Insane
Cần Cù Bù Ngốc Nghếch

Cần Cù Bù Ngốc Nghếch

Tác giả: Lâu Vũ Tình

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 321970

Bình chọn: 7.5.00/10/197 lượt.

này không biết ở sau lưng hắn là vị quân sư nào dạy cho?

Cách giờ tan học của hắn còn có nửa giờ, cô ngồi dựa vào trên xe máy của hắn, đương nhiên là cô không giống cái thiên binh nào đó, dựa đến xe máy tạo thành hiệu ứng ngã thành một đoàn………..cô cầm sách mượn của thư viện đọc giết thời gian.

Phía sau có một cái bóng dáng hướng tới gần cô, cô đã sớm nhìn thấy bóng dáng dưới mặt đất. Lấy tính cảnh giác cao từ nhỏ đã được dưỡng thành của cô, thân thủ sứt sẹo như vậy vốn không phải là đối thủ của cô? Cô không đả phá, cũng không làm ra động tác gì, mặc cho tay của hắn từ phía sau vươn ra ôm lấy eo của cô, để hắn đánh lén thành công.

“Có phải chờ đã lâu?”

Cô quay đầu nhìn lại, nở nụ cười nhẹ nhàng với hắn. “Không, vừa mới tới mà thôi!” Thật thuận tay kéo áo khoác cho hắn, giúp hắn điều chỉnh khăn choàng cổ.

“Ngẫu nhiên làm một chút hành động nhỏ thân mật, như là nắm tay cô ấy, bất ngờ ôm eo cô ấy, nếu cô ấy cười với em, thì đó chính là trong lòng cảm thấy ngọt ngào. Nếu không, thì em nên chuẩn bị tâm lý, bị một cái tát hoặc là một cú ném qua vai”.

Đây là chị cả dạy hắn, vẫn là con gái biết tâm tư con gái.

Thứ cô cho hắn, là mỉm cười ngọt ngào, không phải là một cú ném qua vai!

Trái tim hắn nóng lên, cảm động đến càng thêm ôm chặt eo cô.

“Làm sao vậy?” Cô không hiểu hỏi, nhưng lại không giãy thoát.

Chị cả vừa nói những lời này, hắn liền nhớ lại, kỳ thực trước đây cô cũng làm không ít những loại hành động thân mật nhỏ này với hắn nha, như là vén vén tóc cùng với choàng khăn quàng cổ, còn có thể đem đồ ăn hắn thích gắp đến trong chén của hắn, hắn chưa từng nghĩ đến muốn cự tuyệt, cho nên thì ra trước kia hắn đã sớm thích cô sao? Mới có thể tự nhiên như vậy nhận lấy động tác tri kỷ của cô.

“Không có việc gì”. Hăn nhếch miệng cười vui vẻ, lấy chìa khóa ra khởi động xe “Đi thôi, đi uống nước”.

Đồng Thư Nhã hồ nghi liếc nhìn hắn: “Tâm trạng cậu có vẻ rất tốt?”

“Đúng vậy” Nổ máy xe chạy.

Phốc….. chân ga vừa đạp, xe máy liền chạy về phía trước, mà cô vừa mới nâng một chân lên, dùng một loại tư thế cực kỳ xấu hổ đứng.

“Quan Tử Cần” Cô dở khóc dở cười, lên tiếng gọi lại người nào đó vẫn cho xe máy chạy băng băng về phía trước. Chỉ biết rằng muốn hắn một ngày không làm ra chuyện gì buồn cười ngu ngốc là không có khả năng.

Di? Cô còn chưa có lên nha!

Cười gượng hai tiếng, cho xe máy chạy trở về.

“Cậu đang hưng phấn cái gì? Trúng xổ số?” Cuối cùng cũng ngồi ổn định ở phía sau, cô tức giận hỏi.

“Học tỷ, chị biết rõ đó là chuyện không có khả năng mà!” Biết rõ vận khí của hắn xui xẻo đến cực điểm, không trúng quá một lần còn chưa tính, ngay cả chọn mua sáu chữ số, một số thậm chí còn không có xuất hiện mới gọi là bi ai.

Dù sao trời sinh hắn ra là không có tài vận, ngay cả thầy bói còn nói cả đời này của hắn cũng sẽ không có số đại phú đại quý. Đã sớm không có chờ mong!

ất quá…….. Giống như từ sau khi quen biết học tỷ, những cái xui từ trên trời rơi xuống này hình như tỷ lệ phát sinh càng ngày càng ít, đặc biệt là thời gian này lại càng hài lòng như ý đến không thể hơn được nữa!

“Tử Cần, tôi đã nói cho cậu chưa, thật ra, ba tôi cũng từng coi số mạng cho tôi rồi!”

“Di, thật vậy chăng?” Thế cô có thể hay không đại phú đại quý? Có tài vận hay không? Vẫn là cùng với hắn giống nhau đều xui xẻo như vậy?

“Ông nói, tôi có số giúp phu vận( dượng phu ích tử)” Người con trai được cô lấy, cuộc sống sẽ thật bình an trôi chảy. (Chị lấy anh cho anh đỡ xui đi, tội nghiệp bé Cần mà!)

“Ừ.” Cực độ tán thành. Khó trách gần đây một đống chuyện xui xẻo không có tìm đến hắn.

Cô bật cười, gõ nhẹ lên cái đầu đội nón bảo hiểm của hắn. “Cậu gật đầu cái gì đây?”

“Tôi cảm thấy rất có đạo lý nha, học tỷ là người rất tốt, người con trai nào tương lai có thể lấy được chị thì rất là có phúc khí” …….. Không biết………. hắn có hay không có cái phúc khí kia cưới được cô?

Tên ngốc này, cũng nói được lời ngon tiếng ngọt sao? Quả nhiên là được một đám quân sư quạt mo dạy dỗ có khác mà!

Trong lòng giống như là ngâm trong nước đường, so với mật còn ngọt hơn, cô lặng lẽ siết chặt hai tay, chặt chẽ ôm eo của hắn, cả người dựa sát vào trên lưng hắn, phảng phất tựa như dù cho đi đến chân trời góc biển, cô cũng sẽ cùng đi với hắn !

Quan Tử Cần không phải là người chết, cũng không phải là cái đầu gỗ, đương nhiên là có cảm giác. Cô cả người đều dựa đi lên như vậy, hắn thậm chí còn cảm giác được, dựa sát trên lưng hắn là thứ mềm mại làm cho người ta mơ màng vô hạn.

Đòi mạng, này, này quá kích thích!

“Tử Cần, sao cậu không nói lời nào?”

“Không, không có gì” Thanh âm quẫn bách.

Xúc giác trên lưng, vô cùng mãnh liệt a. Dáng người của học tỷ rất tốt………

Đồng Thư Nhã nghiêng đầu, nhìn ở bên dưới nón bảo hiểm, thấy bên tai hắn hồng thấu, không cần đoán cũng có thể xác định chắc chắn là cả khuôn mặt cũng đều hồng thấu.

A, hắn đang ngượng ngùng!

Thật đáng yêu, nam nhân thanh thuần ngây thơ a!

Nhưng mà bạn có biết, con người thường vui quá hóa buồn không!

Cô còn chưa kịp mở miệng nói thêm cái gì……..

“A, Tử Cần, cẩn thận……. oa…..” Cô kêu thả