XtGem Forum catalog
Chỉ cần có tiền, ta yêu

Chỉ cần có tiền, ta yêu

Tác giả: Hiên Viên Việt

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324793

Bình chọn: 8.00/10/479 lượt.

hông chút thay đổi, điềm nhiên như không nhìn chằm chằm tôi, dùng một loại ánh mắt tò mò cộng thêm ‘đầu cô có vấn đề hả’ chăm chú nhìn tôi, tôithật sự đã thất bại. Tôi vừa muốn mở miệng lặp lại một lần, đồng chí Vân Lăng vương mới chậm rãi hé đôi môi đỏ thắm.“Ta không có hứng thú đối với những lời cuồng ngôn của những kẻ ngu xuẩn thần kinh thất thường.”Một câu thản nhiên, ánh mắt lạnh lùng.“Ai, ngươi không tin ta?!” Tôi ngất, tôi chính là ‘Thần’ của mấy người, thực sự có thể tính là vị thần nắm giữ vận mệnh mấy người, lại có thể không tin tôi?! Tuy rằng hiện tại ‘Thần’ tôi đây bị lưu lạc dân gian, nhưng, nhưng không tin tôi rồi mấy người sẽ thấy!“Ha ha, cô hiểu được rồi sao?”Ánh mắt ÂuDương Vân nheo lại, như cười như không,nhưng lại làm đôi mắt càng thêm sắc bén:“Nói— tên là gì, từ đâu đến, vì sao lại tới đây?”“Gì?”Cóý gì? Tôi trừng mắt, vẻ mặt vô tội nhìn Âu Dương Vân không hề có ý định buông tha cho việcdò xét tôi, cuối cùng nhìn mãi cũng chỉ thấy mặt hắn lạnh đến mức có thể so với tảng băng Nam cực, tôi mới tỉnh ngộ, cười trả lời hắn: “Hỏi ta à, ta trước đây gọi là mỗ Lam, bây giờ là mỗ Lăng, từ trong nhà, tới chỗ này là vì… vì giúp…giúp một người nhất thống thiên hạ!”Thời gian tựa như ngừng trôi, tôi dưới ánh mắt băng lãnh bắn phá ngược xuôi của Âu Dương Vân xém chút chết cóng.“Ta không có nhiều nhẫn nại như vậy.”“Ta nói thật, ngươi còn không tin, vậy muốn ta đặt điều bịa chuyện ngươi nghe mới thoải mái?!” Tôi trừng mắt hỏi hắn.“Cô!—” Âu Dương Vân hiện ra sắc giận.“Ta làm sao? Ta vốn đi theo sư phụ ngoan ngoãn tu đạo, nếu không… Nếu không vì……” Tôi tịt ngòi rồi.“Không cái gì?”Trời ơi, mau nghĩ… nghĩ đi a!…… CHƯƠNG 44: ĐẶT ĐIỀU BỊA CHUYỆN, RA KHỎI NHÀ LAO! [2'>“Nếu không phải sư phụ ta bắt ta tới cái nơi khỉ gió này của các ngươi, ngươi nghĩ rằng ta nguyện ý đến sao?” Mama Mia, thật là suýt chết!“Ha ha, lý do này — so với lần trước cô nói với ta hình như không giống nhau?” Đôi mắt màu bạc sắc bén của Âu Dương Vân làm như muốn đem tôi đi lột da sống vậy.“Không giống ở chỗ nào?” Tôi biết hắn muốn ám chỉ chuyện xuyên không trong mộng mà tôi kể với ‘Bích Quân’, nhưng lời nói dối này lại có cái gì đó thiếu thiếu:“Ta không đồng ý đến, nhưng sư phụ ta nhất định bắt ta đến, kết quả, nhân lúc ta ngủ say, không được sự đồng ý của ta đã tự ý làm phép đem linh hồn của ta nhập vào cơ thể Thượng Quan Lăng lúc vẫn còn thoi thóp…”“Cái gì?”Hai mắt Âu Dương Vân trợn trừng, “Cô nói, lúc đó Lăng nhi vẫn còn…”“Không, không có a!” Mẹ ơi, nói sai, nói sai rồi, nếu như để hắn nghĩ rằng hồn phách của tôi nhập vào mới khiến Thượng Quan Lăng biến mất, thì liệu tôi còn sống nổi không? “Nói nhầm, là cơ thể Thượng Quan Lăng lúc đó không còn chút hơi thở nào! Sư phụ ta sao có thể hại người chứ? Ông là người tu đạo mà, hiểu rồi chứ?”