XtGem Forum catalog
Boss đại nhân! Ta thua rồi

Boss đại nhân! Ta thua rồi

Tác giả: JenRee Nguyễn

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324193

Bình chọn: 8.5.00/10/419 lượt.

ôi.

Gia Khang cúi xuống gầm ghế, cậu ta cầm con dao rồi nói:

– Mọi người mau ra ngoài nhanh lên

Tất cả đều ra ngoài day chỉ còn Hàn Phong Vũ và Gia Khang ở bên trong. Gia Khang nhíu mày nói:

– Vũ cậu và Hàn Phong mau ra ngoài.

– Không được. Vũ cậu ra ngoài đi. – Hàn Phong nhìn vũ rồi nói.

– Không được sao tôi có thể để hai người ở đây.

– Bây giờ tôi dùng tư cách một người anh thật lòng khuyên em trai mau ra ngoài, cậu không nghe lời tôi

– Cả ba người đều ra ngoài để tôi ở lại đây.

Tôi bết ngờ tỉnh lại nghe được đoạn đối thoại của họ thì nói.

Cả ba người đều đồng thanh nói:

– Không có đi thì cùng đi.

– Bây giờ tôi cắt đây.

Gia Khnag run run đưa con dao lên sợi dây màu xanh rồi cắt mạnh một đường.

– Qủa bom ngừng rồi, ngừng rồi. – Gia Khang hô lên

– Thật sao? – Tôi mừng rỡ nói

– Phải. – Cậu ấy đáp lời rồi từ từ chui ra. Nhưng tôi vừa đứng lên quả bom lại kêu tít tít tít nhanh hơn. Bốn mắt nhìn nhau rồi cùng đồng thanh một từ.

– Chạy.

Bốn người tôi cố gắng chạy thật nhanh để kịp thoát.

Cánh cửa. Cánh cửa kia rồi. Thoát rồi. Thật may mắn. Sau khi bốn chúng tôi ra khỏi đó thì một tiếng bùm lớn vang lên thiêu rụi tất cả. Mọi thứ đều chìm trong biển lửa….

– Phong, em rất sợ.

Tôi bật khóc nức nở, hắn ôm chặt tôi vào lòng vỗ về không ngừng nói:

– Đừng sợ có anh ở đây rồi. Ngoan đừng khóc.

Tôi khóc nức nỡ trong lòng Hàn Phong. Thật không dám nghĩ đến nếu tôi không may vấp ngã thì sẽ làm sao, có thể sẽ mất Hàn Phong mãi mãi… Sẽ không được nhìn thấy hắn nữa…

– Được rồi chúng ta về thôi.

Sau khi về đến tòa thành, tôi ngủ một giấc ngủ thật dài, lâu thật là lâu sau mới tỉnh dậy thấy hắn đã ngồi chiếc chiếc ghế sofa chằm chằm nhìn tôi.

– Anh làm gì nhìn em ghê vậy?

Hàn Phong mỉm cười nói:

– Em còn nhớ anh và em sắp xếp cho mẹ em một chuyến du lịch hay không hả?

Hắn không nhắc thì thôi chứ đã động đến là tôi lại nhớ mẹ vô cùng. Thật may mắn là chuyến du lịch dài này đã giúp mẹ tôi không còn buồn bã hay mọi sóng gió cũng đã qua đi, đến cuối cùng tôi lại có thể gặp mẹ.

– Phải rồi. Mẹ em về rồi phải không?

– Phải, một lát nữa xe sẽ đến đây bây giờ em mau đi thay đồ rồi đến đây với anh.

– Đi đâu? – Tôi ngờ nghệch hỏi

– Em có đi không? – Hàn Phong nhếch môi nói.

– Được , chờ em.

Tôi lập tức đi thay một bộ đồ thật đẹp, hiện tại đã ngồi trên chiếc xe của Hàn Phong chờ đến nới mà hắn không hề bật mí.

