pacman, rainbows, and roller s
Chín tuổi tiểu yêu hậu

Chín tuổi tiểu yêu hậu

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3212753

Bình chọn: 8.00/10/1275 lượt.

đôi mi thanh tú chớp chớp. Bàn tay mềm vỗ vỗ ngực, cảm thấy như có gì đó không tốt. Có chuyện gì xảy ra rồi sao? Thức dậy rồi lại không chợp mắt nổi, nàng khoác thêm áo ra ngoài.

Bên ngoài, ánh trăng thanh u soi bóng mờ ảo. Một loại côn trùng gì đó không biết tên cứ đàn lên từng đợt trong bụi cỏ, mấy cây đại thụ xum xuê trong sân lay động, bóng cây dưới ánh trăng nhìn thế nào cũng thật quỷ mị.

Cộc cộc…

Lãnh Loan Loan gõ cửa vòng sát vách.

“Chủ tử?” Dạ Thần nghe được tiếp đập cửa, thân mình nhảy dựng lên, ai dè người gõ lại là Lãnh Loan Loan.

“Đi dạo với ta.” Lãnh Loan Loan nói xong liền xoay người đi.

Dạ Thần nhanh chóng đóng cửa rồi đi theo.

Hai người vừa đi khỏi, Tàn Nhất và bốn thiếu niên cũng tỉnh giấc, mở cửa sổ, nhìn bóng dáng hai người dưới bóng trăng.

Ánh sáng bạc mông lung rơi trên vai hai người, ấm áp khôn tả.

“Thần, vừa rồi ta bỗng dưng có một cảm giác không hay, ngày mai ngươi cho người điều tra người kia có tin tức gì không.” Lãnh Loan Loan đứng dưới ngọn cây, ngẩng đầu nhìn Dạ Thần. Mới vừa rồi bị cảm xúc lo lắng kia làm cho tỉnh giấc, người đầu tiên nàng nghĩ đến chính là cha của nàng, Lãnh Đình Dực. Dù sao ông ấy cũng chỉ mới đến nơi này, nghe Anh Diệp Vũ Đồng nói, hẳn là vẫn còn đang mặc quần áo hiện đại, bộ dạng như vậy chỉ sợ gặp nhiều phiền toái.

“Vâng.” Dạ Thần gật đầu, trong lòng đối với quan hệ của Lãnh Đình Dực và Lãnh Loan Loan càng thêm hiếu kỳ. Đến tột cùng người đó là ai mà thể làm cho chủ tử lo lắng đến không ngủ được như vậy?

“Chúng ta đi dạo một lát nữa đi.” Lãnh Loan Loan nói, bóng dáng hai người lại chầm chậm bước đi.

Q.2 – Chương 104: Là Thái Hậu Hạ Thuốc Ngài

Trên giường, một nam một nữ quấn quít nhau ngủ say sưa.

Dấu hôn màu đỏ, dấu móng tay cào in trên lưng, gối chăn hỗn độn, có thể thấy được đêm quan hẳn là rất kịch liệt.

Đột nhiên nam nhân trên giường mi mắt giật giật, ngay sau đó đôi mắt thâm thúy chậm rãi mở ra, ánh sáng ban ngày làm cho hắn có chút mơ hồ, một lúc lâu vẫn chưa thực sự tỉnh táo.

“Ưm…”

Đột nhiên bên cạnh truyền đến âm thanh rên rỉ kiều mị. Nam tử quay đầu nhìn lại liền thấy một nữ tử nằm kề sát mình, trên người đầy dấu hôn đo đỏ. Đôi mắt thâm thúy vốn đang mơ màng đột nhiên trợn lớn, kí ức về một đêm hoàng đường hôm qua dường như quay lại. Chết tiệt,hắn vậy mà lại bị người ta tính kế. Đôi mắt liếc qua nữa tử nằm bên cạnh, lộ rõ vẻ chán ghét. Bàn tay vung lên, đem nữ tử hất qua một bên. Người phụ nữ này cũng là đồng lõa, đến tột cùng là kẻ nào dám hạ thuốc hắn?

