
từ đầu, mặc kệ mười hai năm này gặp phải cái gì, tóm lại. . . . . . Bây giờ có thể gặp lại ba, được tựa vào ngực ba, được nói chuyện phiếm với ba, chính là hạnh phúc lớn nhất lúc này của con, cho nên ba à. . . . . . Thật cao hứng khi ba còn sống, thật cao hứng khi gặp lại ba, đừng bỏ con nữa. . . . . . Được không ba?”
Mặc Hình Thiên nhìn khuôn mặt cô giống y đúc Ninh Ngọc Nhi, nghe được những lời thân thiết này của cô, cười gật đầu, nói, “Được, ba đáp ứng con!”
Tử Thất Thất vui vẻ ôm chặt lấy ông.
Vui quá. . . . . . Cao hứng quá. . . . . . Hạnh phúc quá. . . . . .
Giống như trời lại lúc bản thân còn nhỏ, cảm giác vui vẻ ngây thơ đó tràn ngập cả trái tim.
“Đúng rồi, ba nghe Chi Húc nói, năm năm này con luôn gặp ác mộng, không cách nào thoát khỏi bóng ma của Hình Phong, mà khi đối mặt với Mặc Tử Hàn con vẫn chưa mở rộng lòng được phải không?” Mặc Hình Thiên bất chợt hỏi, nhìn biến hóa trên nét mặt cô.
“. . . . . .” Tử Thất Thất trầm mặc, chậm rãi cúi đầu.
“A. . . . . . Con gái ngốc. . . . . .” Mặc Hình Thiên cười khẽ, cưng chiều vuốt đầu cô, nói, “Có chuyện có thể con không biết, ba nghĩ Mặc tử hàn cũng nhất định để ý tới tâm tình của con, cho nên không có nói cho con biết!”
Tử Thất Thất nghi hoặc, nói, “Là chuyện gì vậy ạ?”
“Thật ra thì lúc mà Mặc Tử Hàn vừa sinh ra, Hình Phong đã bắt nó đi, làm con nuôi bên cạnh mình, mà nguyên nhân hắn bắt Mặc Tử Hàn là bởi ba của Mặc Tử Hàn đã giết ông nội con, hơn nữa ông ta còn từng suýt chút nữa giết cả Ngọc Nhi, may là ba đã cứu bà ấy, nhưng mà bởi vì chuyện này, hôn ước giữa Ngọc Nhi và Hình Phong liền giải trừ, lựa chọn ở cùng với ba, cho nên ba của Mặc Tử Hàn cũng coi như là gián tiếp chia rẽ bọn họ, vậy nên Hình Phong rất hận ba của Mặc Tử Hàn, lúc Mặc Tử Hàn mười tuổi, hắn bắt ba của nó tới, khi đó Mặc Tử Hàn còn chưa biết mình không phải là con trai của Hình Phong, cũng không biết người bị Hình Phong bắt tới đó là ba ruột nó. Sau đó Hình Phong ra lệnh Mặc Tử Hàn giết ba ruột nó, Mặc Tử Hàn rất nghe lời giết ông ta, nhưng lại chẳng hay biết gì. Mặc dù chuyện về sau ba không rõ lắm, nhưng ba là anh ruột Hình Phong, bọn ba cùng nhau lớn lên từ nhỏ, ba rất hiểu tính cách của hắn, bản tính hắn thật ra rất hiền lành, mỗi lần thi hành nhiệm vụ, trước khi giết người hắn đều do dự thật lâu, mà đa số đều là do ba ra tay, cho nên trong mười năm hắn bị nhốt trong địa lao, hắn nhất định bắt đầu hối hận, hối hận những chuyện tàn nhẫn mà bản thân mình đã làm, mà ba cũng hiểu được câu nói sau cùng mà Hình Phong nói với con trước khi chết, ba có thể khẳng định, hắn nhất định rất hối hận, hơn nữa hắn nhất định đem sự việc năm đó nói cho Mặc Tử Hàn, cho nên Mặc Tử Hàn mới có thể xúc động nổ súng giết hắn, bằng không Mặc Tử Hàn giam giữ hắn mười năm sao không có giết, tại sao tới thời điểm đó lại đột nhiên giết hắn? Hơn nữa từ Chi Húc, ba cũng biết rằng, lúc Mặc Tử Hàn còn rất nhỏ, rất là thích Hình Phong , nó vẫn luôn nỗ lực để được hắn công nhận, nhưng là Hình Phong hắn. . . . . . Ôi. . . . . . Tóm lại, Hình Phong chết, cũng không phải lỗi của Mặc Tử Hàn, đó thực sự là lựa chọn của bản thân Hình Phong, là hắn muốn trả nợ Mặc Tử Hàn, là cái chết mà hắn cho rằng hạnh phúc nhất!”
Nghe ông kể lại, Tử Thất Thất mới hiểu được nỗi thống khổ ngày đó của Mặc Tử Hàn, bản thân vẫn còn tốt hơn hắn. Biết mình tự tay giết ba ruột, biết người cha nuôi mình là thủ phạm bày ra, biết người mà mình vẫn luôn cố gắng để được hắn công nhận lại làm chuyện đó với mình, cuối cùng còn biết mình giết ba của người phụ nữ mình yêu nhất. . . . . . Đó là sự thống khổ cỡ nào mà hắn phải vác trên lưng? Nhưng cô lại đối xử với hắn như vậy.
Vì sao không cho hắn cơ hội giải thích? Vì sao ngay thời điểm hắn đau khổ nhất mình lại bỏ rơi hắn?
Rốt cuộc mình đã làm gì đây?
Hắn toàn tâm toàn ý vì cô, vì không để cho cô có ấn tượng xấu về ba, ngay cả chuyện như thế cũng không nói cho cô biết, nhưng cô lại chỉ biết đến sự thống khổ của mình mà xem nhẹ sự thống khổ của hắn. Rốt cuộc khi nào thì cô trở thành người cầm không xong mà bỏ không được như vậy? Từ khi nào cô đã trở nên không quả quyết như thế? Nếu thích hắn, nếu ba ruột đã nói cái chết đó là do ông lựa chọn, đã đoán được cái chết mươi hai năm trước của ba mẹ không liên quan tới hắn, nhưng năm năm này cô lại. . . . . .
Thật là đáng chết!
Cô bắt đầu thấy ghét bản thân mình!
“Con gái bảo bối của ba, mặc kệ ba với ba của Mặc Tử Hàn có thù oán gì thì cũng đã là chuyện quá khứ, hơn nữa người cũng đã chết rồi, con cũng không nên để ý nữa, thằng nhóc Mặc Tử Hàn kia cũng không tồi, mặc dù ba trước kia bởi quan hệ tới ba ruột nó mà cân nhắc bảo Chi Húc phá hoại tình cảm của hai đứa, nhưng. . . . . . Quả nhiên thằng nhóc kia còn có thể khiến con nở nụ cười rạng rỡ đến như thế, cho nên cứ thích nó đi, bỏ lại tất cả chỉ cần yêu nó thôi.” Mặc Hình Thiên dịu dàng nhìn cô khẽ nói, tay nắm chặt lấy tay cô giống như muốn tiếp thêm dũng khí cho cô.
“Vâng, con biết rồi, con nhất định sẽ!” Tử Thất Thất kiên định nói, tâm tình lúc này giống như trời trong sau khi xua t