Pair of Vintage Old School Fru
Chồng Ngốc Của Tôi

Chồng Ngốc Của Tôi

Tác giả: Tàng Tĩnh Nhi (藏静儿)

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323090

Bình chọn: 8.5.00/10/309 lượt.

người đều đồng tình với mình.“Ông chủ, xin ông làm chủ cho Tiểu Mộng ạ.”Đám người hầu bên ngoài gần như đều tin lời nói của Tiểu Mộng, dù sao thì cô ta cũng khóc đến thương tâm như thế mà.Khẽ nhíu mày, nhìn cô gái giúp việc mà đến chính ông cũng không còn nhớ rõ tên cùng mặt mũi, hỏi: “Cô bảo tôi làm chủ cái gì cho cô?”Nhỏ giọng khóc lóc, sau đó cô cúi đầu, ấp úng nói: “Cậu chủ…Cậu chủ ép buộc con…Con…Đã…Là người của cậu chủ rồi…”Lời của cô khiến cho Phong Long Sinh vô cùng khiếp sợ. Vừa bước vào phòng, ông liền nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của con dâu, vẻ mặt mờ mịt , chẳng biết đã xảy ra chuyện gì của con trai cùng vẻ mặt đăm chiêu của Bạch Dật Phong.Nhìn sắc mặt trắng bệch của con dâu khiến ông có chút đau lòng, sau đó liền tức giận nhìn về phía con trai, nghiêm khắc hỏi: “Vũ Vọng, con nói cho cha biết đã xảy ra chuyện gì vậy?”“Chuyện gì xảy ra ạ?” Anh hoàn toàn không biết gì cả, anh chỉ biết là, anh vừa tỉnh dậy liền nhìn thấy Nhung Nhung nên rất vui mừng thôi.Nhìn vẻ mặt của con trai, Phong Long Sinh lập tức biết chuyện có chút bất thường, ông liền hỏi trực tiếp luôn.“Con có ngủ cùng với cô gái kia không?” Ông chỉ vào Tiểu Mộng đang được người khác đỡ dậy.Theo hướng tay ông nhìn về phía Tiểu Mộng, anh lập tức nhíu mày.“Cô ấy là ai ạ?” Trong mắt, trong lòng anh chỉ có một mình Kiều Nhung Ngọc nên anh không hề để ý đến những người khác, cho dù Tiểu Mộng đã ở trong nhà này được vài tháng rồi.Phản ứng của Phong Vũ Vọng làm cho cục diện xoay chuyển trong nháy mắt, vốn toàn bộ người hầu đã gần như tin vào lời nói của Tiểu Mộng liền bắt đầu có người nghi ngờ cô ta.“Cậu chủ chẳng hề nhớ rõ cô ta thì sao có thể ép buộc được chứ?”“Nhưng mà, sao lại có cô gái dùng trong sạch của mình để nói lung tung chứ!”“Hiên tại, cái loại phụ nữ dùng mọi thủ đoạn để trở thành phượng hoàng có rất nhiều, anh có dám đảm bảo cô ta không như thế không?”“Nhìn bề ngoài cô ta cũng rất biết điều mà.”“Có thể là giả vờ đó.”… …..Tiểu Mộng đương nhiên là nghe thấy hết lời nói của mọi người, cô ta đột nhiên gào khóc rồi ngã xuống bên chân Kiều Nhung Ngọc.“Cô chủ, cô không thể vì đố kỵ mà không nói lý lẽ…Cậu chủ đối xử như thế với tôi, tôi biết cô rất không vui…Nhưng mà cô cũng không thể độc ác như thế…Tôi là người của cậu chủ, là chuyện chẳng thể thay đổi được…Cậu chủ vừa ý tôi, xin cô hãy chấp nhận tôi đi…”“Cô kia, cô đang nói nhảm gì vậy!” Bạch Dật Phong tức giận quát to.