
Chồng Ngốc Của Tôi
Tác giả: Tàng Tĩnh Nhi (藏静儿)
Thể loại: Truyện dài tập
Lượt xem: 323005
Bình chọn: 9.5.00/10/300 lượt.
?” Vội sửa lại thái độ nói sang chuyện khác, cô không muốn mới sáng sớm đã bị thủ trưởng phê bình đâu. Lần trước, cũng chỉ vì cô hơi tỏ thái độ một chút mà anh ta dám gọi điện trực tiếp cho cục trưởng tố cáo cô, hại cô bị cục trưởng mắng suốt ba tiếng liền.Anh khẽ nhếch khóe miệng nhàn nhạt cười.“Có chuyện muốn nhờ cô giúp.” Anh vẫn không hề quên mục đích cuộc gọi này.“Hơ, không phải anh rất vạn năng sao? Sao lại cần tôi giúp chứ?” Mới vừa nhẫn nhịn chưa được một phút, cô lại chứng nào tật nấy, lập tức châm chọc anh.“Tôi thấy tôi nên mời thẳng cục trưởng của các cô giúp đỡ thì tốt hơn.” Anh lập tức có biện pháp trị cô.“Được rồi, được rồi, có chuyện gì cứ nói thẳng đi.”Nói không sợ anh ta mới là lạ đó, mỗi lần anh ta đều hành hạ cô đến không có chỗ trút giận, khổ không thể tả được. Cô mà tin tưởng anh ta gọi điện cho cục trưởng chỉ vì muốn ông giúp đỡ thì cô chính là kẻ ngốc, anh ta không nhân cơ hội này để tố cáo cô mới là lạ.Anh lập tức kể sơ qua mọi chuyện xảy ra ngày hôm qua cho cô nghe.“Woa, thật không ngờ em trai anh lại có sức hút đến thế!” Vừa nghe xong, cô liền kinh ngạc hô to. Loại tình tiết cũ rích này cô mới chỉ xem qua trên phim thôi đó. Thế nhưng, nghe đồn em trai anh ta là kẻ ngốc mà? Vậy mà còn có cô gái dùng phương pháp này để quyến rũ em trai anh ta. Quả nhiên, có tiền liền khác ngay.“Đừng có châm chọc nữa, có biện pháp điều tra không?” Dù sao thì cô cũng sẽ chẳng bỏ qua bất cứ cơ hội nào để châm chọc anh đâu.“Anh đem cái cốc sữa kia đến chỗ tôi, tôi sẽ làm hóa nghiệm giúp anh.” Tuy cô vô cùng chán ghét anh ta, thế nhưng, nếu anh ta đã mở lời xin mình giúp đỡ thì cô cũng chẳng thể từ chối.“Bao lâu mới có kết quả?”“Ba ngày đi, đến lúc có kết quả thì tôi sẽ gọi điện cho anh.” Cô không mấy tình nguyện nói.“Tốt lắm, đợi lúc nữa tôi sẽ tự mình mang đến cho cô.” Anh cố tình nhấn mạnh hai chữ ‘tự mình’, ý muốn nhắc rằng nếu cô muốn trốn tránh anh thì cô nhất định sẽ thê thảm.“Biết rồi.” Cô bất mãn đáp lại.“Anh nợ tôi một cái nhân tình đó.” Cô vẫn không quên đòi nợ.“Ừm, tôi nợ cô một cái nhân tình.” Ha ha, anh cũng không mấy quan tâm, nợ cô cũng tốt, anh sẽ có thêm lý do để tìm cô.“Vậy tôi cúp máy đây, lát nữa gặp nhé.”“Ừ.” Cúp máy, cô liền rùng mình một cái, sao đột nhiên cô lại có một dự cảm không tốt vậy?***********************Buổi tối ba ngày sau, Mạnh Triết cầm báo cáo kiểm tra về nhà họ Phong.“Má Lỗ, bà đi gọi ông chủ cùng mấy đứa kia xuống đây, bảo là tôi có chuyện muốn nói.” Vừa đi vào phòng khách, anh liền dặn dò.