Chỉ cần có tiền, ta yêu

Chỉ cần có tiền, ta yêu

Tác giả: Hiên Viên Việt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323882

Bình chọn: 7.00/10/388 lượt.

a hắn?! Ngất mất! Chẳng lẽ tôi lại tự kỷ đến mức đó sao! Tên Đông Phương Cửu khốn kiếp, âm hiểm giả dối này, tuyệt đối là cố tình trêu chọc tôi, cố ý làm tôi xấu hổ mà! Tôi hận! Hận!Kẻ xấu xa như vậy sao không đi làm thái giám đi! Đông Phương Cửu làm thái giám thì đúng là sỉ nhục cho cái nghề nghiệp này! Lửa giận trong lòng đã cháy cuồn cuộn rồi!“Vậy ý của ngươi chính là… hợp tác ư!” Hừ, còn không phải muốn mượn thế lực Ngọc quốc chúng ta yểm trợ sao, ngươi chỉ là một hoàng tử nhỏ bé, hiện tại cùng lắm là vương gia. Kéo cái gì mà kéo, còn kéo nữa bổn cô nương sẽ nghĩ cách cho thất ca Đông Phương Thất của ngươi lên làm hoàng đế bây giờ, để xem ngươi còn có thể khoe mẽ đến khi nào! Xem ngươi còn có thể kéo được nữa không?! Xem ngươi còn kiêu căng nữa không?! Xem ngươi còn….còn…?! Hừ!Có câu: ‘Có quyền không dùng, quá hạn mất hiệu lực’, hừ, với tư cách là ‘nhân vật quan trọng có giá trị’, tôi nghênh ngang đặt mông ngồi xuống một cái ghế trạm trổ long phượng vô cùng hoa lệ.“Shhhh……ặc.” Đau, đau, đau quá!…Quên mất cái mông suýt nữa bị tét làm tư của mình~~~Đông Phương Cửu cố nín cười, trên mặt vẫn đeo vẻ lạnh tanh như người chết, lạnh lùng hỏi: “Thượng Quan Lăng, dựa vào cô mà cũng dám cùng bổn vương nói chuyện —hợp tác?”Trong lòng tôi có chút nhụt chí, nhưng ngoài miệng lại càng thêm cương ngạnh: “Làm ơn đi, hiện tại là ngươi có việc cầu ta?! Không cần bày ra điệu bộ vương gia làm gì, ta vẫn là công chúa đó?! Là trưởng công chúa đó biết chưa?! Ngươi chỉ là một cửu hoàng tử nhỏ bé, còn dám làm bộ làm tịch cái gì?! Đừng quên ngôi vị hoàng đế mà ngươi muốn, thất ca ngươi cũng rất thèm thuồngđó nha!”Đôi mắt đen của Đông Phương Cửu thoáng chốc trở nên sắc bén, chằm chằm nhìn thẳng vào đôi mắt xanh của Thượng Quan Lăng, giống như muốn nhìn thấu vào nội tâm của nàng, thật lâu sau mới rời đi, nhỏ giọng nói: “Có vẻ như cô thú vị hơn Thượng Quan Lăng nhiều.” Sau đó chầm chậm ngẩng đầu lên, nở một nụ cười sáng chói lấp lánh như tinh tú trên trời.Đẹp quá…. ngất mất……Mỹ nhân kế…. của hắn….rất thành công…. Nhưng mà… hình như… có phải… hắn vừamới nói câu gì đó tương đối đặc biệt… CHƯƠNG 8: PHONG HỒI LỘ CHUYỂN, LIỄU ÁM HOA MINHSau một hồi đàm phán cùng Đông Phương Cửu, cuối cùng cũng thỏa thuận được sau khi hắn đăng cơ hai nước trong vòng mười năm sẽ‘Quan hệ hữu nghị’. Haiz…Thế là xong!Tên Đông Phương Cửu này thật đáng e ngại, khi đàm phán hắn cứ nhìn tôi bằng ánh mắt thật đáng sợ, cứ cảm thấy như bị nhìn thấu tâm can vậy! Còn mình thì chỉ thấy mỗi lớp da lông bên ngoài của hắn! Không phải chứ? Vì cớ gì tôi cứ luôn ở vào thế hạ phong vậy?Tính cách hắn chỉ có tôi hiểu rõ nhất, vì làdo tôi viết ra mà. Thủ đoạn của hắn tùy trường hợp cụ thể có thể biến hóa thay đổi, nhưng cái duy nhất không hề thay đổi chính là sự tàn nhẫn tuyệt đối!Chẳng lẽ là vì tôi quá mềm lòng?