XtGem Forum catalog
Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Chỉ Yêu Quỷ Nhãn Vương Phi

Tác giả: Y Hinh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328671

Bình chọn: 8.00/10/867 lượt.

nh thiếu thứ gì đó, bởi vì không hoàn chỉnh, cho nên nói cho người khác ta họ Thiếu” thời điểm nói những lời này, hắn có chút bi thương, có chút bất đắc dĩ, còn có chút trào phúng

Nghe thấy vậy Sở Hạo đứng dậy, từ trong người lấy ra một viên thuốc đưa cho hắn, “Từ nay về sau, ngươi không cần họ Thiếu, người khác có được hết thảy, ngươi về sau cũng sẽ có được, ngươi bây giờ không phải là đã có bằng hữu sao? Nuốt cái này vào, ít nhất có thể bảo trì một năm ngươi sẽ không phát bệnh, chờ ngươi tìm được Huyết Bồ Đề, như vậy, ngươi sẽ thật là người”

Ngữ Diên thấy thế liền đi vào bên cạnh hắn hỏi: “Đây là cái gì, thần kỳ như thế?”

“Thần hoàn”

“Thần hoàn?” Ngữ Diên chu miệng không hài lòng với câu trả lời này, có thể bảo trì một năm không phát bệnh tất nhiên là thần hoàn rồi, nói như vậy không phải là thúi lắm sao!

“Sở huynh, quý trọng như vậy gì đó, Thiếu mỗ. . . . . .”

“Ách?” Sở Hạo mày chau lên nhìn về phía hắn, muốn nói hắn nói sai nói.

“Dịch mỗ thật sự không chịu nổi” hắn lại sửa đúng lại, trong mắt đều là

“Vô nghĩa đừng nhiều lời, không tồn tại cái gì chịu hay không chịu nổi, cầm” Sở Hạo đem viên thuốc đặt ở trong tay hắn.

“Thiếu gia, nhận đi” chợt đột nhiên phía sau bọn họ vang lên thanh âm già nua, lão quản gia đã đi tới, ‘ bùm ’ một tiếng quỳ gối xuống, “Cám ơn ân nhân, cám ơn các ngươi, thiếu gia nhà ta đã bị khổ sở nhiều lắm, hắn là người tốt, hắn không nên ” nói xong, liền khóc lên.

“Lưu Bá. . . . . .” Dịch Hiên thật sự không biết nên nói cái gì.

“Lão bá không cần khách khí, đây chỉ là tiện tay của ta mà thôi” Sở Hạo liền nâng hắn dậy nói.

Ngữ Diên vô ý liếc mắt nhìn hắn, trong lòng thầm nghĩ, quả nhiên là anh em bà con kém xa như thế, nếu là cái tên yêu nghiệt kia sẽ không cứu hắn đâu!

“Lão bá ngươi đừng lo, ta sẽ chiếu cố hắn, hắc hắc” nàng cười vô cùng là giảo hoạt.

Sở Hạo nhìn nhìn nàng vẫn chưa nói tiếp, thời gian cũng không sớm, tùy tiện nói chuyện với nhau vài câu Ngữ Diên liền thúc giục mọi người đi nghỉ ngơi, ngày mai còn có trận chung kết quan trọng, Dịch Hiên nghe vậy đi theo Lưu Bá rời đi.

“Ngươi —— đứng lại” Ngữ Diên đưa tay chỉ vào Sở Hạo nói.

“Ta?” Sở hạo ngây ra một lúc, xoay người nhìn về phía nàng.

“Đúng, ta muốn nói chuyện với ngươi” nàng nhẹ nhàng ho khan một tiếng

Sở Hạo thấy thế lông mày chau lại một chút như có suy nghĩ gì nói: “Tốt, ngươi muốn nói chuyện gì”

Nàng đưa tay ra chỉ chỉ ghế, ý bảo hắn ngồi xuống, Sở Hạo thấy thế ngồi xuống.