“Tiện thể bảo cả cháu gái của bà xuống nữa.”“Vâng.” Đêm hôm đó, bà đã đi nhận lỗi với ông chủ, ông chủ cũng đã tha thứ cho bà rồi.Một lúc sau, mấy người kia lần lượt đi xuống.“Anh cả, có kết quả rồi hả?” Đỗ Vũ nhìn thấy túi tài liệu trên tay anh, lập tức hỏi.Lắc lắc túi lớn trên tay, anh cười nói: “Mới ra lò luôn.”“Sao rồi?” Phong Long Sinh sốt ruột hỏi.“Đợi một người nữa đã.” Vẫn còn một người nữa chưa xuất hiện, mà người này, là nhân vật chính trong chuyện lần này.“Ông chủ, Tiểu Mộng không có trong phòng.” Má Lỗ vội vàng từ trên lầu chạy xuống.“Chắc không phải là đã chôm đồ bỏ trốn rồi chứ?” Đỗ Vũ nói đùa.“Tiểu Hành, con gọi điện đến chỗ bảo vệ gác cổng hỏi đi…” Phong Long Sinh đang định bảo Nhậm Ngã Hành gọi điện qua bên bảo vệ hỏi chút tin tức thì bất ngờ bị tiếng tranh cãi bên ngoài cắt ngang.Năm người bọn họ cùng má Lỗ vội vàng đi ra ngoài, muốn nhìn xem rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.Chỉ thấy hai người bảo vệ một trái một phải đang giữ chặt Tiểu Mộng, kiên quyết kéo cô ta vào trong. Còn Tiểu Mộng vì giãy dụa mà tóc tai rối loạn, quần áo lộn xộn không chịu nổi, giống như kẻ điên vừa kêu gào vừa giãy dụa. Phía sau còn có hai bảo vệ, trên tay một người cầm theo một túi hành lý to đùng còn người kia thì kéo cả một valy nặng trịch.“Mấy tên xấu xa này, thả tôi ra! Tôi sẽ khiến các người đẹp mặt! Con bà nó, mấy người đàn ông xúm vào bắt nạt một cô gái yếu đuối còn gọi là anh hùng sao! Rốt cuộc các người có phải là đàn ông không vậy, là đàn ông thì mau thả tôi ra!”Tuy hai người gác cổng đều là hai người đàn ông lực lưỡng nhưng để bắt được một cô gái đanh đá như vậy, thật cũng khiến họ khá vất vả. Vừa nhìn thấy ông chủ đang đứng bên ngoài, họ liền vội thả cô ta ra.“A! Con bà nó, mấy người không biết nhẹ nhàng chút à.” Cô ta vẫn không biết sống chết gào to.“Tiểu Mộng…” Má Lỗ bị dọa đến khiếp sợ, bà chưa từng gặp qua cô gái nào vô giáo dục như vậy, mà cô gái này còn là cháu gái bà nữa.Sau khi đứng vững, cô ta vẫn ngoan cố nhìn mấy người đàn ông đang đứng bên ngoài.“Ông chủ, cô ta muốn đi khỏi đây nên chúng tôi mới ngăn cản, nhưng cô ta lại cố gắng xông ra nên chúng tôi….” Một người bảo vệ vội vàng giải thích. Nhìn sắc mặt mấy người kia không tốt lắm, họ chỉ sợ chính mình làm sai chuyện thôi.“Không sao, làm rất tốt.” Bạch Dật Phong ôn hòa cười, nhưng ý cười vẫn chưa đạt tới đáy mắt.“Trên tay các anh là gì vậy?” Nhậm Ngã Hành hỏi hai người bảo vệ đứng phía sau.“Hành lý của cô gái này ạ.” Đem túi đồ ném xuống trước mặt ông chủ.“Tiểu Mộng, sao cháu lại có nhiều hành lý như thế? Lúc cháu