Pair of Vintage Old School Fru
Búp Bê Tóc Đen

Búp Bê Tóc Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323522

Bình chọn: 9.00/10/352 lượt.

mà “. Cô nghĩ vậy rồi quay sang phía cái Na , nhỏ đang hí hoáy viết cái gì đó ; được một lúc , nhỏ nhè nhẹ đẩy lá thư về phía cô :

” Ê mày , chuẩn bị đến đâu rồi ? ” – Trong thư là một câu hỏi.

” Chả có gì hết ” – Kim My viết lại.

” Này , rốt cuộc là mày có định tham gia không hả ? Phần trang phục thì cứ để tao lo , nhưng cái phần ứng xử với lại năng khiếu thì mày tự nghĩ đi >.< " - Ni Na gửi lá thư với cái nháy mắt dịu dàng.

" Tao thì có năng khiếu gì ?

Kim My đẩy lại lá thư về phía Ni Na , cô nhìn nhỏ bạn thân đầy khó hiểu.

Sau một hồi lục đục viết lách , tờ thư màu hồng được gấp bốn gọn gàng lại hoàn về tay Kim My với hai hàng chữ hoa hoè hoa xó : " Thôi đừng giấu giếm tài năng nữa mày ạ , cái vụ văn nghệ hồi năm lớp 8 là cái gì đấy ? Cứ chuyên tâm chọn bài hát đê , tao đảm bảo mày ăn cờ là cái chắc !! "

My nhăn hai mày : " Hát hò thì tao xin kiếu , tao chỉ muốn xin hai chữ ' bình an ' mà thôi ! Năm lớp 8 còn bé nó khác. Bây giờ lớn rồi , tao không muốn làm con điên..."

Ni Na chu cặp môi hồng lên khi nhỏ đọc đoạn thư của Kim My , lại hí hoáy viết tiếp : " Muốn hai chữ ' bình an ' thì liệu mà vượt qua hai anh em nhà Đặng đi , mày thử xem khi mày thua bọn nó sẽ làm gì mày. Tao cá là bọn nó không luộc thì sẽ nấu hoặc rán mày lên thôi...Tao bảo thật đấy , giọng mày hay mà ; sao mày cứ không tự tin vào mình thế nhỉ? "

" Không phải là tao không tự tin , chỉ là...tao thấy cái này sao ngu ngốc quá ! "

" Ngu cái con khỉ , mày cứ yên tâm đi ; tao đã nói là không có sai đâu. Cố gắng chuẩn bị đi nhé !! " - Ni Na lại nháy mắt dịu dàng , cái nháy mắt dịu dàng cuối cùng mà Kim My thấy ở Ni Na trong ngày hôm nay...

Vì sau đó , tờ thư màu hồng được gấp bốn gọn gàng đã lọt vào tay thầy Tuấn - Thầy giáo chủ nhiệm bộ môn Toán - người được coi là nghiêm khắc nhất trong trường , với biệt danh quen thuộc mà tụi học sinh khóa trước đặt cho : " Quỷ mọc tóc "...

Và dĩ nhiên , một tràng dài ' bản tình ca mùa đông ' đã nổ ra ; kết thúc là hai bản kiểm điểm về tội dám trao đổi thư từ trong giờ học dành cho hai cô gái nhỏ tội nghiệp (_ _").

* * * * * * * * *

- Chị sẽ hát à ? - Thái Vũ hào hứng hỏi tôi khi tôi và cậu ta đang đứng trong căn-tin trường ; chắc cái Na lúc này đang than thở với thằng Long về vụ lá thư sáng nay đây mà.

Bây giờ là giờ nghỉ giải lao nên căn-tin chật cứng người , tôi phải cố lắm mới chen được vào dòng sông người với đầy đủ các chủng loại ' mùi ' ; chỉ để lấy một cái bánh mì trứng và một cốc sữa Nest thơm lừng. Thái Vũ cũng lấy như tôi , ngoại trừ có thêm một gói khoai tây chiên nhỏ bên cạnh cốc sữa màu trắng.

- Chưa chắc...- Tôi lấp lửng trả lời , trong khi tay thì ôm khư khư khay đồ ăn ra bàn.

- Chị hát đi , chị hát rất hay mà ! - Vũ híp mắt cười với tôi , cậu ta nhẹ nhàng đặt khay đồ ăn xuống bàn ; vừa chậm rãi ngồi vào ghế vừa nói - Năm lớp 8 ấy , em đã bị giọng hát của chị đánh gục !!

- Vớ vẩn...- Tôi cúi mặt thật thấp xuống mà ăn , để tên học trò nhỏ khó mà thấy được biểu hiện ngại ngùng trên mặt tôi lúc này. Nói gì thì nói , thằng nhỏ này bạo dạn quá mức , nó có thể nói mấy câu củ chuối đó ra miệng mà không chớp mắt.

- Mà chị đã quyết định hát bài gì chưa ? Tiếng Việt hay tiếng Anh ? - Thái Vũ ngoạm một miếng bánh mì , rồi cậu rút di động từ túi ra ; hí hoáy nghịch ngợm cái gì đó.

- Tôi cũng chẳng biết...Thực tình là tôi cũng chẳng hứng thú gì với mấy vụ này...- Ngoáy ngoáy cái ống hút vào trong cốc sữa Nest , tôi ngán ngẩm trả lời.

- Vậy chị nghe thử bài này xem !! - Nói rồi , Thái Vũ chìa cái điện thoại về phía tôi ; từ trong máy phát ra tiếng nhạc nhịp nhàng.

Tôi nhận lấy cái máy từ tay Vũ , ghé sát loa vào tai mình ; tôi lắng nghe giai điệu sâu lắng của bài hát...Hai mắt nhắm lại , cảm nhận dòng nhạc chảy trong tim mình ; có lẽ đó là cách cảm thụ nhạc nhanh nhất của tôi nói riêng và của một số người nói chung...

- Bài này cũng được đấy ! Nhưng là hát đôi mà...- Tôi nói với Vũ , rồi đâm ra thất thần. Tôi thấy Vũ đang nhìn mình chằm chằm , ánh mắt...Nói thế nào nhỉ ? Tựa như...si dại chăng ? Amen , tôi không thích ánh nhìn này chút nào ; sao thằng nhỏ này hôm nay cả gan thế nhỉ , thật là trơ trẽn đến trần trụi mà...Ngượng ngập , tôi đưa máy trả cậu.

- Hát đôi thì hát đôi !! - Vũ lại nhe răng cười cười , mặt đểu hết biết - Chị là nữ , em là nam ; có ai cấm là không được tham gia đôi đâu !! Mọi chuyện cứ để em lo !

- Nhưng mà...- Tôi ngắc ngứ.

- Không nhưng nhị gì nữa , chẳng phải chị rất muốn thắng cuộc thi này hay sao ? Càng đông người tham gia , tỉ lệ trúng tuyển càng tăng cao. - Thái Vũ nói chắc như đinh đóng cột , mắt chớp chớp nhìn tôi - Nói chung là từ hôm nay chị đến nhà em , chúng ta sẽ cùng tập...Được chứ ?

- Ơ...ờ...- Tôi lật đật trả lời như một con rối , đằng nào thì đâm lao cũng phải theo lao ; tôi phải cố gắng đến phút cuối cùng thôi !

* * * * * * * * * *

Thời gian từ bây giờ cho đến hội Queen là năm ngày...

Mọi thứ đều trở nên gấp rút hơn bình thường : cố gắng chuẩn bị , cố gắng chiến thắng...

Phần thi năng khiếu và phần thi trang phục đều đã có mục tiêu cả ,