Tay trái của Ngữ Diên đặt ở sau lưng, tay phải giả ý đặt ở bên môi cố ý ho khan một tiếng, điều này đại biểu nàng có lời quan trọng muốn nói. . . . . .

“Sở Tam, ngươi cũng đã biết thân phận của ngươi?” Nàng đột nhiên nghiêm túc lên hỏi.

Sở Hạo ngây ra một lúc, mày thoáng chau lên, một giây sau, liền hiểu được có ý tứ gì, “là tùy tùng người hầu của ngươi”

“Chúc mừng đáp đúng, thêm thập phần”

“. . . . . . ?”

“A, ý của ta là thêm thập phần hảo cảm” nàng nói gấp, một giây sau, lại hỏi: “Trước mặt người ngoài ngươi phải gọi ta là thiếu gia, bất quá, nếu là ngươi không có thói quen mà nói…, gọi ta là Mộng Thiếu cũng có thể, nhưng ta chỉ hi vọng ngươi phải hiểu rõ vị trí của mình, phải nhớ, cái gì đều phải lấy ta làm trung tâm, ta nói chuyện, ngươi không thể không lễ phép đánh gãy, ta nói dạ, ngươi phải vâng, ta nói không phải, ngươi phải nói tuyệt đối không phải, có hiểu hay không?”

Sở Hạo thấy thế cười nói: “Ngươi chủ yếu có ý tứ là không cần đoạt nổi bật của ngươi?” Hắn thông minh một câu tình hình chung .

“Khụ khụ khụ” Ngữ Diên đột nhiên bị hắn nói trúng tự nhiên có chút xấu hổ, nói gấp: “Không phải ý tứ như vậy, ý của ta là, ngươi nếu là tùy tùng của ta, thì toàn bộ của ngươi đều là của ta, ngươi hiểu chưa?”

“Toàn bộ đều là của ngươi?” Những lời này hắn vẫn không thể nào lý giải được

Thấy hắn vẻ mặt khó hiểu, nàng cũng không có ý tứ giải thích.

Một lúc sau

Sở Hạo thấy nàng trầm mặc vì thế đứng dậy nói: “Thời điểm không còn sớm, sáng mai ngươi còn phải thi đấu, ngủ đi” nói xong, xoay người hướng đường cũ trở về.

“Sở Tam. . . . . .” Ngữ Diên đột nhiên tiến lên đưa tay cầm lấy cánh tay của hắn thở nhẹ, một bộ dạng vô cùng không muốn.

Sở Hạo ngoái đầu nhìn lại nhìn về phía cánh tay mình bị bắt chặt, lại nhìn nàng một chút, lúc này mới phát hiện nàng đang dùng cặp mắt đen láy lóe sáng thẳng tắp nhìn hắn, cánh môi mỏng manh kia hơi hơi đóng mở, một bộ dạng muốn nói lại thôi, nàng như vậy dưới ánh trăng có vẻ vô cùng xúc động.

Sở Hạo: “. . . . . . ? !” Nàng muốn làm cái gì? !

“Tam. . . . . .” Nàng lại khẽ nhếch môi màu hồng kia, kêu chữ số này vô cùng thân mật

Sở Hạo nhìn nàng như vậy, lại nghe thất kêu thân mật lên, thân mình đột nhiên run lên, bản năng nuốt một ngụm nước bọt, hầu kết giống như có nắm lửa đốt, mà hắn, tự nhiên đưa ánh mắt lưu luyến ở trên đôi mắt cùng cánh môi khêu gợi của nàng, tâm, chợt đột nhiên khống chế không nổi nhảy lên.

“Sở Tam. . . . . .” Ngữ Diên hít một hơi thật sâu, vẻ mặt mong đợi hỏi: “Cái thần hoàn kia. . . . . . Ngươi còn có viên thứ hai không?”

…………………………..Phân cách tuyến………………………

“Hừ