Đôi mắt sắc bén của Âu Dương Vân dần dần ảm đạm không còn ánh sáng, hắn chậm rãi xoay người, yên lặng đứng đó, một lúc lâu vẫn không lên tiếng.“Ngươi, không sao chứ?” Tôi có chút thấp thỏm lo âu, thấy bộ dạng hắn đau lòng như vậy, kỳ thực trong lòng tôi rất không thoải mái, có thể thấy Vân tiên nhân thật sự rất thích Thượng Quan Lăng, chỉ bởi vì mấy câu nói bâng quơ của Thượng Quan Lăng khi còn bé mà Vân tiên nhân ghi nhớ mãi trong lòng, có thể thấy hắn là một chàng trai tốt yêu sâu sắc chung thủy. Aizz, nếu như tôi có thể thuận lợi trở về, nhất định cho hắn và Thượng Quan Lăng một kết cục tốt đẹp. Nghĩ vậy, lòng tôi không khỏi giật thót, kết cục như vậy liệu có thể đi ngược với ước nguyện ban đầu của tôi hay không, dù gì tôi cũng là một mẹ kế có thâm niên sao có thể cho phép một kết cục hạnh phúc như vậy tồn tại chứ?! Ai, vì sao tôi lại biến thành mẹ hiền thế này! Ai!~~~“Cô có thể rời khỏi đây.” Một lúc lâu, ÂuDương Vân nhẹ nhàng thốt ra một câu.“Hả?!” Tôi thực sự là vui mừng quá đỗi, trời ạ, thật là vui ghê! Tôirốt cuộc tự do rồi, oh yeah!~~~Tôi cũng không hỏi gì thêm, lỡ đâu hắn đổi ý, tôi vội vàng sải bước đi nhanh về phía cửa lao xông ra ngoài.“Chờ một chút——”Giọng nói của Âu Dương Vân từ phía sau bay tới, thanh âm ôn hòa nhưng dọa tôi sợ đến mức hóa đá, đứng im không dám xoay người lại.“Cô có thể tiếp tục ở trong tẩm cung của ta.” Dứt lời, Âu Dương Vân phất ống tay áo lướtqua người tôi bỏ đi, đi còn nhanh hơn so vớitôi….“Gì?! Sao lại có thể như vậy?! Ta không phải tự do rồi sao?!!” Tôi ngất, ngồi sụp xuống đất, như người mới vừa được lên mây lại rơi oạnh xuống mặt đất còn chưa kịp tỉnh lại.Cuộc sống của tôi, từ một cái lồng dơ hầy bẩn thỉu lại chuyển trở về cái lồng sơn son thếp vàng.Ông trời ơi, ông thật sự đang đùa giỡn con, có phải không?Ông trời ơi, ông thật sự bởi vì con là một bà mẹ kế vô lương nên mới đối đãi với con như vậy sao?Ông trời ơi… con kỳ thực rất lương thiện mà… thật là…Khóc ngất… CHƯƠNG 45: HỈ BÀO ĐỎ THẪM, DỌA TA MẤT HỒN!Tôiđộc chiếm tẩm cung của Âu Dương Vân, hắn tạm thời nhượng bộ ngủ ở Ngự thư phòng, cứ như vậy cũng đã ba ngày rồi, mỗi ngày hắn đều đến đây cùng ăn bữa trưa, bữa tối với tôi, nhưng hắn một câu cũng không thèm nói, cho dù tôi không tiếc mồm mép quấy rầy dụ dỗ hắn, ch