XtGem Forum catalog
Búp Bê Tóc Đen

Búp Bê Tóc Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324520

Bình chọn: 8.5.00/10/452 lượt.

Vũ lẩm bẩm, rồi cậu nhẹ nhàng đón lấy chiếc bánh của Myu và hôn khẽ lên má nhỏ – “Cám ơn”.

Và trong trái tim bé nhỏ có một lỗ hổng của Myu, tình cảm đó ngày càng lớn dần lên không sao kiểm soát nổi…

Một tháng sau lần debut, Thái Vũ chuyển vào trường Quốc tế Kabuto Mushi:

“Ah, chúng ta học chung lớp này. Hy vọng sau này được cậu giúp đỡ.”

Myu cười thật tươi, giơ tay ra như muốn bắt tay với cậu. Thế nhưng…

Đáp lại cũng chỉ là cái gật đầu.

“Mày tưởng là ca sĩ, người mẫu thì hay lắm sao mà chảnh hả?”

Một toán các tên con trai học lớp trên đang quây Thái Vũ vào giữa, liên tục và không ngừng nghỉ thụi những cú đánh hiểm hóc vào người cậu. Thái Vũ gồng người gánh chịu, giờ cậu đã là người của công chúng, nhất cử nhất động sẽ bị bọn phóng viên bám sát, vì vậy không được đánh trả… Không được đánh trả!

“Bác bảo vệ ơi! Ở đây có đánh nhau!”

Một giọng oanh vàng vang lên, cả lũ con trai lớp trên nghe vậy thì cuống cuồng chạy bán sống bán chết. Ai chứ ông bảo vệ trường này dám có ngày ném chúng vô nhà thương nếu phát hiện có đánh nhau trong trường lắm.

Chờ khi bóng bọn chúng khuất hẳn, Myu mới lặng lẽ tiến lại gần Thái Vũ. Nhìn thân thể cậu bị đánh đập, chiếc áo đồng phục nhàu nát và khóe môi vẫn còn đọng chút máu tươi, Myu bỗng thấy sống mũi cay cay, toàn bộ các giác quan như chỉ trông vào vết thương và nỗi đau của người con trai trước mặt:

“Cậu có đau lắm không?”

Giọng nhỏ nghèn nghẹn nơi cuống họng.

“Không sao”.

Thái Vũ lắc nhẹ đầu, cố gắng dùng chút sức lực ít ỏi của mình để đứng lên.

“Để tớ giúp cậu”

Myu choàng cánh tay đầy vết thâm tím của Thái Vũ qua đôi vai nhỏ bé của mình, nhỏ dìu cậu vào phòng y tế của trường. Trong lúc đang dồn toàn lực để chống đỡ tấm thân của Thái Vũ, Myu nghe như có tiếng thì thầm bên tai:

“Cám ơn”

Và trong trái tim bé nhỏ có một lỗ hổng của Myu, tình cảm đó đã hình thành một hành động…

“Tớ… tớ thích cậu”

Sinh nhật lần thứ mười chín, Myu đem hết tâm can ra giãi bày với Thái Vũ. Nhỏ hồi hộp mong chờ câu trả lời như ý muốn từ phía đối phương. Thế nhưng…

Đáp lại tấm chân tình của nhỏ, cũng chỉ là một cái gật đầu và câu nói:

“Đừng thích tôi”

“Tại sao?”

“Biết lí do rồi thì bạn có thể ngừng thích tôi không? Hoặc giả như bạn có thể làm tôi thích bạn?”

Nghe câu nói châm chích của Thái Vũ, Myu chợt thấy hy vọng trong mình hoàn toàn sụp đổ. Thế nhưng…

Nhỏ vẫn cố gắng cho tới giây phút cuối cùng:

“Có thể”

Hít vào thật sâu, thở ra thật chậm, Thái Vũ vừa quay lưng đi vừa nói:

“Tôi đã có người để yêu rồi”

.

.

.

Ah, tên đáng ghét, đến phút cuối cùng cậu ta vẫn cứ lạnh lùng với mình như thế hay sao?

Myu cười khinh bản thân mình, khinh trái tim nhỏ sao cứ cố chấp chỉ chứa duy nhất hình bóng một người. Chẳng phải nhỏ cũng ngang bướng chẳng kém người con trai đó là mấy hay sao? Rõ ràng nhỏ không có quyền trách mắng cậu…

– Khục…Khục…

Thân thể Myu lại được dịp run thêm lần nữa. Cơn ho dài dai dẳng đeo bám nhỏ, như muốn rút cạn chút sức lực còn lại của nhỏ. Myu nghe cổ họng mình rát buốt, nhỏ vội vàng dùng hai tay bịt chặt miệng như không muốn ai nghe thấy…

Cơn đau này chỉ nên một mình nhỏ chịu đựng thì hơn.

Mãi một lúc sau, xòe lòng bàn tay ra mới thấy một màu đỏ tươi. Màu đỏ ánh lên dưới sự chiếu sáng của chiếc đèn neon trong phòng thanh nhạc… Màu đỏ như màu Tử thần, như một lời tuyên án giáng xuống thân thể nhỏ bé và yếu ớt của Myu tội nghiệp.

– Đã đến lúc rồi sao…?

Đó là tất cả những gì Myu còn thốt ra được trước khi cơn đau đầu ập đến.

Nhỏ thấy cổ họng mình như bị ai thiêu cháy, vị tanh lợm của máu nơi đầu lưỡi làm nhỏ rùng mình. Rất nhanh, Myu chỉ muốn được nhắm chặt hai mắt lại mà nghỉ ngơi, mà quên đi tất cả những đớn đau hiện giờ…

Một khoảng lặng.

Trong phòng thanh nhạc, bóng dáng mỏng manh của cô gái ấy từ từ đổ xuống.

Không tiếng động.

Cho tới khi cánh cửa phòng học một lần nữa được mở ra, một người con trai bước vào và bế Myu lên bằng hai tay mình.

Part 2:

Tình yêu em dành cho anh giống như cả một bầu trời:

“Chờ đợi” là điều đầu tiên bạn phải học khi yêu.

“Tha thứ” là điều thứ hai.

“Chia sẻ”, “quan tâm”… Đó là chất xúc tác của tình yêu.

* * * * * * *

Sáng nay là một ngày kì lạ, cực kì kì lạ, ít nhất là đối với tôi. Thử tưởng tượng xem, vào một sáng đẹp trời, bạn thức giấc bởi một nụ hôn của người mình yêu; rồi lại tiếp tục đuợc anh ấy phục vụ bằng một bàn ăn toàn các món trông thì rất “không muốn ăn”, nhưng đó lại là cả một tấm lòng anh ấy dành cho bạn…

Có lẽ đối với một vài cặp đôi thì chuyện này sẽ không có gì là lạ, thế nhưng với Phương Kim My tôi thì thật sự là cả một bất ngờ. Nhất là khi tôi phát hiện ra mười ngón tay của Mike đều bị thương vì nhiệm vụ chuẩn bị bữa sáng cho tôi. Rõ ràng anh không hề biết một chút gì về chuyện bếp núc, vậy mà sáng nay lại tự dưng làm cho tôi cả một bàn tiệc.

– Anh có sao không? – Tôi nhăn nhó nhìn những chiếc băng urgo trên tay anh.

– À, anh không sao đâu, em đừng lo. – Mike khẽ lắc đầu, rồi anh cười – Em mau ăn đi, anh muốn nghe nhận xét của em.

Nghe lời anh, tôi chậm chạp ngồi vào ghế. Trước mặt rải đầ