Bức Vẽ Của Gió

Bức Vẽ Của Gió

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323612

Bình chọn: 7.00/10/361 lượt.

hưng máu bầm ở não đã chèn lấy dây thần kinh mắt.Tôi e là….cô bé sẽ không thể nhìn thấy được nữa…..”

Giọt nước mắt nóng hổi….lăn dài trên khuôn má thiên thần kia….Tim Vân Linh nghẹn lại.Cô đã hứa là không khóc.Vì cô sợ nước mắt làm mình yếu đuối.Cô không chấp nhận những việc làm thừa thãi đó.Nhưng cô gái nhỏ không biết rằng người xem nỗi đau là cảm giác thừa thải nhất luôn là người chịu nhiều đau thương nhất.

Một cơn gió từ đâu ùa về.Dịu dàng lau khô vệt nước mắt vừa rơi.Chính là mùi vị đó !

Giữa cánh đồng ngập hương cỏ lau , từ đâu đổ về cái vị Cỏ may ngọt ngào quen thuộc.Gió ngày càng mạnh hơn, mang theo hơi lạnh khiến cô gái nhỏ bất giác đưa tay lên má.

Một cái ôm bất chợt bao lấy cả thân người đang run lên vì lạnh khiến Vân Linh hoảng hốt.Không phải Nhã Nhi.Người này rất cao lớn,cảm giác ấm áp khiến bộ não đang phân tích dữ liệu đình trệ.

Bỗng người cô bị xoay lại, một hơi thở nóng ấm phả vào mặt.Chính xác là cảm giác này rồi.Vị lạnh, ngọt của Cỏ may !Điều khiến cô bận tâm trong những ngày vừa rồi!

Mọi suy nghĩ của Vân Linh chính thức đóng băng khi một cảm giác ngọt ngào chiếm lấy đôi môi.

Không thể dứt ra được vì cái siết rất chặt của ai kia.

Đôi môi mềm mại như cánh hoa đào đã dần tan ra dưới bờ môi mạnh mẽ ấy….Mất hết mọi cảm giác.Tai ù đi, mũi không ngửi được gì!Kết luận ban đầu là nạn nhân đang trong trạng thái: Tê liệt lâm sàng!

Gió vẫn cứ nhởn nhơ dưới bóng nắng….Tiếng lá xào xạc không thể ác đi nhịp điệu chếnh choáng của hai con tim.Tạo nên một bản giao hưởng vừa hỗn loạn vừa lạ kì.

Không biết Vân Linh đã đứng bất động bao lâu….Chỉ khi nghe tiếng gọi của Nhã Nhi, cô mới bừng tỉnh:

-Vân Linh cậu sao thế?Gió nhiều quá…cậu lạnh à?Nhưng sao môi và mặt cậu đỏ thế!

Vân Linh giật mình.Những gì vừa xảy ra ,cô không thể xác định được một chi tiết nào cả.Chỉ còn vương lại hơi ấm rất nhẹ và vị ngọt của Cỏ may trên đôi môi.

-Không sao? Nhưng Nhã Nhi à! Có lẽ tớ vừa bị vừa bị ảo giác.

Phủ định những việc vừa xảy ra.Vân Linh vội xếp nó vào một lí do hết sức phi lí: “ảo giác giữa ban ngày”.Dù cảm giác ấy rất thật!

-Cậu thật lạ đấy Vân Linh à! Nhưng gì trên tay cậu thế kia?

Bất giác cảm nhận được vật thể lạ trong tay mình, Vân Linh sững người.Thì ra là thật, người đó đã đặt cành hoa này vào tay cô khi nào thế?

-Ôi trời!Sao cậu hái được nó thế?Trong khi tớ phải vất vả lắm mới hái được một cành này thôi….

Nhã Nhi hết sức ngạc nhiên về đóa hoa rực rỡ trong tay Vân Linh.Nhưng cô bạn mau chóng lơ đi khi Vân Linh hối thúc:

-Nhã Nhi chúng ta về thôi! Có lẽ trời cũng chiều rồi phải không?

Thực sự là phải về mau.Nếu ở lại đây một giây nữa thôi cũng đủ làm Vân Linh phát điên rồi! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra với cô chứ?

-Ừ! Về thôi!

Khi hai chiếc bóng nhỏ nhắn đã mờ dần dưới ráng chiều tím muộn.Màu vàng của đóa hướng dương vẫn rực lên thứ ánh sáng ấm áp.

Bức tranh thật đẹp với những nét chấm phá tinh nghịch của Gió.

Ở một góc nhìn khác.Nơi chiều muộn cuốn phăng dáng người cao to ấy.Còn lại những chiếc lá bị thổi bay trước ánh nhìn xa xăm của cơn gió lạnh:

“Em đúng là chất gây nghiện! Cô gái nhỏ ạ!”

Màu sắc cuối cùng đã được vẽ lên.Nụ hôn bị đánh cắp hay trái tim bị đánh cắp?Nạn nhân hay chính kẻ cắp thiệt hại trong vụ cướp thú vị ấy?Gió lại không công bằng trong bảng phối màu này rồi!

Cháp 4: Chạm tay vào ánh sáng.

Là thứ ánh sáng đó, cô đã chạm được rồi! Cảm giác như thu hết mọi

Con người với bộ óc siêu việt và vẻ ngoài bất phàm.Hai năm trước những đột phá trong học tập làm mọi người sửng sốt.

Không ai tưởng tượng được lượng chất xám chứa trong bộ não tài năng kia là bao nhiêu và hết thảy đều cho rằng nó vô hạn.

Nhưng điều làm người khác bấn loạn hơn cả không phải tài năng hiếm hoi hay lượng chất xám đáng kinh ngạc ấy.Mà chính là:

-OMG! Ánh mắt đó làm tôi ngạc thở! Phải làm sao đây?

– Không thể dứt mắt ra khỏi anh ấy được!Con người đó…Ôi!Chết mất thôi!

– Trên đời này không phải có người như thế chứ!

……………

Đó là phản ứng thường gặp khi Hàn Phong vô tình xuất hiện trước mắt họ.

Và một đút kết cuối cùng được đưa ra:

Đình Hàn Phong là một cơn gió lạnh nhưng không hề nhẹ nhàng .Cơn gió ấy sẵn sàng rút cạn mọi hơi thở của bạn, đóng băng mọi cảm xúc và biến bạn thành nạn nhân của “tự kỉ cấp độ nặng” ngay từ lần đầu chạm phải.

Vậy nên khi tin tức Đình Hàn Phong đi du học được thông báo….mọi người chết lặng.

Điều duy nhất họ có thể làm là lẳng lặng cúi nhặt những mảnh tim vỡ nát.Cảm giác của Trái Đất ngừng quay cứ lẩn quẩn, đè nặng lên những bóng dáng đáng thương.

Đến khi Cơn Gió ấy trở về, học viện Richard thực sự nổ tung.

Những con tim đầy vết cắt lại đập mạnh hơn bao giờ hết.Niềm hạnh phúc tràn ngập màu hồng dưới bóng nắng vàng hoe.

Tiếng ồn ào vẫn chưa dứt khiến Vân Linh khó chịu.

Richard hôm nay lạ thật! Hình như có điều gì đó khiến tất cả các học viên rất phấn khích.

Những cuộc nói chuyện rôm rã làm tai cô căng lên mệt mỏi.Lại có tiếng bước chân vội vã ,kèm theo hơi thở hổn hễn của ai đó:

-Vân Linh! Cậu biết gì chưa?

Là Nhã Nhi! Thật sự chuyện gì khiến mọi người lạ t


Lamborghini Huracán LP 610-4 t