Teya Salat
Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322813

Bình chọn: 8.5.00/10/281 lượt.

t mẻ xoá đi suy nghĩ trong lòng. Không còn suy nghĩ linh tinh, trong lòng cũng lắng xuống.

“Anh đi đường Dương quan của anh, tôi chọn cầu độc mộc của tôi, anh tốt nhất đừng đến làm phiền tôi!” Cô khẽ nói.

“Không có khả năng, mà cũng không còn kịp nữa rồi!”

Hơi thở nam tính mãnh liệt vọt tới, cô còn chưa kịp phản ứng, hai bàn tay nóng như lửa đã từ phía lưng hở ra thò vào bên dưới váy, nhanh chóng phủ lên bộ ngực sữa không hề phòng bị của cô.

Phút chốc, máu toàn thân dồn lên trên, Y Đằng Ưu Nhi nháy mắt đỏ bừng mặt. Hơi thở này……Nhâm Thiếu Hoài! Sao anh ta có thể……Cả người cô cứng đờ không thể nhúc nhích.

Cô ngây người cũng không có nghĩa là anh ta không thể động, ngược lại, đôi tay tà ác kia càng hoạt động lợi hại hơn. Đôi nhũ hoa mềm mại trắng như tuyết vì bị anh vuốt ve mà đẫy đà, dựng thẳng.

“Nhâm Thiếu Hoài, anh lại như vậy……” Nâng đôi tay nhỏ bé lên muốn tóm lấy hai bàn tay kiêu ngạo kia, nhưng cách một lớp quần áo khiến cô muốn bắt cũng không bắt nổi. “Đại sắc lang, mau thả tôi ra.”

“Không đời nào! Ưu Nhi, tôi phát hiện ra em bề ngoài thoạt nhìn có điểm suy dinh dưỡng, nhưng chỗ này……” Nhâm Thiếu Hoài dùng bàn tay mềm mại vuốt ve , “Còn may vẫn có thịt, tôi rất vừa lòng.”

“Vừa lòng cái đầu anh ấy, anh…… anh hơi quá đáng rồi đấy, nếu không buông tay, tôi sẽ gọi người……” Lời còn chưa dứt đã lại bị ma chưởng trước ngực tàn sát bừa bãi đôi nhũ hoa đẹp như tiên giống như một sự trừng phạt.

“A!” Đau đớn bén nhọn ở sâu trong nơi nữ tính khiến Y Đằng Ưu Nhi chấn động, hai chân vô lực, cả người đổ vào lồng ngực kiên cố của anh.

Anh ôm ngang lưng cô, thấp người ngồi xuống chiếc ghế sắt ẩn trong bụi hoa. Lồng ngực dán sát lưng cô, cánh tay sắt ôm chặt lấy thắt lưng ép cô phải ngồi trên đùi mình, tay kia dạo chơi trên người cô.

“Không…… Đừng như vậy……” Đôi tay nhỏ bé run run bận rộn đẩy móng vuốt sói ra, hổn hển kêu lên: “Tôi cảnh cáo anh, trong bữa tiệc có rất nhiều người, anh dám phi lễ tôi, tôi sẽ kêu lên……”

“Tôi khuyên em đừng uổng phí sức lực, nơi này cách gian nhà chính một quãng tương đối. Tối mùa xuân se lạnh, người ta ở bên trong có điều hoà ấm áp, tôi không tin sẽ có người tới nghe tiếng mèo kêu của em.” Lòng bàn tay quyến luyến vuốt phẳng bộ ngực nõn nà như tuyết như ngọc, làn da mềm mại trơn nhẵn làm anh bị mê hoặc.

“Anh……” Cô tức giận đến mức muốn gào thật to, lại sợ nhỡ thật sự gọi tới một đống người thì cô sẽ rất thảm. “Long sẽ tới tìm tôi, nếu anh ấy biết anh khi dễ tôi, nhất định sẽ không bỏ qua.”

“Thật sao? Anh ta sẽ……” Anh thì thầm, răng nanh sói cắn cắn bả vai mịn màng như trân châu của cô, lần dần lên cái cổ duyên dáng, đầu lưỡi nóng bỏng thám hiểm khẽ liếm vào lỗ tai mẫn cảm. “Đối phó với tôi như thế nào?”

“Anh ấy sẽ, a……” Một dòng điện chạy khắp toàn thân, cô cảm thấy hạ thân chảy ra một dòng nước ấm khác thường, bàn tay nhỏ bé đang chống cự càng có vẻ yếu đuối vô lực.

Mà cặp ma chưởng kia của anh như vào chỗ không người, không chút kiêng nể khiêu khích mân mê trên da thịt non mềm của cô, châm lên ngọn lửa cứ một chỗ lại một chỗ.

Cô dồn dập thở hào hển, nôn nóng vặn vẹo thân mình, cảm thấy nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên, cả người dường như đang cháy, ngay cả hô hấp cũng nóng bừng bừng.

Nhưng anh dường như còn chưa thấy đủ, hai tay cố định vòng eo mảnh khảnh của cô, dễ dàng xoay người làm cho cô mặt đối mặt ngồi trên đùi anh. Lặng lẽ vén lễ phục của cô lên tới thắt lưng, hai tay thật cẩn thận nâng bộ ngực sữa tuyết nộn không tỳ vết lên, há mồm ngậm cả nụ hoa đỏ tươi, cúi đầu bừa bãi mút như con sói đói khát.

“A……” Theo bản năng cô ưỡn ngực, đầu bắt đầu hoa lên như say rượu, mờ mịt lại lâng lâng, ý thức dần dần biến mất.

Chiếm đoạt vợ yêu [chương 4.2'> Edit: Viochan

Gió đêm nhè nhẹ thổi, không khí se lạnh lướt nhẹ qua cành lá, mơn man trên thân thể như điêu khắc từ bạch ngọc của cô. Nhất thời như ngâm mình vào bồn nước đá khiến cô run lên, lập tức tỉnh táo lại.(bạn Vi: chẹp, tiếc nhể)

“A……” Cô hoảng sợ kêu lên, đẩy mạnh anh ra rồi nhảy dựng lên, ba chân bốn cẳng kéo xuống chiếc váy lụa đang bị vén lên tận thắt lưng, che lại cơ thể trần trụi. Quá tức giận, cô giơ tay thật sự rất muốn cho Nhâm Thiếu Hoài một cái tát.

“Đừng hòng.” Anh đúng lúc tóm được tay cô dùng sức lôi kéo, làm cô kinh hô một tiếng, ngã vào trong lòng anh. Một tay kia nâng gáy cô lên, miệng rộng hé ra, không chút khách khí nuốt hết đôi môi anh đào phấn nộn.

Cô còn chưa kịp giãy dụa thì đã một lần nữa chìm đắm trong cơn tình dục say lòng người.

Ngay khi hai người sắp không khống chế được nữa, âm thanh nói chuyện mơ hồ vang lên kéo lí trí trở lại với Nhâm Thiếu Hoài.(bạn Vi: ta hận mấy người phá đám kia…)

Tâm không cam tình không muốn rời môi cô, chỉ thấy Y Đằng Ưu Nhi vui sướng cư nhiên đang vui sướng ra mặt. Hơi thở gấp gáp, đôi mắt sáng khép hờ, khuôn mặt hồng hào càng quyến rũ làm xuân ý nhộn nhạo, thân thể mịn màng như ngọc lại lần nữa hiện ra trong đáy mắt nóng rực của anh.

Nhâm Thiếu Hoài tuy rất tiếc nuối nhưng vẫn không khỏi lo lắng!

Tuy rằng đã là mùa xuân nhưng không khí