Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Chiếm Đoạt Vợ Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322725

Bình chọn: 9.00/10/272 lượt.

uốn cũng không cản nổi đâu.” Nói xong, Mã Ninh Tâm liền vênh váo tự đắc rời đi.

“Tổng tài phu nhân……”

Từng lời nói của Mã Ninh Tâm như đâm từng nhát dao vào trái tim Ưu Nhi, khơi lên nỗi sợ hãi lớn nhất trong lòng cô.

“Tôi không sao, cô đừng lo.” Y Đằng Ưu Nhi gắng gượng mỉm cười ngẩng khuôn mặt tái nhợt lên liền nhìn thấy Dương Kính Nguyệt đang đứng ở cửa không biết đã đến từ khi nào. Y Đằng Ưu Nhi thở sâu một hơi, “Những gì Mã Ninh Tâm nói là sự thật sao?”

Dương Kính Nguyệt là thư kí của Nhâm Thiếu Hoài, tất nhiên sẽ biết rõ sự thật.

“Cái gì mà thật hay giả chứ!” Dương Kính Nguyệt quay về chỗ ngồi, khẩu khí có chút không kiên nhẫn, “Chuyện này chỉ cần mở bất kì một quyển tạp chí nào cũng có thể nhìn thấy được. Sự ái mộ của Mã Ninh Tâm với tổng tài ai tinh ý đều có thể nhận ra, lần trước khi đại biểu của tập đoàn Hoà Thái đến công ty bàn bạc về việc kí kết hợp tác chẳng phải cô cũng tận mắt nhìn thấy hay sao?”

Y Đằng Ưu Nhi như bị giáng một đòn nặng nề, trong nháy mắt mặt cắt không còn giọt máu, mơ hồ mờ mịt không biết đã đi ra như thế nào.

Nhìn Y Đằng Ưu Nhi lảo đảo đi vào thang máy, đáy mắt Dương Kính Nguyệt hiện lên một tia không đành lòng, cô có phải là đã hơi quá đáng không?

“Tổng tài phu nhân……” Tiểu Mật oán hận trừng mắt nhìn Dương Kính Nguyệt một cái, cầm điện thoại gọi thông báo cho lái xe đang nói chuyện phiếm trong phòng bảo vệ.

“Không ngờ đã lâu như vậy rồi mà giấc mộng phượng hoàng của em vẫn còn chưa tan.”

Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, Dương Kính Nguyệt như bị điện giật quay đầu lại, nhìn thấy Âu Sùng Viễn ánh mắt lạnh như băng, trong lòng cô đột nhiên co rụt lại.

“Anh……anh hiểu lầm rồi.”

“Hiểu lầm?” Âu Sùng Viễn lạnh lùng nhìn Dương Kính Nguyệt đang cố gắng tự trấn định, “Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy thì anh cũng không tin nổi. Dương Kính Nguyệt, em thực sự làm cho anh quá thất vọng.” Anh mở ra chiếc hộp bọc vải nhung nắm trong lòng bàn tay, lộ ra một chiếc nhẫn kim cương tinh xảo, “Tôi vốn tưởng rằng nửa năm qua hết thảy mọi thứ đã đủ để chúng ta nắm tay nhau đồng lòng bước vào lễ đường, không ngờ tất cả đều là tự tôi hoang tưởng.” Anh đóng chiếc hộp lại, không chút do dự xoay người rời khỏi đó thật nhanh.

Dương Kính Nguyệt thất bại ê chề đối mặt với ánh mặt đùa cợt của cô trợ lý, thẹn quá hoá giận hét lên: “Tôi đâu có nói dối.”

“Ai thèm để ý đến cô?” Cô trợ lý khinh thường hừ một tiếng, ngồi xuống tiếp tục làm công việc còn dang dở của mình.

Là chính anh đã nói sẽ chỉ yêu thương một mình mình cả đời, tại sao đột nhiên lại có thể thay đổi như vậy? Tại sao lại như vậy?

Đau quá, cả người đều đau, Y Đằng Ưu Nhi ngã lên giường cuộn người lại, trong lòng đau đớn như bị cào xé.

Cho đến giờ này khắc này, cô mới biết được, hoá ra cô đã yêu anh, hơn nữa còn là yêu rất sâu rất đậm.

Bây giờ mới phát hiện ra, liệu có phải là đã quá muộn rồi hay không?

Đáng giận! Đồ tồi! Đồ lừa đảo! Anh nói dối em, sao anh có thể thay lòng đổi dạ như vậy?

Không được! Cô đột nhiên ngồi bật dậy, cô nhất định phải đi tìm anh nói cho rõ ràng mọi chuyện!

Bịch một tiếng, cửa phòng ngủ bất ngờ mở ra, vừa nhìn thấy người bước vào, Y Đằng Ưu Nhi nhất thời lửa giận bốc lên, theo phản xạ định cầm đồng hồ báo thức lên ném về phía anh.

Chiếm đoạt vợ yêu [chương 10.2'> Edit: VIOCHAN

Nhâm Thiếu Hoài rất hiểu thế nào là tiên hạ thủ vi cường, thấy thế lập tức quát lớn một tiếng giữ chặt lấy cô.

“Hôm nay em ở công ty bị một con hồ ly tinh lừa rồi đúng không?” Anh vẻ mặt tức giận trừng mắt nhìn Y Đằng Ưu Nhi, cũng chậm rãi đến gần.

“Em……” lừa sao?

“Ưu Nhi, em đúng là cái đồ đại ngu ngốc!” Thừa dịp cô còn đang ngẩn người, Nhâm Thiếu Hoài vội vàng giơ tay chộp nhanh cái đồng hồ báo thức trong tay cô. Hung khí đã bị bỏ đi, anh càng được thể cao giọng trách cứ cô: “Người ta tùy tiện nói vài câu, em đã bị doạ đến hoảng sợ, một chút khả năng tự mình đi đối chất kiểm chứng cũng không có. Đường đường là một vị tổng tài phu nhân mà lại dễ bị lừa như vậy, em bảo anh phải giấu mặt mũi vào đâu đây?”

“Ơ….. Nhưng cô ta nói……”

“Cô ta nói là em tin luôn à, em rất thân thiết với cô ta sao? Anh đã nói rồi, lại còn mỗi ngày đều nói với em rồi, sao em lại không tin anh mà đi tin cô ta!” Anh càng hét trong lòng càng chua xót, vì thế càng hét lại càng to.

“Nhưng cả thư kí Dương……” Y Đằng Ưu Nhi bị tiếng quát đinh tai nhức óc làm cho choáng váng chấn động.

“Cô ta bị anh đuổi việc rồi.”(Vi: hú, iêu anh, anh thiệt sáng suốt)

“Đuổi……đuổi việc?”

“Đương nhiên, thân là thư kí tổng tài, chẳng những không hiểu ý của cấp trên, lại còn tung ra lời đồn vớ vẩn làm mọi người hiểu lầm, loại con sâu làm rầu nồi canh này nếu không sớm trừ bỏ thì chẳng lẽ phải đợi đến khi cô ta gây ra chuyện gì đó lớn hơn không thể cứu vãn nổi nữa sao?”

Nói rằng Dương Kính Nguyệt tung lời đồn nhảm là nói hơi quá sự thật, cô chỉ là chỉ đường sai mà thôi. Nhưng Nhâm Thiếu Hoài đã từng đã cảnh cáo cô mà cô vẫn lại lần nữa làm cho tình cảm riêng tư xen vào công việc, tái phạm sai lầm như lần trước, ngay cả chí


Insane