm đìa máu, hắn cúi người nắm tóc tên đó rồi lạnh lùng nói:

– Là ai sai ngươi ám sát ta?

Tên đó mặt mày bầm dập trông đáng thương, máu từ bên mắt cũng trào ra dữ dội do cái đập đầu không thương tiếc của Nguyên, ho khan vài tiếng, cất tiếng trầm trầm.

– Không biết.

– Hừ còn cứng đầu. – Hàn Phong đập đầu tên này thêm vài cái thì nắm tóc hắn càng mạnh như muốn rách da đầu, máu nhìu lắm tràn ra bàn tay của hắn, một cảnh tưởng ghê sợ.

– Tôi nói. Là tổ chức D.A.

Hàn Phong nhếch môi,

– Tốt, nằm ở đâu?

– Tôi không biết. – Máu tiếp tục tràn ra khóe miệng không ngừng.

– Còn lì sao?

Hàn Phong tức tối hét lên .

– Đau quá, tôi thật không biết

– Vô dụng, vậy thì giữ lại mạng cho ngươi có ích gì. Ta tiễn ngươi trước một đoạn,

Hàn Phong lấy khẩu súng ra để ngay thái dương, ngón tay sắp sửa bóp cò thì nghe có tiếng nói.

– Đừng, tha tôi. Nó nằm ở một con đường nhỏ hẹp cạnh bờ sông x, trong tầng hầm tối tăm phái ngoài có bụi lau cỏ che khuất

– Hahaha, tôt lắm. – Hàn Phong buông bàn tay hắn ta ra, lạnh lùng lái xe đi về tòa thành. Hắn có chuyện cần phải giải quyết

***

Tòa thành….

Tôi đang cuộn tròn trên chiếc sofa trong phòng khách thì nghe có tiếng bước chân liền tỉnh dậy. Đôi chân vừa đứng lên trên nền sàn thì ngã đau một cái, nằm đã lâu nên toàn thân tôi tê cứng lại mới có cú ngã này.

– Không sao chứ? – Hàn Phong nhíu mày nhìn tôi rồi cất tiếng nói lạnh lùng.

– Không. Sao giờ này mới về? – Tôi ngồi lại trên ghế sofa, xoa chiếc chân đang đau nhức ngước mắt hỏi hắn.

– Em chờ anh sao? – Hàn Phong ngạc nhiên, hắn cứ tưởng cô sẽ ngủ rồi chứ. Không ngờ cô còn thức đây.

– Phải. Anh đã đi đâu? – Tôi nhíu mày không vui.

– Anh đi bàn chuyện làm ăn với người ta. – Hàn Phong nói.

– Anh sao lại dối em. Em cho anh nói lại lần nữa. – Tôi tức giận nói, hắn đang nói dối.

– Thôi được anh là bị người ta ám sát. – Hàn Phong đành chịu thua cô, hắn ngồi xuống bên cạnh đau đầu nói.

– Sao? Anh có bị thương không? Có sao không? Có đau ở đâu khôn? – Tôi vừa nổi giận lại vì nghe hắn nói thế mà lo lắng hỏi liên tục.

Hàn Phong vui vẻ mỉm cười nói:

– Không sao, không sao. Em lo lắng như vậy thì anh làm sao dám có chuyện gì.

Tôi đánh yêu hắn một cái, giả vờ giận dỗi:

– Anh còn nói. Ai bảo đã hai giờ sáng mà còn ra khỏi nhà. Nếu ở đây thì có phải không sao rồi hay không?

Hàn Phong một tay ôm tôi, đặt cái cằm lên vai tôi cọ cọ:

– Anh biết rồi. Thôi em mau ngủ đi, anh không có gì đâu.

Tôi nhìn hắn, gật nhẹ đầu rồi lên phòng đi ngủ.

– Alô. Tôi nghe đây.

-….

– Tôi biết rồi, vất vả cho cậu. – Hàn Phong tươi cười nói, tâm trạng hắn hôm nay vô cùng sảng khoái.

-…

– Được. Tôi hiểu rồi. Mà dù sao cũng… cảm ơn cậu.

– …

– Ừm

Hàn Phong tắt máy, hắn lên phòng nhìn cô gái đang ngủ say mỉm cười xoa đầu cô rồi tự mình về phòng.

Chương 68: Xoay chuyển tình thế

– Ông làm ăn kiểu gì mà lại chọn hai tên sát thủ không ra gì như thế hả? – Người thần bí tức giận đập mạnh tay lên bàn, một lực lớn tác động lên khiến cho chiếc bàn rung chuyển dữ dội xém nữa là đã đổ.

– Tôi… tôi xin lỗi. Ngài hảy tha cho tôi. – Triệu Tử Hào quỳ rạp xuống đất, ông ta liên tục dập đầu. Phía trên vầng trán già nua đã hiển thị vệt máu đỏ nhưng điều đó không khiến ông ta dừng lại, liên tục van xin.

– Hừ. Tôi nói cho ông biết mau tập trung người của tổ chức chúng ta lại, lần này ta quyết phải giết cho bằng được Hàn Phong huyết tẩy tổ chức D.H. – Người thần bí hét lớn, hắn ta ngồi như một vi vua trên chiếc “ ngai vàng “ xoa hoa lộng lẫy.

– Dạ. Dạ.

Lần này chắc chắn sẽ xảy ra vụ thảm sát lớn nhất từ trước đến nay, hai tổ chức đứng đầu hắc giới cùng giao chiến e sẽ “ long trời lỡ đất ’’

***

– Họ đang muốn đến giết tôi à? – Hàn Phong ngồi bên trong tầng hầm của tổ chức D.A nhếch môi cười khinh bỉ. Một bên bàn tay cầm cốc rượu vang trắng xoay xoay , lâu lâu lại hớp một ngụm .

-….

Không biết người bên kia nói gì mà Hàn Phong tay cầm chiếc điện thoại rất chặt, nét mặt không thể nói là không chút chuyển biến. Một lúc lâu sau hắn mới từ từ nói:

– Không vấn đề, cậu cứ nói đi. Tôi rất mong chờ đây.

-…

– Không hề, tôi không lo lắng gì cả, hắn muốn đấu với tôi, tôi chơi đến cùng xem là kẻ nào thiệt. – Hàn Phong uống cạn ngụm rượu cuối cùng vẻ mặt khó tả nhìn ra phái bên ngoài lâu lâu lại cười gằn từng tiếng.

-….

– Không phải lo cho tôi, cậu cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ lần này là được. – Hàn Phong không muốn nói nhiều với người này lập tức ngắt máy, chiếc ly thủy tinh bị hắn quăng mạnh vào tường. Dùng chiếc khăn trên tay mà lau đi vệ