“Nhung Nhung, cô ấy đang nói gì vậy? Cô ấy là người của anh nghĩa là gì?” Phong Vũ Vọng bị dọa đến ngây người, vội kéo kéo tay cô, chỉ thiếu chút nữa là trốn ra sau lưng cô rồi.Cô thở dài nhìn anh rồi tránh khỏi tay anh, mở miệng nói câu đầu tiên sau tất cả mọi chuyện, nhưng lại là nói với Bạch Dật Phong.“Phiền anh đưa em về nhà họ Kiều được không?” Cô cần suy nghĩ kỹ một vài chuyện, cô không muốn đứng trong đống hỗn loạn này nữa.“Nhung Nhung?” Phong Vũ Vọng thấy cô tránh khỏi tay mình trong lòng liền hoảng sợ, lại nghe cô nói muốn về nhà họ Kiều, anh lập tức vươn tay giữ lấy cô.“Anh muốn về cùng em.”Nhin anh giữ lấy tay mình, cô lại tránh khỏi anh một lần nữa rồi một mình đi xuống lầu. Hiện tại, cô đang rất mệt mỏi, cô cần một nơi yên tĩnh để nghĩ rõ ràng mọi chuyện.“Nhung Ngọc?” Phong Long Sinh lo lắng nhìn cô đang dần đi xa.“Nhung Nhung!” Lúc cô tránh khỏi tay anh lần thứ hai, anh liền sợ đến ngây ngốc, nhưng vừa thấy cô rời đi, anh lập tức hoàn hồn rồi vội đuổi theo.“Ba nuôi, đừng quá lo lắng, hiện tại cứ để cô ấy về nhà họ Kiều đi.” Bạch Dật Phong mở miệng an ủi Phong Long Sinh đang vô cùng sốt ruột.Phong Long Sinh liếc nhìn cô gái giúp việc còn đang khóc kia một cái, nhà họ Phong ngoại trừ má Lỗ ra thì cô ta là nữ giúp việc duy nhất trong nhà, cuối cùng ông vẫn gật đầu đồng ý.“Được rồi, để cho nó yên tĩnh cũng tốt.” Chuyện này vẫn nên xử lý cẩn thận, nếu không thì ông sẽ mất đi một người con dâu tốt.Sau khi Bạch Dật Phong cúi đầu nói vài câu với ông, liền vội vã đi xuống lầu.Phong Long Sinh thâm trầm liếc Tiểu Mộng một cái rồi vỗ vỗ tay, ý bảo màn kịch này đã kết thúc rồi.“Mọi người mau đi làm việc của mình đi, má Lỗ đưa cháu gái bà về phòng nghỉ ngơi, việc này chờ thêm hai ngày nữa sẽ bàn tiếp.”Dứt lời, ông liền đóng cửa phòng vợ chồng Phong Vũ Vọng rồi khóa lại.Thấy thế, đám người hầu lần lượt xuống lầu, tuy Tiểu Mộng còn muốn nói điều gì đó nhưng vẫn bị má Lỗ kéo đi.Phong Long Sinh nhìn cô gái bị má Lỗ kéo đi, trong đôi mắt ông hiện lên một tia rét lạnh.Xem ra, tâm cơ của cái người tên Tiểu Mộng kia rất thâm sâu.***********************Phong Vũ Vọng đuổi theo giữ chặt Kiều Nhung Ngọc lại, không để cô rời đi.“Nhung Nhung, anh muốn ở cùng với em, em đừng bỏ anh lại mà.”Tuy anh không hiểu chuyện gì đã xảy ra nhưng nhìn vẻ mặt của Kiều Nhung Ngọc, anh liền biết, cô đang tức giận, hơn nữa còn rất giận anh. Cho nên anh nhất định phải giữ chặt cô để tránh cô không cần anh nữa.Bất đắc dĩ liếc anh một cái rồi để mặc anh lôi kéo mình, cô vẫn đi về phía trước, mà anh thì ngoan ngoãn đi theo phía sau cô.Cô lên xe, anh cũng theo vào ngồi bên trong nhưng lại không dám nói câu g