Disneyland 1972 Love the old s
Chỉ cần có tiền, ta yêu

Chỉ cần có tiền, ta yêu

Tác giả: Hiên Viên Việt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326261

Bình chọn: 8.5.00/10/626 lượt.

ương Cửu phóng tới mặt Bạch U, thu lại nụ cười, nhìn hắn một cái, lạnh lùng hỏi: “Bạch U, ngươi đừng nói với gia rằng, người gia nuôi dưỡng chỉ có thể tra được cái tên của cung chủ?! Thật không biết nhiều năm qua gia đã nuôi dưỡng được những thứ gì!” CHƯƠNG 93: MA Y XUỐNG NÚI, SỨ GIẢ CŨNG ĐẾNBạch U toàn thân run lên, vội vàng cúi đầu, nói: “Bạch U làm việc bất lực, thỉnh gia trách phạt!”“Hừ!” Đông Phương Cửu nhìn chằm chằm vào Bạch U, cuối cùng thở dài, thầm nghĩ: Bỏ đi, nếu hắn trừng phạt Bạch U thật tàn bạo, ngày sau lỡ để tiểu Lăng nhi biết được, chắc chắn nàng sẽ trách móc hắn, nói hắn không biết thông cảm với cấp dưới, mắng hắn âm ngoan tàn nhẫn!Nào ai biết được, nếu hắn không âm ngoan một chút, không biết ngụy trang một chút, hắn làm sao còn có thể sống sót đến bây giờ?! Làm gì có ai biết được Lương quốc có một Cửu vương gia?! Người đời sớm đã quên mất Lương quốc từng có một cửu hoàng tử do một cung nữ sinh ra!Bạch U chờ lâu không nghe thấy lệnh trừng phạt của Đông Phương Cửu, có chút bất an ngẩng đầu, trộm liếc Đông Phương Cửu, thì nhìn thấy trên mặt Đông Phương Cửu chợt lóe lên một biểu cảm kỳ dị, chốc lát sau, lại trở về gương mặt không có cảm xúc gì.“Quên đi, tạm gác chuyện của Bỉ Ngạn cung lại trước đã. Các ngươi tra không ra, tin rằng người khác cũng tra không ra.”Bạch U vạn phần kinh ngạc, chậm chạp không kịp gật đầu, cho đến khi Đông Phương Cửu lại lên tiếng.“Ngươi tìm vài người cơ trí lanh lợi bám theo Đông Phương Thất, điều tra thêm từ chỗ hắn. Phỏng chừng thất ca của ta cũng không biết chính mình ‘rước’được ‘quý nhân’ nào.”“Dạ —”“Ngày mai ta cùng với Y Y xuất phủ, chuyện trong phủ giao hết cho ngươi .”Bạch U ngẩn ra, đôi mắt màu lam nhìn Đông Phương Cửu lóe lên một cái, rồi cụp xuống, nói: “Dạ —”Vương gia của hắn không phải đang bị cấm túc hay sao? Vì sao lại muốn đi ra ngoài? Cho dù thuật dịch dung của Y Y là thiên hạ vô song, nhưng tại nơi đầu sóng ngọn gió này, nếu xảy ra sai sót gì, đại sự của vương gia nhà mình chẳng phải sẽ……Bạch U ngày thường tuy có hơi khô khan cứng nhắc, nhưng hắn cũng hiểu được cái gọi là ‘xuất phủ’ của gia là muốn đi chỗ nào. Không biết vì sao, trong lòng hắn lại có hai thế lực âm thầm đối kháng nhau, một là cảm thấy vui mừng vì một vài chuyển biến của Đông Phương Cửu, một là có chút lo lắng. Có lẽ, đối với bá nghiệp to lớn của vương gia mà nói, điều không cần thiết nhất chính là ‘nhu tình’.Vừa đi vừa nghĩ, Bạch U biến mất khỏi tầm mắt Đông Phương Cửu.