– Tới rồi, xuống xe thôi. – Hắn đi vòng qua mở cửa xe cho tôi xuống, mỉm cười nói.

– Nhưng Hàn Phong này em có chuyện rất thắc mắc. – Tôi kéo ống tay áo hắn, ngước lên hỏi.

– Chuyện gì? – Hàn Phong ôm ngang eo tôi cùng tiến vào cánh đồng hướng dương xinh đẹp dưới ánh chiều tà.

– Tại sao Vũ lại phản bội anh rồi bây giờ lại quay về thế? – Tôi thật rất thắc mắc. Một người đa nghi như Hàn Phong thì làm có chuyện dùng lại người đã phản bội hắn chứ?

– Cậu ta không phản bội anh, là kế hoạch giữa anh và cậu ta. – Hàn Phong cúi đầu đặt lên trán tôi một nụ hôn rồi nói.

– Kế hoạch gì? Sao không cho em biết.

– Cho em biết thì hỏng hết. – Hàn Phong mỉm cười trêu tôi.

– Anh … muốn chết à. – Tôi tức giận không ngừng đánh vào người Hàn Phong, nói vậy thế tôi không phải là kẻ phá hoại hay sao?

– Đừng nghịch nữa. Ngoan đi anh thương cục cưng à. – Hàn Phong ôm tôi vào lòng rồi mỉm cười nói.

Tôi ngừng lại động tác, đỏ mặt nhìn Hàn Phong. Hắn lấy ra chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh rồi nhìn tôi một cách triều mến.

Tim tôi đập liên hồi, cúi gằm mặt xuống. Ánh trăng lúc này đã nhô lên cao tỏa sáng một vùng trời, tôi cũng biết rằng ánh mắt Hàn Phong bây giờ cũng sáng rực như trăng vậy. Mặt tai đỏ bừng bừng.

Hắn lấy tay nâng mặt tôi lên ngang tầm mắt hắn rồi cất tiếng nói trầm khàn:

– Uyển Nhi gã cho anh đi. Đến cuối cùng người quan trọng nhất của anh, đó là em.

Tôi nhìn hắn, ánh mắt thăng trầm sáng rực rất đẹp không một chút giả dối. Đây đúng là người mà tôi hằng mơ mộng từ thời còn bé, lúc nào cũng mơ có một chàng hoàng tử của mình và tôi. Tôi đã tìm được rồi, rất vui rất hạnh phúc nhận lấy chiếc nhẫn và chủ động hôn lên môi Hàn Phong.

Cuối cùng chúng tôi đều đã chính thức được ở bên nhau, làm vợ hắn có thể nói đó là sự lựa chọn đúng nhất trong suốt cuộc đời của tôi.

Con rất yêu anh ấy, ba có phải cũng rất thương con sao? Hãy chấp nhận anh ấy, ba có phải là vui thay con hay không? Con yêu ba và con cũng yêu anh ấy – cuộc sống của con

Ngoại truyện: Hàn Nhất Nam

Năm năm sau…

Trong nhà trẻ Hoa mai thuộc dạng quý tộc có đứa bé dễ thương đang đứng trước lớp, đứa trẻ này nhìn vào rất kháu khỉnh cực đáng yêu nhưng gương mặt cậu ta lại toát lên một khí thế vương giả. Cậu đứng bên cạnh nghe tiếng cô giáo nhỏ nhẹ truyền đến:

– Hôm nay có bạn học mới nào chúng ta cùng vỗ tay.

Cả lớp đều vỗ tay hân hoan, cô giáo cất tiếng hỏi cậu bé vừa đến lớp mình.

– Nào em mau giới thiệu về mình đi.

– Hàn Nhất Nam. – Cậu bé đáp cụt ngủn gương mặt không hề nở nụ cười, đối với người ngoài cậu rất lạnh lùng không hề nói chuyện với bất kì ai duy chỉ ở nhà mới nói vài câu là một người trầm tính.

– Này, cậu kiêu thế