“Ôi…” Nữ tử bị Hiên Viên Dạ đây mạnh, đụng vào đầu giường, đau đớn làm nàng tỉnh dậy, nhìn lại thấy Hiên Viên Dạ đang mang một vẻ mặt lạnh giá nhìn mình thì sợ đến mức run rẩy.

“Hoàng…Hoàng Thượng tha tội…” Nàng nửa quỳ nửa ngồi trên giường, đầu cúi thấp cầu mong Hiên Viên Dạ tha thứ. Không nghĩ đến qua một đêm triền miên, Hoàng Thượng lại vẫn không có nửa điểm dịu dàng như vậy. Ánh mắt của hắn nhìn nàng giống như hận không thể đem lăng trì, thật là khủng khiếp. Nàng bắt đầu hối hận, có lẽ không nên tin lời của Thái Hậu. Hoàng Thượng chắc chắn không bao giờ nhận nàng, càng làm gì có chuyện mẫu bằng tử quý?

“Ai? Rốt cuộc và ai đứng đằng sau ngươi?”

Hiên Viên Dạ lạnh lùng nhìn nữ tử trước mặt, không có mị dược, bây giờ hắn với thân thể kiều mị kia của nàng ta quả thật không có chút cảm xúc. Nữ nhân này hại hắn phản bội Loan Loan, thật hận không thể bóp chết nàng luôn bây giờ. Nhưng không tìm được người chân chính ở đằng sau tính kế, hắn làm sao có thể để nàng chết dễ dàng như vậy.

Nữ tử cúi đầu, thân mình vì sợ hãi mà run lẩy bẩy. Miệng mở ra rồi lại khép vào, định nói rồi lại thôi.

“Nói hay là không?”

“Bang” một tiếng, bàn tay của Hiên Viên Dạ đập một chưởng xuống chiếc bàn bên giường, cái bàn liền ngã sập xuống.

Nữ tử trên giường sợ đến mức á khẩu, run run.

Hiên Viên Dạ nhìn những dấu hôn trên thân thể nàng ta, ánh mắt hiện rõ vẻ chán ghét, liền vung tay đem chăn mỏng che lại.

“Hứa Mậu.” Hướng ra ngoài gọi to.

“Hoàng Thượng.” Hứa Mậu đi đến, nhìn thấy nữ tử chỉ mặc mỗi chiếc áo lót trên giường liền sửng sốt. Hiển nhiên hắn không rõ tối qua đã xảy ra chuyện gì.

“Ngươi tối hôm qua đi đâu vậy?” Hiên Viên Dạ lạnh lẽo nhìn Hứa Mậu.

Tim Hứa Mậu đánh bộp một cái, chawcngr lẽ tối qua đã xảy ra chuyện gì rồi.

“ Bẩm Hoàng Thượng, hôm qua nô tài vừa về phòng, uông một ly trà liền mơ mơ màng màng ngủ lúc nào không hay.” Trước giờ cứ nghĩ mình đã lớn tuổi như vậy còn sợ cái gì, lại không nghĩ đến có kẻ cao tay như vậy.

Hiên Viên Dạ nghe Hứa Mậu nói, đôi mắt thâm thúy nheo lại. Đến Hứa Mậu cũng bị cho mê dược, rõ ràng là đã chuẩn bị kĩ lưỡng, hừ, hắn thật sự rất tò mò về kẻ đứng đằng sau mọi chuyện.

“Đem nàng ta đưa xuống, đánh hai mươi đại bản.”

Hiên Viên Dạ chỉ vào nữ tử trên giường, nói với Hứa Mậu. Không phải là muốn giấu giếm kẻ đứng sau sao? Hắn chờ xem nàng là mạnh miệng thôi hay là thật sự cứng rắn như vậy.

“Hoàng Thượng tha mạng!!!” Nữ tử vừa nghe, hai tay nắm chặt lấy chăn, liên tục dập đầu với Hiên Viên Dạ.

“Đưa xuống mau.” Hiên Viên Dạ vung tay đẩy một cái, n