—Vậy cũng tốt. Điều quan trọng là vẫn chưa có chỗ nào cần tôi phải ‘nhẫn tâm’.Hay là vì chỉ số thông minh của Thượng Quan Lăng quá thấp? Không thể nào! Hiện tại tôi đang dùng bộ não của tôi mà.Trừ phi…trừ phi trí tuệ của bản thân tôi có một chút…kiểu như, không…không có khả năng đó…Thế rốt cuộc là vì sao?! Trầm tư…Suy nghĩ… “Zzzz……”Trong giấc ngủ.Giật mình tỉnh dậy đã là giữa đêm. Nhìn ra bóng tối mù mịt, áng chừng khoảng hai – ba giờ sáng gì đó. Sao lại không thấy có bóng dáng người hầu nào ta?!“Tiểu Phúc Tử!!” Tôi cất giọng gọi.Chẳng bao lâu liền nghe thấy tiếng chân người chạy chậm tới.“Công chúa.” Tiểu Ph ú c Tử vừa vào cửa liền quỳ xuống, đó dường như là hành động rất đỗi quen thuộc với đám nô tài.“Giáp, Ất, Bính, Đinh đâu?” Tôi hỏi. Hoàng cung Ngọc quốc này thủ vệ thật quá kém cỏi, cứ cho là Đông Phương Cửu do đích thân tôi dẫn vào đi, nhưng còn Hiên Viên Tiêu thì sao?! Ai cho phép hắn vào?!“Dạ… Bính đại nhân cùng Đinh đại nhân bị… phái đi Ngôn quốc rồi……”Tiểu Phúc Tử run rẩy trả lời, hắn đâu dám nói là bị Thượng Quan Lăng phái đi Ngônquốc tìm kiếm binh pháp gì đó trong truyền thuyết, tên là ‘Hậu Hắc binh pháp’ gì gì, thật là một cái tên quái dị. Tiểu Phúc Tử cũng không dám đứng lên, vẫn quỳ ở đó chờ chủ nhân phân phó.“Ờ, ta…… Khụ khụ, bổn cung suýt nữa thì quên mất. Được rồi, thế Giáp với Ất đâu?” Tôi thật sự là quên mất tiêu, Bính cùng Đinh đúng là bị‘tôi’ phái đi Ngôn quốc nằm vùng, đi tìm cái gọi là ‘H ậ u Hắc binh pháp’. Kỳ thật cái này không hề tồn tại, hoàn toàn do tôi đặc biệt cố ý viết ra, đến lúc đó khẳng định là chúng quốc đều tìm không được, chẳng phải là để cho Thượng Quan Sở Sở khoe tài hay sao, có cô nào xuyên qua mà không phải là kỳ nữ đâu?! Mong cho lúc này Thượng Quan Sở Sở kia đừng có đi hiến kế cho Hiên Viên Tiêu nha! Tôi phải đi trước một bước mới được. Cũng may là để viết cuốn sách chết tiệt này tôi đã nghiên cứu ba mươi sáu kế, xem cả Thủy Hử Tam Quốc. Hừ, tới lúc đó toàn bộ đem ra áp dụng diệt Kim quốc, sau đó tiếp tục diệt Lương quốc, cuối cùng xem xem Ngôn quốc có nguyện ý quy thuận hay không. Ha ha, nếu Âu Dương Vân thật sự‘động lòng người’ giống như tôi viết, vậy tôi sẽ lập tức thu nạp hắn, oa ha ha ha……nghĩ tới đó thực khiến tôi khoái c


XtGem Forum catalog