***Lương quốc, Cửu Trọng sơn, Ma Y quán.Đôi mắt to tròn của Vô Cầu xoay một vòng, tinh quang chợt lóe, trương ra bộ mặt tươi cười nịnh nọt tiến đến bên cạnh Yến Tứ Phương, ngoan ngoãn dâng lên một chung trà, mở miệng nhỏ giọng thử thăm dò: “Sư phụ, lần này xuống núi sư phụ sẽ đi bao lâu?”Yến Tứ Phương liếc Vô Cầu một cái, một nụ cười lạnh lùng hiện lên môi, hắn hỏi ngược lại: “Từ khi nào Vô Cầu bắt đầu quan tâm đến hành tung của vi sư vậy?”Vô Cầu nhìn thấy nụ cười đó của Yến Tứ Phương, thì biết sư phụ mình đang sắp sửa phát hỏa rồi, khóe miệng hơi giật giật, cố nén‘vọng tưởng’ trong lòng xuống,trả lời: “Vô Cầu tùy tiện hỏi thôi, sư phụ đừng để trong lòng…” Cúi gục đầu, tinh thần khí thế đều mất hết.Yến Tứ Phương mím môi cười, hàn ý hoàn toàn không còn, nhìn Vô Cầu gục mặt, hỏi: “Vô Cầu cũng đã lớn rồi……”Vô Cầu ngẩng phắt đầu lên, ánh mắt ngờ vực nhìn chằm chằm Yến Tứ Phương, chờ đợi câu tiếp theo.“Cũng nên xuống núi nhìn ngắm thế giới rồi.” Vô Cầu tròn xoe đôi mắt, miệng ngoác ratoe toét: “Sư phụ, ý sư phụ là?!…”Yến Tứ Phương không trả lời, chỉ nói: “Lát nữa bảo Vô Dục đi nhặt một con vật sắp tắt thở về đây, vi sư muốn xem coi ngươi nhận biết huyệt vị như thế nào, thực hành châm cứu như thế nào.”“Á!~~~ Sư phụ~~~~” Mặt Vô Cầu thoáng cái không còn chút sức sống, “Vô Cầu dở nhất là băng bó vết thương và châm cứu, kê toa hạ dược thì con lành nghề hơn nhiều! Sư phụ, người xem chi bằng……”“Chính vì biết ngươi làm không tốt, mới muốn ngươi luyện tập! Nếu không phải vì giúp ngươi học tốt, vi sư bảo Vô Dục nhặt một con vật sắp tắt thở về làm cái gì?” Nghe ngữ khí Yến Tứ Phương hình như có chút tức giận.Vô Cầu đáng thương ‘dạ’ một tiếng.Một lát sau, Yến Tứ Phương mới dịu giọng xuống, từ tốn nói: “Vi sư cũng không làm khó dễ ngươi, chỉ cần ngươi có thể nhận đúng 52 đơn huyệt, 300 song huyệt, 50 kinh ngoại kỳ huyệt, còn có 36 huyệt trí mạng cho vi sư xem, vi sư liền đưa ngươi xuống núi.”Vô Cầu nghe xong, trên mặt là vừa mừng vừa sợ, đỏ rồi trắng, trắng rồi đỏ, rất kích động, cuối cùng dẩu môi gật đầu, vừa mới xoay người định đi tìm sư huynh Vô Dục khóc lóc kể lể, lại bị Yến Tứ Phương gọi lại.“Sư phụ còn gì căn dặn?”Yến Tứ Phương ho một tiếng, bộ mặt có chút sượng sùng, ngơ ngáo để Vô Cầu nhìn chằm chằm vài giây, hắn mới chậm rãi lên tiếng, hỏi: “Trưởng công chúaNgọc quốc có từng nói gì với ngươi không?”Vô Cầu sửng sốt, chớp chớp đôi mắt to hồ nghi nhìn Yến Tứ Phương hỏi: “Nói rất nhiều câu, sư phụ muốn nghe câu nào?”Yến Tứ Phương bị chính tiểu đồ đệ của mình đánh bại, trừng cho hắn một cái, lạnh giọng nói: “Chọn mấy câu quan trọ