Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326682

Bình chọn: 10.00/10/668 lượt.

ại có thứ này? Bất quá, nếu bọn họ dùng thuốc, như vậy sẽ không đến mức hại điện hạ, nhưng cũng không thể gạt bỏ khả năng bọn họ bị người khác lợi dụng.

Thật là vừa mới dẹp yên con sóng này, một con sóng khác lại nổi lên…..

Nếu điện hạ cứ hôn mê như vậy, ngư ông đắc lợi sẽ chỉ là đám lão già giảo hoạt kia.

Không được, không thể để cho chuyện phát triển thành như vậy.

“Trân Châu, cô lập tức mang máu điện hạ về xét nghiệm, mau chóng tìm ra phương pháp làm điện hạ tỉnh lại!” Anh ta lạnh lùng ra lệnh.

“Vâng!” Trân Châu lập tức lấy ra ống tiêm trong hòm giữ đồ, bắt đầu rút máu ra.

Kim Hâm bỗng nhiên quay đầu nhìn Hổ Phách.

Thân thể Hổ Phách nháy mắt thẳng tắp, chờ đợi mệnh lệnh.

“Hổ Phách, anh ở đây chăm sóc điện hạ, nửa bước cũng không thể rời đi, cũng không thể để cho bất cứ ai đến gần, chuyện này chỉ có ba người chúng ta biết, nếu…. Điện hạ có bất trắc gì, mạng của anh cũng không cần nữa!”

“Vâng!” Hổ Phách lập tức cúi đầu lĩnh mệnh.

Kim Hâm hai tay nắm chặt, hai mắt tràn ngập ngọn lửa hung mãnh, nhìn Mặc Tử Hàn nằm ngủ mê man ở trên giường, kiên định nói, “Điện hạ, anh yên tâm, tôi sẽ tự tìm Tử tiểu thư và tiểu thiếu gia về, tôi nhất định sẽ mang bọn họ về, đưa tới trước mặt anh.”

Lời anh ta vừa dứt, ba người liền phân công nhau hành động.

Mà lúc Trân Châu đi tới cửa phòng ngủ, hai chân không khỏi dừng lại, hờ hững xoay người, nhìn Hổ Phách sắc mặt trắng bệch.

“Anh không thoải mái sao? Nơi nào bị đau à? Hay là bị thương? Có muốn tôi xem cho anh không?” Cô hảo tâm hỏi thăm.

Hổ Phách nháy mắt xấu hổ!

“Không….. Không cần, tôi rất khỏe!”

“Thật không? Anh đứng không giống như thật sự khỏe!” Sắc mặt này, cô liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, anh ta đang cố nhịn đau.

“Tôi thật sự không có việc gì, cô mau mang máu về xét nghiệm đi, chuyện điện hạ vẫn trọng yếu hơn cả!”

“Cũng đúng!”

Trân Châu dứt lời liền xoay người, sải bước bỏ đi.

Hổ Phách một phen toát mồ hôi lạnh!

Mà đau đớn dưới thân còn đang không ngừng lan tràn, một lúc cũng không có ngừng lại.

※※※

Trên máy bay tư nhân

Tử Thất Thất và Mặc Thiên Tân ngồi đối diện nhau, hai người mặt đối mặt, nhưng một người tầm mắt lại nhìn sang một bên, mà đổi thành một người còn lại nhìn chằm chằm người nào đó không tha.

“Hiện tại có thể giải thích cho mẹ rồi chứ?” Tử Thất Thất nghiêm túc mở miệng.

“Ách….. Dạ! Mẹ mẹ muốn biết gì thì cứ việc hỏi đi, con nhất định tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn!” Mặc Thiên Tân đột nhiên tươi cười biết điều, tựa hồ đã sớm chuẩn bị xong.

Tử Thất Thất nhìn cái khuôn mặt giảo hoạt kia, chân mày không khỏi chau lên.

“Được, vậy con nói cho mẹ biết, con cùng tiểu Lam rốt cuộc đang kế hoạch gì?” Cô hỏi thẳng trọng điểm.

Mặc Thiên Tân nghe vấn đề của cô, nụ cười trên mặt bỗng nhiên cứng đờ, sau đó chậm rãi biểu tình, lộ ra vẻ mặt lãnh mạc, nhưng cũng bịt kín một tầng biểu tình nghiêm túc.

“Mẹ, mẹ thật sự muốn biết sao?”

“Dĩ nhiên!”

“Được, con sẽ nói cho mẹ, chúng con không có kế hoạch gì cả, toàn bộ việc chúng con làm cũng vì thực hiện nguyện vọng của mẹ!”

“Nguyện vọng của mẹ?” Tử Thất Thất nghi hoặc lặp lại. “Đúng vậy, ngay từ đầu, từ lúc con nói với mẹ ba ra tù, mẹ tuy rằng rất sợ hãi, rất lo lắng, rất muốn chạy khỏi địa phương có ba, nhưng đồng thời mẹ, cũng rất muốn gặp lại ba……. Ngươi con liền nghĩ cách cho ba tìm được mẹ, cho hai người gặp mặt!”

Lời Mặc Thiên Tân nói đâm trúng nội tâm ẩn sâu trong cô.

Tại lúc đó, cô hiểu rõ xác thực thật có nghĩ tới sẽ gặp anh, nhưng tại sao…..

“Tại sao con biết?” Cô hỏi.

“Bởi vì mẹ chính là người như vậy a, cả đời đều sống thản thản đãng đãng, phong phong hỏa hỏa, giống như mẹ sinh ra con, cũng đem toàn bộ việc của ba nói với con, mẹ cũng giống như trước không muốn giấu diếm ba con là con trai ba, huống chi mẹ sớm đã biết con rất thích ba, rất muốn gặp ba, cho nên mẹ càng không muốn giấu diếm ba chuyện sinh ra con, chỉ là bởi vì thân phận ba…… Cho nên mẹ vô cùng do dự, mẹ sợ mất con, cho nên không dám nói ra…. Con nói đúng chứ?”

“……” Tử Thất Thất trầm mặc không nói.

Mặc Thiên Tân nhìn mặt của cô, khóe miệng không khỏi lộ ra chút tươi cười khổ sở, lại nói tiếp:

“Cũng là bởi vì nội tâm mẹ muốn gặp lại ba một lần, cho nên con liền thực hiện nguyện vọng trong lòng mẹ, nhưng mẹ sau khi gặp ba, tựa hồ xảy ra nhiều chuyện không vui, con cũng thấy được….. Thấy mẹ ở nhà khóc trong phòng tắm. Đó là lần đầu tiên con thấy mẹ chảy nước mắt, con lúc ấy thật sự hoảng sợ, con không muốn nhìn thấy nước mắt mẹ lần nữa, cho nên con liền muốn thực hiện nguyện vọng thứ hai của mẹ, chạy trốn khỏi ba……”

Tử Thất Thất khiếp sợ nhìn cậu.

Thì ra là ngày đó cậu không có đi đến trường, mà là lén lút trốn trong nhà, hơn nữa còn bắt gặp cô khóc lóc trong phòng tắm, cho nên, từ ngày đó bắt đầu cậu mới rất chân thành nói, muốn ở lại cạnh cô, muốn chạy trốn cùng cô.

Nguyên lai…. Hết thảy đều bị cậu nhìn thấy.

“A……” Cô bỗng nhiên cười khẽ, mang theo hàm súc tự giễu.

“Nghe con nói như vậy, thật giống như hết thảy đều là lỗi của mẹ….. Nghe ngươi nguyện vọng trong lòng mẹ, cho nên hai người vì muốn mẹ tố


80s toys - Atari. I still have