
là người anh mà cứ đi ăn thua đủ với em gái mình . Thế ai khốn nạn hơn hả ? Nếu quân tử một chút thì anh buông tha cho Phương Nghi đi, đừng kiếm chuyện với cổ nữa.
– Chuyện riêng của tao, đừng có dính vào.
– Thế hả ? Vậy thì thôi nhé.
Khắc Minh bỏ máy xuống . Nhưng phút sau chuông lại reo lên, anh cầm ống nghe:
– Minh, tao cảnh cáo, nếu mày còn giành giật khách hàng của tao, mày sẽ lãnh hậu quả thê thảm . Nghe rõ chưa ?
– Vâng, xin mời . Nếu anh muốn tôi sẽ cho anh sạt nghiệp.
Khắc Minh lạnh lùng trả lời, rồi gác máy . Đôi mắt anh long lên một vẻ khinh bỉ ngạo mạng . Nếu Đông làm điều đó thì nó sẽ hiểu thế nào là hậu quả, sẽ còn nặng nề hơn sự hăm dọa của nó nhiều.
Đông không nhạy cảm để nhận ra rằng Khắc Minh luôn đánh đúng yếu điểm của anh . Đó là cách làm ăn gian dối, và Khắc Minh đã đi trước một bước, trước khi khách hàng nhận ra điều đó . Anh liên tiếp giật hợp đồng trên tay Đông . Và ông Trung bị tồn tại lô máy lạnh không bán được, đã không đủ vốn để xoay trở . Càng ngày ông càng mất khách hàng . Ông lúng túng trước những cuộc tấn công quá minh bạch của Khắc Minh đành buông xuôi.
Và Ngọc Thanh, bất cứ sơ hở nào của công ty Liên Cương đều bị cô kể lại cho Khắc Minh . Cô đã giúp anh lương thượng tin đáng kể.
Một tháng sau khi gọi điện hăm dọa Khắc Minh, Đông đã ra tay, ngày trước cổng nhà anh.
Buổi tối Khắc Minh đi gặp một người bạn, anh về nhà khi đã chếnh choáng saỵ Trên con đường vắng hun hút không một bóng người, có hai người thanh niên đứng dước gốc me ngoài đường . Khi Khắc Minh ngừng xe, anh giơ tay bấm chuông thì một tên đã nhanh nhẹn gạt tay anh ra, Khắc Minh quay phát lại trước khi anh chưa kịp hỏi đã bị một cú đấm như trời giáng vào mặt .
Anh còn đang loáng choáng, một tên đã túm áo anh.
– Đây là đồn cảnh cáo, nhớ đừng xỏ mũi vào chuyện làm ăn của người khác nghe chưa?
Khắc Minh gạt tay hắn ra:
– Anh là người của nhà ông Đông phải không ? Khoan ra tay, về nhắn lại với anh ta bỏ cái trò này đi . Đừng làm tôi nổi giận . Coi chừng anh ta không giữ được mạng mình đó . Buông ra, và về đi.
Tên đó nghe Khắc Minh nói cũng thấy hoang mang . Cử chỉ của hắn làm Khắc Minh hiểu ngay nó không phải là tên đánh thuê chuyên nghiệp . Anh định trấn áp hắn thì tên thứ hai đã trừng mắt nhìn anh.
– Câm cái họng mày lại . Tao cảnh cáo, nếu mày còn tấn công anh Đông . Chính tao sẽ thí mạng với mày . Công ty anh Đông tan rã thì tao cũng thất nghiệp, tao ăn thua đủ với mày tới cùng hiểu chưa thằng nhỏ.
Nói xong hắn ra hiệu cho tên kia . Cả hai cùng đì Khắc Minh vào cột tường nện tới tấp . Khắc Minh cũng đánh trả lại, anh không nén được một câu hăm dọa:
– Tụi mày đã muốn vậy thì tao cũng sẽ cho tụi mày chết cả đám . Hãy chống mắt mà nhìn ông chủ của mày vỡ nợ.
– Thằng chó!
Một tên rút dao đâm vào ngực Khắc Minh, anh né người, lưỡi dao trượt qua vai anh, máu tuôn ra ướt chiếc sơ mi . Vào lúc Khắc Minh té qụy xuống thì giọng con gái hét lên lanh lảnh.
– Quang, tôi nhận ra anh rồi . Anh có buông anh Minh ra không ? Tôi gọi công an bây giờ đây.
Rồi cô hét lên.
– Bớ người ta, ăn cướp . Giết người!
Hai tên vột vứt con dao xuống cống, lên xe vụt chạy nhanh . Ngọc Thanh chạy lại chỗ Khắc Minh, cúi xuống xem xét . Thấy máu đổ cả áo, cô hoa mắt thét lên đầy hãi hùng rồi nhào tới bấm chuông nhà Khắc Minh như điên.
Bà Liên trong nhà vội chạy ra . Những nhà lân cận cũng mở cửa . Người ta lao xao vì kinh hoàng.
Chương 6
Một lát sau xe cấp cứu tới . Con đường vắng lặng như náo loạn bởi tiếng còi ghê rợn.
Bà Liên và Ngọc Thanh ngồi ở ngoài hành lang trước phòng cấp cứu . Vẻ mặt còn chưa hết nỗi hãi hùng . Cả hai thức suốt đêm chờ kết quả . Cuối cùng lúc ba giờ khuya, cô y tá báo cho Ngọc Thanh biết anh đã tỉnh . Rất may là những vết đâm không trúng tim.
Bà Liên nhìn Ngọc Thanh dịu dàng.
– Vậy là nó đã qua khỏi rồi, cháu về nghĩ đi, một mình bác ở đây được rồi
– Dạ thôi, con không mệt đâu . Chờ xem ảnh ra sao con mới yên tâm bác à.
– Cháu làm chung với thằng Minh hả ?
– Dạ, đó là trước đây kìa . Bây giờ con vẫn làm chỗ cũ.
– Làm ở công ty ông Trung à ?
– Dạ, cháu làm thư ký cho công ty.
– Vậy à ? Chậc, iph không có cháu không biết nó ra sao . Chắc chết với tụi nó quá
May là tối nay con đến tìm ảnh . Tụi nó là tay chân của ông Trung đó bác . Bác thưa đi, con làm chứng cho.
– Ờ, để thằng Minh khỏe lại rồi tính.
Ngọc Thanh muốn tranh thủ tình cảm của bà Liên, cô nói như khoe:
– Tại ông Trung làm ăn thua anh Minh nên ổng tức đó . Con thì bênh vực anh Minh tối đa, chuyện gì trong công ty con cũng nói với ảnh hết.
– Vậy hả ? vậy ra cháu thân với Khắc Minh quá . Có được người tốt với nó bác cũng mừng.
Bà Liên nói một cách lơ đễnh, tâm trí hãy còn bối rối vì lo lắng . Nhưng với Ngọc Thanh, những lời nói nó là như chiếc cầu đưa cô đến gần bà hơn . Đó là những hy vọng về tình cảm gắn bó với Khắc Minh . Ý nghĩa đó làm cô sung sướng quên cả mệt nhọc.
Ngọc Thanh ở lại bệnh viện suốt ngày hôm đó . Buổi tối khi bà Liên đến thay cô mới ra về.
Và những ngày kế tiếp, cô hầu như nghĩ làm để túc trực bên anh.