
định tính sao” nói xong làm ra hình dáng thở dài nói.
“Ngươi thành thân rồi?”Namtử ngây ra một lúc.
Mộng Ngữ Diên vừa đi vừa nói: “Đúng vậy a, thành thân “
Namtử thấy thế cười cười, “Xem ra, ngươi cũng không thích tướng công của ngươi, ta xem ngươi nói đến hắn đến tại sao không có một chút hạnh phúc nào đâu?”
Mộng Ngữ Diên nghe vậy dừng lại một chút việc xoay người nhìn về phía hắn, “Ô ô u nhìn không ra ngươi còn có thể nhìn ra nha, bất quá, bổn tiểu thư không thèm để ý, ta đang định hưu điệu cái kia yêu nghiệt tướng công kia” nói xong, đắc ý nhíu mày.
“Nha? Hưu điệu , từ xưa đến nay đều là nam nhân từ bỏ nữ nhân, làm gì có đạo lý nữ từ bỏ nam nhân?” Hắn tò mò hỏi.
Mộng Ngữ Diên nghe thấy hắn nói như vậy lập tức mất hứng, “Cái gì gọi là không có đạo lý này, ta cho ngươi biết, những điều này là do đàn ông các ngươi tự cho là đúng không coi ai ra gì, nghĩ đến bỏ thì nữ nhân không thê sống được ah, ta cho ngươi biết, không phải như thế, chỉ là các ngươi ảo tưởng mà thôi, ta muốn là có thể thuận lợi hưu điệu cái tên biến thái kia, sau đó ta nhất định sống so với hiện tại trôi qua còn tiêu dao gấp một vạn lần”
“Ngươi không thèm để ý đến ánh mắt thế tục ?” Hắn truy vấn.
“Cắt, cách ngôn của ta là, im lặng để cho người khác nói đi thôi, đang nói mồm dài ở người khác trên người, ta còn có thể ngăn cản bất thành, mê nói đã nói tốt lắm, bà tám ta thấy hơn ” nàng không thèm để ý nói.
Lời của nàng, làm cho hắn ngây ngẩn cả người, không thể tưởng được nơi này còn có một nữ tử đặc biệt như thế, vì thế, hắn cười cười nói: “Nga, nói như vậy ta chẳng phải là có cơ hội rồi?” Hắn cười hỏi.
Mộng Ngữ Diên nhìn hắn hừ nhẹ một tiếng, “Ta mới không cần vừa hưu điệu tên yêu nghiệt kia liền gả cho người đây, ta muốn du sơn ngoạn thủy còn muốn. . . . . .” Còn muốn nghĩ biện pháp xem có thể hay không trở về, thời đại của nàng không…, nàng một chút cũng mất hứng, không có Computer, TV, không có KFC tựu liên đại di mụ đến đây còn không có băng vệ sinh, rất lạc hậu, nàng một chút cũng không muốn ở chỗ này!
“Còn muốn làm cái gì?” Thấy nàng chưa nói xong, hắn hỏi tới.
“Còn muốn a, còn muốn. . . . . . Bao nhị gia , ta muốn nuôi rất nhiều rất nhiều soái ca làm tướng công, nga đúng rồi, đàn ông các ngươi không phải thích ba vợ bốn nàng hầu sao? Ta đây sẽ một lúc năm chồng sủng , ngươi nói tốt không?” Nàng vui đùa nói.
Hắn nghe vậy đột nhiên ha ha cười cười.
Đúng lúc này, rất nhiều nguời ăn mặc giống như hắn đi tới, nhìn thấy hắn khom người nói: “Thái tử, yến tiệc đã muốn bắt đầu, chạy nhanh đi qua đi”
Namtử cười cười, nhìn Ngữ Diên nói: “Cùng đi đi”
Mộng Ngữ Diên gật gật đầu, trong lòng thầm nghĩ, đang cầu mà còn không được , phải biết rằng, nàng hiện tại lạc đường, cũng không biết mình ở chỗ nào đâu!
Chương 43: Khủng hoảng
Đi theo thái tử Thổ Phiên bọn họ rất nhanh liền tới nơi tổ chức yến tiệc, kết quả là, thời điểm sắp đến nơi, Mộng Ngữ Diên thả chậm cước bộ bắt đầu chậm rãi hành tẩu.
Thổ Phiên thái tử ngoái đầu lại nhìn nàng một cái cười nói: “Làm sao vậy?”
“Ngươi. . . . . . Ngươi vào trước đi, ta theo sau đi vào” tuy rằng nàng không cần người khác nói như thế nào, nhưng nàng lại không thể bôi đen mặt cha nàng, nếu nàng theo hắn cùng nhau tiến vào trong sẽ khiến ọi người ngờ vực vô căn cứ!
Thổ Phiên thái tử cười gật gật đầu, liền dẫn đầu đi vào, khi bọn hắn bước vào kia một khắc, Mộng Ngữ Diên rõ ràng nghe được bên trong liền truyền đến liên tiếp những lời ân cần hỏi thăm tiếp theo nàng vội lặng lẽ tiêu sái đi vào, thừa dịp thời điểm tất cả mọi người đang hỏi han , nàng theo bên cạnh đi từ từ đến gần bên cha nàng.
“Diên nhi, ngươi vừa đi đâu?” Mộng tướng quân thấy thế hỏi vội.
Ngữ Diên nghe vậy ngượng ngùng cười cười, “Cha, nữ nhi lạc đường, không phải đã đến nơi rồi sao?”
Mộng tướng quân than nhẹ một tiếng, cái này cũng khó trách, nàng cũng lâu không tới Hoàng cung, sau hôn sự, Sở vương gia coi nàng vì sinh bệnh , cự tuyệt mang nàng vào cung, ai, nữ nhi đáng thương!
“Diên nhi a, Vương gia bên kia kìa” Mộng tướng quân gặp Hoàng thượng muốn nhắc nhở nàng chú ý lễ tiết.
Mộng Mgữ Diên vội vàng gật đầu”Cha, nữ nhi biết rồi” nói xong đi từ từ đến bên người yêu nghiệt, mà hắn lại thủy chung đều không liếc nhìn nàng một cái.
Tình Nhi thấy thế cười cười, “Tỷ tỷ vừa mới đi đâu vậy? Muội muội còn lo lắng tỷ tỷ mất tích đâu”
Ngữ Diên hừ lạnh một tiếng, “Muội muội thật đúng là quan tâm tỷ tỷ nha!”
Tình Nhi cười cười, “Tỷ tỷ sao lại nói thế, muội muội quan tâm tỷ tỷ là tự nhiên mà ” Tình Nhi làm bộ dạng như hiền lương thục đức .
“Hoàng thượng giá lâm” Đột nhiên, một tiếng cao la lên, mọi người thấy thế toàn bộ quỳ xuống, Ngữ Diên cũng quỳ xuống, tiếp theo bên tai nàng liền vang lên : “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”
Một lúc sau, phỏng chừng là hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, bởi vì nàng nghe được một câu thản nhiên “Bình thân” .
“Tạ hoàng thượng”
Mọi người hành lễ xong, toàn bộ đứng dậy, Mộng Ngữ Diên liền tò mò ngước mắt muốn nhìn một chút vị hoàng đế này đến tột cùng trông như thế nào, nhưng khi nàng n